Khúc Hát Của Riêng Hai Ta

Chương 20: Bình Yên Trong Vòng Tay Anh

Trước Sau

break

Sau cơn bão tin đồn và áp lực từ dư luận kéo dài, Lục Triều quyết định đã đến lúc tung ra "át chủ bài" của mình, một đòn quyết định để xoay chuyển cục diện. Anh biết rất rõ, cách tốt nhất để dập tắt mọi thị phi, mọi lời đàm tiếu ác ý, không phải là thanh minh hay phản bác suông, mà chính là để chính Lâm Hạ dùng tài năng và giọng hát của mình lên tiếng, để âm nhạc nói thay tất cả. Ca khúc comeback, được Lâm Hạ sáng tác và thu âm với tất cả tâm huyết, với nỗi đau và hy vọng ẩn sâu trong từng nốt nhạc, chính là vũ khí mạnh nhất, sắc bén nhất của họ vào thời điểm này.

Lục Triều và đội ngũ Thiên Dụ đã chuẩn bị kỹ lưỡng đến từng chi tiết nhỏ nhất cho ngày ra mắt. Không quá ồn ào, không chiêu trò PR rầm rộ gây sốc, nhưng mỗi bước đi đều tính toán cẩn thận, như một ván cờ đầy trí tuệ. Ca khúc được tung ra vào một buổi tối yên tĩnh, khi màn đêm buông xuống và lòng người thường tìm đến âm nhạc để xoa dịu tâm hồn mệt mỏi. Kèm theo đó là một đoạn giới thiệu ngắn gọn, không tiết lộ quá nhiều về ca sĩ, mà chỉ hé lộ bởi một dòng chữ đầy gợi mở, để khơi gợi trí tò mò của công chúng: "Một giọng hát từng bị lãng quên, nay trở lại từ tro tàn".

Đúng như dự đoán đầy tính toán của Lục Triều, ngay khi ca khúc được phát hành, nó đã tạo nên một làn sóng mạnh mẽ, một cơn địa chấn thực sự trong giới âm nhạc. Giọng hát của Lâm Hạ, dù trầm hơn, trưởng thành hơn, mang theo những vết xước của thời gian và nỗi đau, nhưng vẫn giữ được sự truyền cảm đặc trưng đến nao lòng. Nay lại chất chứa thêm tầng sâu của nỗi đau đã qua và sự hồi sinh kỳ diệu, như một phượng hoàng lửa tái sinh từ đống tro tàn. Từng câu hát, từng nốt nhạc như mũi tên xuyên thẳng vào trái tim người nghe, đánh thức những cảm xúc đã ngủ yên bấy lâu, khiến họ phải thổn thức.

Trên các nền tảng nghe nhạc trực tuyến, ca khúc nhanh chóng chiếm lĩnh vị trí đầu bảng xếp hạng, không thể ngăn cản. Số lượt stream tăng vọt từng phút, không ngừng nghỉ. Các trang mạng xã hội bùng nổ với hàng triệu bình luận, chia sẻ, tạo nên một hiệu ứng lan truyền chóng mặt.

Trên fanpage "Yêu Lâm Hạ", quản trị viên, người đã kiên trì giữ lửa hâm mộ bấy lâu, vỡ òa trong hạnh phúc, đăng bài với những dòng chữ in hoa đầy phấn khích: "TÔI KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC! Là anh ấy! Giọng hát này, cảm xúc này... Nó chân thật đến nỗi khiến tôi bật khóc. Là Hạ Hạ của chúng ta! Anh ấy đã trở lại rồi, trở lại một cách mạnh mẽ hơn bao giờ hết!"

Bình luận viên âm nhạc Mạnh Hùng, người luôn giữ cái nhìn khách quan, lần này cũng không kìm được sự kinh ngạc, đăng một bài đánh giá khác trên tài khoản cá nhân của mình: “Tôi đã nghe rồi, và tôi không có lời nào để nói ngoài sự kinh ngạc tột độ. Đây không chỉ là một ca khúc, đây là một câu chuyện, một bản hùng ca về sự tái sinh. Lâm Hạ đã không chỉ hát bằng giọng hát của cậu ấy, mà cậu ấy hát bằng cả linh hồn mình, bằng tất cả những gì đã trải qua. Từ một người mà tôi cứ ngỡ đã gục ngã hoàn toàn, đã chìm sâu vào quên lãng, vậy mà cậu ấy đã đứng lên, mạnh mẽ và kiên cường hơn bao giờ hết. Đây chính là bài hát của năm, một kiệt tác không thể chối cãi!”

Trên một diễn đàn giải trí nổi tiếng, một người dùng ẩn danh, người đã từng hoài nghi, nay lại viết với sự xúc động: "Ban đầu tôi chỉ tò mò, nghĩ đây lại là chiêu trò gì đó của giới giải trí. Nhưng khi nghe bài này, tôi đã khóc thật sự. Nó chạm đến sâu thẳm tâm hồn tôi, khiến tôi cảm thấy được chữa lành. Giọng hát ấy, dù có khác xưa một chút, nhưng lại có sức mạnh hơn rất nhiều. Chắc chắn là Lâm Hạ rồi! Không ai có thể hát được như vậy ngoài anh ấy đâu!"

Ngược lại, một tài khoản anti-fan vẫn cố gắng gieo rắc nghi ngờ, dù giọng điệu đã yếu đi nhiều: "Chỉ là kỹ xảo phòng thu thôi. Cái giọng khàn khàn đó mà đòi comeback à? Chắc chắn là trò PR bẩn của Thiên Dụ, đừng có mà tin!"

Trong phòng làm việc, Lục Triều đọc lướt qua các báo cáo, rồi gửi tin nhắn cho Trợ lý Phương, giọng điệu điềm tĩnh như mặt hồ không gợn sóng: "Tình hình ổn định chứ?" 

Trợ lý Phương trả lời ngay lập tức, với sự phấn khích không thể giấu: "Thưa Lục tổng, mọi thứ vượt ngoài mong đợi! Lượt nghe, lượt tải tăng chóng mặt, chúng tôi không thể theo kịp. Các bình luận tích cực áp đảo hoàn toàn, lấn át mọi tiêu cực. Chỉ có vài bình luận nhỏ lẻ cố gắng phá hoại, chúng tôi đang xử lý."

 Lục Triều khẽ mỉm cười hài lòng, gõ từng chữ: "Tốt. Theo dõi chặt chẽ mọi động thái. Chuẩn bị kế hoạch tiếp theo, chúng ta sẽ không dừng lại ở đây."

Sự bùng nổ của ca khúc đã tạo nên một làn sóng ủng hộ khổng lồ, một con sóng thần cuốn trôi gần như toàn bộ những tin đồn tiêu cực về Lâm Hạ và mối quan hệ của cậu với Lục Triều. Công chúng giờ đây không còn quan tâm đến những thị phi vô căn cứ, mà thay vào đó, họ bị cuốn hút bởi âm nhạc, bởi câu chuyện tái sinh đầy cảm động của Lâm Hạ. Các phương tiện truyền thông chính thống, trước đây còn e dè, thận trọng, nay cũng không thể làm ngơ trước sức hút mãnh liệt của ca khúc. Họ bắt đầu đăng tải những bài báo tích cực, ca ngợi sự trở lại đầy ngoạn mục của Lâm Hạ và đánh giá cao chất lượng âm nhạc của cậu.

Tuy nhiên, Lục Triều biết rõ, chiến thắng này chỉ là bước khởi đầu trên con đường trở lại đỉnh vinh quang. Anh đã chuẩn bị sẵn một "đòn phản công" tiếp theo, một bước đi quyết định để dập tắt hoàn toàn mọi nỗ lực phá hoại của Dương Khải và các đối thủ. Anh đã sắp xếp một cuộc phỏng vấn độc quyền cho Lâm Hạ trên một kênh truyền hình uy tín, nơi cậu sẽ xuất hiện lần đầu tiên công khai trước hàng triệu khán giả sau tai nạn thảm khốc, và kể lại câu chuyện của mình bằng chính lời của cậu.

Lục Triều nhấc điện thoại, gọi cho Thư ký Vương, giọng anh đầy quyền lực nhưng cũng ẩn chứa sự cẩn trọng: "Thư ký Vương, xác nhận lại lịch phỏng vấn cho Lâm Hạ. Hãy đảm bảo rằng mọi thứ diễn ra suôn sẻ, không một chút sơ suất. Và cũng hãy chuẩn bị kỹ lưỡng cho cậu ấy về nội dung câu trả lời và cả tâm lý để đối mặt với áp lực đi." 

Thư ký Vương trả lời ngay lập tức, giọng cô khẳng định: "Vâng, Lục tổng. Mọi việc đã được sắp xếp chi tiết với bên đài truyền hình rồi ạ. Và chuyên gia tâm lý cũng đã đồng hành cùng Lâm Hạ để hỗ trợ cậu ấy ổn định tinh thần rồi ạ." 

Lục Triều gật đầu nhẹ, ánh mắt anh lóe lên tia quyết tâm: "Tốt. Đây sẽ là một trận chiến trực diện trên truyền thông. Nên chúng ta nhất định phải chiến thắng và không được phép thất bại."

Dù trong cuộc phỏng vấn, Lâm Hạ sẽ là người trực tiếp đối mặt với công chúng, với hàng triệu ánh mắt soi mói và những lời phán xét vô hình dõi theo của khán giả, nhưng Lục Triều vẫn luôn đứng sau, âm thầm bảo vệ cậu bằng tất cả sự cẩn trọng và yêu thương. Anh đã chuẩn bị cho mọi kịch bản xấu nhất có thể xảy ra, từ những câu hỏi khó chịu, soi mói đến những chiêu trò bất ngờ mà đối thủ có thể tung ra để gài bẫy cậu. Không chỉ vậy, anh còn tỉ mỉ chỉ dẫn Lâm Hạ cách trả lời khéo léo, cách kiểm soát cảm xúc để không bị cuốn theo những lời lẽ khiêu khích hay những cái bẫy của ngôn từ. Và quan trọng hơn cả, Lục Triều đã dốc hết tâm huyết, chỉ dẫn cho Lâm Hạ cách để sự chân thành thuần khiết nhất từ sâu thẳm trái tim cậu có thể chạm đến từng ngóc ngách tâm hồn của khán giả. Anh muốn họ không chỉ nghe những lời cậu nói, mà còn cảm nhận được sự thật thà, sự trong sáng ẩn chứa trong từng lời nói, từng ánh mắt rạng ngời của cậu, bởi lẽ anh biết rõ, đó chính là vũ khí mạnh mẽ nhất, sắc bén nhất, có thể xuyên thủng mọi lớp vỏ bọc nghi ngờ và định kiến mà dư luận đang bao vây Lâm Hạ.

Trước buổi phỏng vấn quan trọng mang tính quyết định, Lâm Hạ không tránh khỏi cảm giác lo lắng đến tột độ. Cậu sợ rằng những vết sẹo trong quá khứ, những ký ức kinh hoàng về tai nạn và sự ghẻ lạnh, sẽ lại bị khơi gợi, bị phơi bày trước mắt công chúng. Cậu sợ rằng mình không đủ mạnh mẽ để đối mặt, sợ rằng mọi nỗ lực của Lục Triều sẽ đổ sông đổ bể vì sự yếu đuối của mình.

Trong phòng chờ của đài truyền hình, Lâm Hạ ngồi đó, tay nắm chặt tay Lục Triều, giọng cậu run lên từng hồi, ánh mắt ngập tràn sự bất an: "Anh Triều... Em... em có làm được không? Em sợ lắm, em sợ mình sẽ lại làm hỏng mọi thứ...." 

Lục Triều nhẹ nhàng ôm lấy Lâm Hạ vào lòng rồi anh cúi xuống, dịu dàng hôn nhẹ lên vầng trán vẫn còn vương chút mồ hôi lạnh của cậu. Giọng anh trầm ấm, mang theo sức mạnh và sự bình yên vỗ về tâm hồn Lâm Hạ: “Em sẽ làm được, Hạ Hạ. Anh tin em hơn bất cứ ai trên đời này, tin vào tài năng và trái tim em. Chỉ cần em là chính em, nói ra những gì em muốn nói từ tận đáy lòng, bộc lộ tất cả những gì em đã trải qua, mọi người rồi sẽ hiểu. Anh sẽ luôn ở đây, dõi theo em từng giây từng phút, dù cho có bất cứ điều gì xảy ra. Em không đơn độc đâu, Hạ Hạ à, đừng lo lắng gì cả, vì anh sẽ luôn ở bên em.”

Những lời nói ấm áp của Lục Triều như liều thuốc an thần quý giá, giúp Lâm Hạ bình tâm lại một cách kỳ diệu. Cậu hít thở sâu, cố gắng trấn tĩnh bản thân, gạt bỏ mọi nỗi sợ hãi. Cậu biết, đây không chỉ là buổi phỏng vấn cho riêng mình, mà còn là cơ hội để cậu trả ơn Lục Triều, để chứng minh rằng tất cả những nỗ lực, những hy sinh của anh là hoàn toàn xứng đáng. Cậu nhìn Lục Triều lần cuối, trao cho anh một nụ cười đầy tin tưởng và quyết tâm, rồi bước vào trường quay, nơi ánh đèn sân khấu đang chờ đợi cậu.

Lục Triều đứng ở bên ngoài, dõi theo từng cử chỉ, từng biểu cảm của Lâm Hạ qua màn hình lớn. Anh biết, đây là khoảnh khắc quyết định, không chỉ cho riêng Lâm Hạ, mà còn cho cả Thiên Dụ, và hơn hết là cho cả mối quan hệ sâu sắc của họ. Anh tin Lâm Hạ, tin vào sức mạnh của sự thật, tin vào âm nhạc, và tin vào tình yêu mà họ dành cho nhau. Anh biết, Lâm Hạ sẽ tỏa sáng.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc