Kiếm Nghịch Thương Khung

Chương 139 - Kiếm Chém Địch Nhân. (3)

Trước Sau

break
- Chấn Nhạc!

Đột nhiên phát sinh biến hóa làm cho thần sắc Ngưu Chấn Sơn, huynh đệ như tay chân đã có một người mất mạng, hắn là cao thủ Tiên Thiên cảnh tứ trọng, đều không kịp phản ứng, không kịp cứu giúp!

Vừa rồi rơi vào trong mắt tất cả võ giả, bất kể là ai đều cho rằng là Ngưu Chấn Nhạc khinh địch, mà không phải thực lực Huyền Thiên quá mạnh mẽ.

Nhưng mà Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ thần sắc khẽ động, hai người liếc nhau, kiếm trong tay Huyền Thiên đầy máu.

Ngưu Chấn Nhạc có tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng, Tiên Thiên chân khí hộ thể trong cơ thể, binh khí bình thường, khó có thể tạo thành tổn thương bao nhiêu, mặc dù là danh khí cũng khó chém đứt cổ của võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng.

Mà Huyền Thiên đánh ra một kiếm vừa rồi, không có kiếm quang đánh ra, hiển nhiên không có sử dụng Tiên Thiên chân khí, một kiếm gọt đầu của Ngưu Chấn Nhạc chính là do kiếm quá sắc bén.

- Kiếm trong tay của hắn là danh khí đỉnh cấp? Hay là bảo khí?

Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ, trong nội tâm khẽ động.

Bảo khí với gia tộc cửu phẩm mà nói chính là vật trong truyền thuyết, mười gia tộc cửu phẩm cũng khó có một nhà có được bảo khí, cho dù là bảo khí cấp thấp.

Nếu như có một kiện bảo khí, thực lực tăng lên không ít, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ có tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng, nói không chừng có thể chống lại Tiên Thiên cảnh tứ trọng Ngưu Chấn Sơn.

Trong nháy mắt, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ đều muốn ra tay đánh chết Huyền Thiên, cướp đoạt kiếm trong tay của hắn.

Ánh mắt Ngưu Chấn Sơn không đặt lên Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ, nhưng bởi vì Ngưu Chấn Nhạc bị giết, trong nội tâm tức giận, trong lúc nhất thời xem nhẹ kiếm trong tay Huyền Thiên, không có nghĩ nhiều.

- Tiểu súc sanh, chôn cùng đệ đệ của ta!

Ngưu Chấn Sơn quát lớn một tiếng, tức giận muốn ra tay, bước lên một bước dài, một chưởng đánh qua Huyền Thiên.

Chưởng mang bắn ra ngoài, trong hư không ngưng tụ thành chưởng ấn chân chính, trong chưởng ấn có vô số hư ảnh núi non.

Đồng dạng là ‘ Khai Sơn Chưởng ’, công lực của Ngưu Chấn Sơn só với Ngưu Chấn Nhạc mạnh hơn sáu bảy lần.

Chưởng ấn trong hư không, không có chút nào tiêu tan dấu hiệu, cách xa hơn mười thước đập vào Huyền Thiên, chưởng chưa đến, một ngọn núi đã áp tới.

- Lực lượng cường đại, Tiên Thiên chân khí của người này thâm hậu, hơn xa ta, tuy thân thể của ta sức lực lớn, nhưng luận chưởng lực cũng khó vượt qua hắn, có lẽ là sàn sàn nhau.

Đối mặt công kích của Ngưu Chấn Sơn, trong nội tâm Huyền Thiên có phán đoán, thực lực của Ngưu Chấn Sơn không dưới hắn.

Một chưởng của Huyền Thiên đánh lên mặt đất, thân thể như mũi tên, trong chốc lát đã trượt ra mười mét, Ngưu Chấn Sơn sử dụng ‘ Khai Sơn Chưởng ’ nổ vang, Huyền Thiên vừa đứng ở chỗ cũ bị chưởng lực mạnh mẽ đánh thành hố to.

Ngưu Chấn Sơn muốn ra tay, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ, hai người trực tiếp lao đi, hướng Huyền Thiên tiến lên, cùng kêu lên:

- Ngưu huynh, tiểu súc sanh này giao cho chúng ta, chúng ta sẽ báo thù Chấn Nhạc huynh!

Ngưu Chấn Nhạc tử vong, Ngưu Chấn Sơn tất nhiên tức giận, Hoàng gia sau khi bị diệt, tức giận không cần thiết có thể sẽ cầm Trương, Trình hai nhà khai đao.

Bảo khí trong tay Huyền Thiên, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ bất kể là ai đạt được, hai người lại liên thủ có thực lực chông lại Ngưu Chấn Sơn, Hoàng gia bị diệt thì Ngưu gia cũng không cách nào chiếm đoạt Trình, Trương hai nhà.

Nếu như vũ khí trên tay Huyền Thiên không phải bảo khí, như vậy, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ đánh chết Huyền Thiên, báo thù cho Ngưu Chấn Nhạc, cũng coi quan hệ Ngưu gia gần hơn chút, có lợi vô hại.

Cho nên Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ mới ra tay ngăn cản.

Ngưu Chấn Sơn thấy thế, đình chỉ công kích Huyền Thiên, mặt mũi tràn đầy bi phẫn, hướng thi thể Ngưu Chấn Nhạc đi qua.

Ngưu Chấn Sơn ra tay, Huyền Thiên thầm nghĩ đáng tiếc, cho rằng nhanh như vậy phải chiến một trận với Ngưu Chấn Sơn, giải quyết xong thì còn lại mình Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ là hai võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, hỗn chiến cùng một chỗ, không còn bất lợi cho Hoàng gia.

Nhưng mà không ngờ, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ thấy Ngưu Chấn Sơn ra tay một lần lại đánh tới Huyền Thiên, mà Ngưu Chấn Sơn thì đi tới thi thể của Ngưu Chấn Nhạc, thế cục hợp với tâm tư của Huyền Thiên, không khỏi đại hỉ.

Chỉ cần giết Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ, đối phương không có võ giả Tiên Thiên cảnh tam trọng, nếu xảy ra hỗn chiến Huyền Thiên ngăn chặn Ngưu Chấn Sơn, võ giả còn lại đối với Hoàng gia mà nói chỉ là gà đất chó kiểng, Hoàng Minh Sơn cùng Hoàng Tề Sơn đều có tu vi Tiên Thiên cảnh tam trọng, không cần bỏ niêm phong thực lực, có thể quét ngang đối phương.

- Chấn Nhạc!

Ngưu Chấn Sơn đi tới thi thể không đầu của Ngưu Chấn Nhạc, bi phẫn không thôi, ánh mắt quét qua nhìn thấy đầu của Ngưu Chấn Nhạc ở không xa, đi qua nhặt lên.

Nhìn thấy đầu của Ngưu Chấn Nhạc, trên mặt Ngưu Chấn Sơn tràn đầy sát ý, nói từng chữ:

- Chấn Nhạc! Ta sẽ báo thù cho đệ, chém đầu của tiểu súc sanh kia, không, ta muốn chém đầu của người Hoàng gia chôn cùng đệ!

Ngưu Chấn Sơn đi đến bên cạnh thi thể của Ngưu Chấn Nhạc, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ đang chiến đấu với Huyền Thiên hơn mười mét bên cạnh.

Thấy khóe môi của Huyền Thiên đầy máu tươi, dường như bị thương rất nặng, Trương Cốc Phong cùng Trình Nguyên Vũ ra mặt cười khẽ, hai người đem Huyền Thiên trở thành con chuột trong lồng, trong ánh mắt tràn ngập đùa giỡn hành hạ.

- Coi chừng kiếm trong tay của hắn.

Hai người nhắc nhở nhau, nhao nhao ra tay.

Trên tay của Trình Nguyên Vũ đeo một bao tay kim loại, là một đôi danh khí, thân thể của hắn khom người, giống nhau mãnh hổ, một quyền đánh ra, một đạo quyền mang bắn ra ngoài, vô cùng lóng lánh, cả thân thể như mãnh hổ hạ sơn, hướng Huyền Thiên đánh tới.

Hổ Bá Quyền, tuyệt kỹ gia truyền Bắc Mạc Huyện Trình gia, vũ kỹ huyền giai hạ phẩm.

Trương Cốc Phong thì lấy một thanh nhuyễn kiếm bên hông của hắn xuống, kiếm này bề rộng chừng hai ngón tay, dài ước chừng nửa mét, so với kiếm thường hơi ngắn một chút, nhưng thoạt nhìn nhỏ nhỏ hơn vài phần, thân kiếm bạch ngân.

Một kiếm Trương Cốc Phong đâm ra, nhuyễn kiếm bắn ra một đạo kiếm quang, thân kiếm run lên, kiếm quang hóa thành vô số hàn tinh, bao phủ toàn thân Huyền Thiên.

Hàn Nguyệt Kiếm Pháp, tuyệt kỹ gia truyền Bắc Mạc Huyện Trương gia, vũ kỹ huyền giai hạ phẩm.

Trình Nguyên Vũ cùng Trương Cốc Phong vừa ra tay liền xuất tuyệt kỹ gia truyền, xuất ra bản lĩnh thật sự, như diều hâu vồ thỏ, ra tay toàn lực.

Chỉ có điều thế công hai người lăng lệ ác liệt, nhưng lại không thủ thế làm gì, Huyền Thiên thoạt nhìn bản thân bị trọng thương, hơn nữa đánh chết Ngưu Chấn Nhạc, nhìn thì thấy Ngưu Chấn Nhạc chủ quan, Huyền Thiên cũng không có bao nhiêu mạnh mẽ.

Cho nên mặc dù hai người toàn lực một kích, nhưng trong tiềm thức xem nhẹ Huyền Thiên, cho rằng một kích đủ lấy mạng của hắn rồi, căn bản không cần suy nghĩ, Huyền Thiên không có lực phản kích.

Quyền mang bá mãnh liệt, kiếm tinh linh mãnh.

Hai người một cương một nhu, phối hợp cực tốt.

Tuy hai người phối hợp ăn ý, nhưng đều muốn kiếm trong tay Huyền Thiên, thậm chí muốn cướp vào trong tay, cho nên, hai người đều giấu, không có xuất toàn lực.

break
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc