Bởi vì biến cố ban nãy nên Ngải Lộ Lộ chưa mua được nước thuốc nhuộm tóc và bột ngụy trang, nên nàng phải ra bờ sông hái quả dâu tằm và cây gai dầu, loại cây này nghiền thành nước thuốc kết hợp với màu phấn hoa thịt sẽ an toàn với làn da, hơn nữa còn có thể để được lâu hơn, chỉ là các bước chế tạo quá rườm rà, hơn nữa mùi cũng không dễ ngửi, chỉ vào tình huống bất đắc dĩ thì Ngải Lộ Lộ mới dùng thứ này.
Phải mất vài tiếng đồng hồ mà cũng chưa tìm được mười quả dâu tằm, Ngải Lộ Lộ với cơ thể yếu ớt đã mệt thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại.
Nàng ngồi bệt không có chút ấn tượng nào bên bờ sông, giơ tay lau mồ hôi trên trán, phát hiện tóc mái đã bị ướt.
Cảm giác cả người nhớp nháp quá khó chịu, nàng nhìn xung quanh không có ai và nơi này cũng rất hẻo lánh, sẽ không có ai tới, Ngải Lộ Lộ yên tâm cởi quần áo, chỉ để lại chiếc áo che ngực chậm rãi đi vào giữa sông.
Sau khi đi tới mực nước cao đến ngực Ngải Lộ Lộ mới ngừng lại, nàng cúi đầu nhìn hoa văn diễm lệ chỗ ngực trái, không cam lòng và phẫn nộ cắn chặt môi dưới.
Sau khi trọng sinh cái hoa văn này giống như dòi trong xương lớn lên ở chỗ ngực của nàng.
Hoa văn sinh động y như thật, nụ hoa giống như sắp nở ra, cực kỳ diễm lệ.
Nhưng đối với Ngải Lộ Lộ mà nói, đây chính là tượng trưng cho sự sỉ nhục.
Bởi vì đây là tượng trưng cho một loại nô lệ của đại lục u Pháp, chính là nô lệ tìиɧ ɖu͙© ti tiện nhất, phụ nữ có loại ấn nô này, một khi thân thể bị đàn ông chiếm hữu sẽ không tự chủ được mà sinh ra cảm giác ỷ lại và thần phục đối với người xâm phạm, cho dù đối phương cường bạo nàng đi chăng nữa cũng sẽ không nảy sinh cảm giác căm hận với đối phương.
Ấn nô vừa ghê tởm vừa biến thái cực điểm.
Ngải Lộ Lộ hận thấu xương kẻ đã gieo cái loại ấn nô này cho mình, chờ sau này nàng vào được học viện đế quốc trở thành ma pháp sư nhất định phải băm kẻ đó thành tám khúc.
Càng nhìn càng thấy ấn nô này quá ghê tởm, Ngải Lộ Lộ chà sát thật mạnh làm vùng da ngực trắng nõn đỏ bừng, cũng không thấy hoa văn có dấu hiệu bị tróc ra chút nào.
Nàng uể oải thở dài, nhanh chóng rửa sạch thân thể, lúc xoay người muốn lên bờ mặc quần áo, bỗng nhiên cảm thấy có một ánh mắt lạnh băng dừng ở trên người mình.
Ngải Lộ Lộ không một giây do dự, nắm lấy quần áo ở trên bờ rồi lao nhanh xuống nước.
Nhưng chỉ lát sau nàng đã bị người ta túm ra khỏi nước.
Đối phương cao lớn hơn nàng rất nhiều, đầu nàng còn chưa cả đến ngực của đối phương, áo giáp cứng rắn lạnh băng cộm cộm làm nàng giật mình.
Còn chưa chờ nàng phản ứng lại đã bị người bóp cổ đè ở trên bờ sông.
“Ngươi có quan hệ gì với điện hạ Iraqi?”
Người đàn ông tóc bạc bị nước làm ướt nhẹp cực kỳ mê người, những giọt nước chảy xuống từ ngọn tóc, mũi cao xuống đôi môi đẹp của anh ta, cặp mắt màu lục ẩn chứa sát ý và dò xét, lạnh lùng nhìn chăm chăm nàng.
Ngải Lộ Lộ bất chấp việc phải che giấu tung tích, cái chết đã làm nàng sợ hãi kêu to theo bản năng.
“Ja Lois! Dừng tay!”
Sau khi trở thành Kỵ sĩ trưởng của Thần Điện, tên và thân phận lúc trước của bọn họ đều sẽ bị thay thế bằng chức vị của họ, chỉ có Thánh Nữ mới biết được tên thật của mỗi một vị Kỵ sĩ trưởng.
Kỵ sĩ tóc bạc sửng sốt, vén sợi tóc dính trên mặt của thiếu nữ, nhìn khuôn mặt nhợt tinh xảo vô cùng quen thuộc kia thì dại ra lẩm bẩm nói: “Điện hạ, thật sự là ngài sao?”
Ngải Lộ Lộ giãy giụa trốn khỏi anh ta, che lại cái cổ bị bóp đến đỏ bừng và ho khan.
Cấp dưới đã từng rất trung thành suýt chút nữa đã giết chết nàng, chút do dự cuối cùng của Ngải Lộ Lộ đã biến mất.
Thật là đáng sợ!
Nàng nhất định phải rời xa kỵ sĩ Thần Điện!
Bỗng nhiên ngón tay lạnh băng lướt qua hoa văn trên ngực của Ngải Lộ Lộ, khiến cô rùng mình.
“Điện hạ, đây là cái gì?”
Ngải Lộ Lộ lập tức như rơi vào hầm băng, cả người rét run.
...
Chương sau:
【 điện hạ, ngài đã làm với người khác rồi sao? 】