Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 1855 - Thiên Hạ Vô Địch. (1)

Trước Sau

break
Huyền Thiên đã từng hai lần đào thoát từ tay Huyền Thiên, Khổng Tù biết rõ sự lợi hại khi Huyền Thiên xuyên thẳng qua hư không, giam cầm hư không cùng khốn trận đều không trói được hắn.

- Chết -

Huyền Thiên nhìn Khổng Tù, cũng không nhiều lời, trong chốc lát, Thiên Huyền Đế Kiếm liền xuất hiện trong tay hắn.

Hưu --

Toàn thân Huyền Thiên bùng phát kim quang, vận chuyển lực lượng của Cửu Chuyển kiếm đan, trong chốc lát chém ra một đạo kiếm quang màu vàng sáng chói về phía Khổng Tù.

Ngay cả một phần mười cái nháy mắt cũng chưa tới, kiếm quang màu vàng liền bổ đến trước mặt Khổng Tù.

Trong lòng Khổng Tù cả kinh, bản năng giơ trường thương ra chặn lại.

Keng --

Một tiếng giòn vang, trường thương Đế cấp bảo khí đạt trình độ cao nhất lập tức hóa thành hai nửa.

Cùng một thời gian, máu tươi vẩy ra, thân thể Khổng Tù bị kiếm quang màu vàng xhesm xuống lập tức hóa thành hai nửa.

Mười ba vị Cửu Tinh đế giả, ba vị Bán Thần phía trước đánh thót một cái.

Vũ giả bên trong đô thành Đại Tần sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, Bán Thần Khổng Tù bị một chiêu của Huyền Thiên miểu sát không có sức chống cự.

Kiếm quang màu vàng phá vỡ thân thể Khổng Tù, thế đi không giảm tiến tới phía trước trăm dặm.

Tiếng nổ vang Ầm ầm truyền đến, đại môn Đại Tần hoàng cung bị phá vỡ thành một cái khe hở cực lớn rộng trăm dặm, không biết bao nhiêu cung điện hủy ở phía dưới một kiếm này.

Một kiếm miểu sát Bán Thần, đồng thời phá vỡ hoàng cung hơn trăm dặm, điều này là rung động tâm linh của tất cả mọi người.

Giờ phút này, Huyền Thiên vừa ra kiếm, khí tức bình thường biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là một loại khí tức sắc bén tới cực điểm, như là một kiện thần binh chính thức rơi xuống phàm giới, tản ra khí tức khủng bố đáng sợ khiến cho mọi người cảm thấy kinh hãi.

Hai nửa thi thể của Bán Thần Khổng Tù cùng trường thương Đế Binh rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang.

Những tiếng vang này tuy rằng không lớn nhưng lại đánh thức đám vũ giả phụ cận, nguyên một đám thần sắc hoảng sợ bỏ chạy tứ phương không dám dừng lại một giây nào.

Giờ khắc này không có bất kỳ người nào cảm thấy câu nói: hôm nay sẽ tới diệt Tần thị hoàng tộc là đùa giỡn.

Huyền Thiên không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là vận chuyển lực lượng Cửu Chuyển Kim Đan miểu sát một vị Bán Thần.

Bởi vì Huyền Thiên căn bản không có ý định đánh lâu cùng đối phương, tuy rằng thực lực của hắn cường đại nhưng nếu bốn vị Bán Thần, mười ba vị Cửu Tinh đế giả liên thủ ra tay thì tương đối khó nhằn.

Vì thế Huyền Thiên tiên hạ thủ vi cường, dẫn đầu chém giết Bán Thần Khổng Tù.

Như vậy, nếu đối phương liên thủ sẽ thiếu đi một vị Bán Thần, thực lực có khác biệt rất lớn.

Dùng thực lực hôm nay của Huyền Thiên, một Bán Thần hoàn toàn không cần phải coi trọng, chỉ có rất nhiều Cửu Tinh đế giả, Bán Thần liên thủ mới có thể để cho hắn cảm giác được một chút áp lực.

Đương nhiên cũng chỉ là một chút áp lực mà thôi, hôm nay Bán Thần Khổng Tù bị Huyền Thiên lập tức miểu sát, Huyền Thiên trong ấn tượng các Cửu Tinh đế giả, Bán Thần là vô địch.

Cho dù là đối phương hiện tại liên thủ, một là thiếu đi Bán Thần Khổng Tù, hai là đối với Huyền Thiên có tâm lý oán hận, sẽ có sợ hãi, đối với câu nói trước đó. 16 vị chí cường giả trước mặt không còn đáng lo nữa.

Toàn thân Huyền Thiên tản ra kim quang như là thần linh hàng lâm giới, Thiên Huyền Đế Kiếm trong tay dao động chỉ vào chư vị Cửu Tinh đế giả Bán Thần trên không hoàng cung, thanh âm lạnh lùng vang lên:

- Hôm nay Huyền mỗ chỉ vì diệt Tần thị hoàng tộc mà đến, ai dám ngăn cản, kết cục như Bán Thần Khổng Tù, ta sẽ cho hắn một chữ chết!

- Tần. . . Tần huynh, ta còn có chuyện quan trọng, ta. . . Ta đi trước. . . !

- Thật sự là xin lỗi, ta. . . Ta cũng vậy có chuyện quan trọng, cáo từ!

Lập tức, liền có hai vị Cửu Tinh đế giả không chịu nổi áp lực của Huyền Thiên, sắc mặt tái nhợt lui về phía sau, hướng Tần Chinh Nguyên xin lỗi một tiếng, nhanh chóng rời đi.

Mắt thấy còn có những chí cường giả sinh lòng cách toan tính, Tần Chinh Nguyên hét lớn một tiếng:

- Các vị, phụ thần vĩ đại của ta thông qua cặp mắt của ta mà nhìn hết thảy tại đây, các ngươi xuất lực cho Tần thị cho ta, phụ thần vĩ đại của ta đều thấy rõ, ngày sau nhất định sẽ đền bù tổn thất. Huyền Thiên Huyền Thiên tuy mạnh nhưng hắn cũng chỉ là phàm nhân, mà không phải là thần linh, chỉ cần chúng ta liên thủ cùng hắn chiến một trận, nếu có thể chém giết Huyền Thiên, phụ thần vĩ đại của ta tâm tình sung sướng, nhất định giúp đỡ bọn ngươi phi thăng thành thần, từ nay về sau Trường Sinh tiêu dao, sống trên mười vạn năm cũng dễ dàng.

Lời nói của Tần Chinh Nguyên hiệu quả không kém, nhất là một câu kia, phụ thần vĩ đại của hắn đang nhìn thấy mọi chuyện khiến cho trong lòng các vị chí cường giả tự tin bành trướng.

Tần Bất Tử ah, nhân vật truyền kỳ của phàm giới, cho dù là đến thần giới đều là Chí Tôn một phương, hoàn toàn là một đời thần thoại, không có chí cường giả phàm giới nào không bội phục Tần Bất Tử.

Hiện tại bọn hắn vì Bất Tử Thần Vương xuất lực, hơn nữa Bất Tử Thần Vương đang nhìn thấy mọi chuyện, đám người sao có thể lùi bước?

Đây là thời cơ tốt lập nhiều công lao hãn mã.

- Tần huynh nói đúng, Huyền Thiên có mạnh đến mấy cũng không phải thần linh, chúng ta liên thủ, nhất định sẽ tiêu diệt hắn....

Một vị Bán Thần lớn tiếng nói.

Một vị Bán Thần khác lập tức phụ họa, nói:

- Đúng! Dám là địch của Bất Tử Thần Vương, Huyền Thiên tội đáng chết vạn lần, Bất Tử Thần Vương không cách nào đi vào phàm giới, chúng ta trợ Bất Tử Thần Vương giúp một tay diệt trừ Huyền Thiên, hiệu lực vì Bất Tử Thần Vương...

- Vì Bất Tử Thần Vương hiệu lực. . . !

- Đánh chết Huyền Thiên!

...

Đám Cửu Tinh đế giả còn lại đều dâng lên chiến ý hưng phân hô to.

- Một đám ngu ngốc...

Trong đầu Huyền Thiên vang lên thanh âm của kiếm si.

Huyền Thiên thu hồi Thiên Huyền Đế Kiếm, thay vào đó là một thanh kiếm gãy, là một nửa Hiên Viên Kiếm.

Ánh mắt của hắn ngưng tụ như là thực chất hóa thành vô số đạo mũi kiếm xông về phía trước, nhìn quét chúng Cửu Tinh đế giả, Bán Thần nói:

- Tốt! Các ngươi đã muốn chết vì Bất Tử Thần Vương thì Huyền mỗ thành toàn các ngươi, toàn bộ đều chịu chết đi --!

Hô --

Thanh âm vừa rơi xuống, khí thế của Huyền Thiên lại một lần nữa tăng vọt lên, kiếm khí kịch liệt xông lên cửu thiên mây xanh, nhấc lên vô tận khí lãng, không gian phạm vi mấy trăm dặm đều rung chuyển.

Khí tức cuồng bạo như là thần linh đáp xuống phàm trần, để cho tất cả mọi người sinh lòng sợ hãi, có một loại cảm giác không cách nào chống cự.

Huyền Thiên ở trung tâm khí tức cuồng bạo, cả người kim quang bùng phát, hào quang vạn trượng sáng chói mắt, Hiên Viên kiếm gãy trong tay nhuộm thành một mảnh màu vàng, kiếm quang màu vàng nổ bắn ra khiến không ai nhận ra nó là một chuôi kiếm gãy.

Ong ong ông. . .

Giờ phút này, Hiên Viên kiếm gãy khẽ chấn động tựa hồ nhận lấy cảm ứng gì đó.
break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc