Ngay khi cô định chất vấn hắn thì Tống Xán Nhiên đột nhiên túm quần cô tụt xuống, cả qυầи ɭóŧ cũng bị lột ra. Cô còn chưa kịp nói gì thì đã bị Thẩm Dịch Bạch hôn lên.
Nụ hôn của Thẩm Dịch Bạch rất nhẹ nhàng, nhưng hắn lại hôn rất sâu. Hạ Hi cảm giác như hắn liếʍ được cả đến cổ họng của mình, hơn nữa, điều khiến cô khổ sở hơn chính là cô cảm nhận được một bàn tay đang vân vê hạt đậu nhỏ trên ŧıểυ huyệt của mình. Hạ Hi không nhịn được co rúm người lại.
Sao mọi chuyện lại biến thành như thế này?
Cô muốn hất bàn tay đó ra, nhưng chân tay cô bị nắm chặt không cử động được. Ngón tay đó càng lúc càng ma sát nhanh hơn, cả người cô đều run rẩy, tiếng rêи ɾỉ cũng vô thức bật ra.
Đột nhiên, một tia sáng vụt qua trong đầu cô, sung sướиɠ vô cùng!
Đầu óc Hạ Hi trống rỗng, Thẩm Dịch Bạch vẫn tiếp tục hôn cô, còn Tống Xán Nhiên đã kéo khóa quần ra, đặt ©ôи th!t to lớn của hắn ngay trước ŧıểυ huyệt của cô.
Nước bên trong chảy ra liên tục, ŧıểυ huyệt của cô nhớp nháp vô cùng. Tống Xán Nhiên nhìn mà hoa cả mắt, chỉ muốn được lập tức nhét hết vào nơi đó của cô, nhưng hắn vẫn nhịn được mà tiến vào từng chút một.
Cảm giác dị vật đâm vào thân thể khiến Hạ Hi bắt đầu giãy dụa không ngừng. Cô hung hăng cắn Thẩm Dịch Bạch một cái, khi hắn đau đớn buông cô ra thì lập tức lùi về sau.
“Các cậu...” Hạ Hi nhặt lấy chiếc gối bên cạnh ném tới: “Đây là hiếp dâm!”
Tống Xán Nhiên nhanh chóng đỡ được chiếc gối, đặt sang một bên: “ŧıểυ Hi, anh muốn em!”
“Không được! Không được!” Hạ Hi khóc nức nở.
Hai người bọn họ đều nghiêm túc, chuyện đã đến bước này làm sao có thể là giả được cơ chứ.
Ánh mắt Tống Xán Nhiên trầm xuống, ôm chặt lấy hông cô, mặc kệ cô còn đang khóc nức nở mà đâm thẳng vào trong.
“ŧıểυ Hi, anh đã có em rồi.”
Thanh mai trúc mã phiên bản nữ phụ
Hạ Hi hoàn toàn không nghe được bọn họ đang nói gì, cơn đau đớn dữ dội đột nhiên ập đến khiến toàn thân cô co quắp. Cô cúi đầu xuống, nhìn thấy ©ôи th!t của Tống Xán Nhiên đã cắm thẳng vào trong ŧıểυ huyệt của mình, giữa hai người không còn chút khoảng cách nào.
Làm sao cô có thể chứa được thứ to lớn đó chứ?
Vấn đề không phải là chuyện này...
Thẩm Dịch Bạch cũng kéo khóa quần xuống, dùng ngón tay chạm tới nơi Tống Xán Nhiên và Hạ Hi đang giao hợp, cố gắng nới rộng nơi đó ra.
“Đau!” Hạ Hi không nhịn được mà hét lên.
Thực sự vô cùng đau đớn, bên trong đau, bên ngoài cũng đau. Cô không biết rốt cuộc là đau chỗ nào, dù sao thì cũng rất đau!
Vách thịt mềm mại co thắt chặt chẽ, mυ"ŧ lấy dị vật đang ở bên trong. Tống Xán Nhiên cảm thấy mình sắp bắn ra đến nơi rồi. Hắn không nhịn được mà vỗ mông cô, giọng nói khản đặc.
“Ngoan, thả lỏng một chút.”
“Không...” Làm sao cô có thể thả lỏng được cơ chứ, Hạ Hi cảm thấy mình hít thở cũng đau.
Tống Xán Nhiên rút dươиɠ ѵậŧ ra ngoài một chút, ngay khi Hạ Hi tưởng mọi chuyện đã kết thúc thì hắn lại lập tức đâm mạnh vào trong. Đau đớn và tê dại khiến ŧıểυ huyệt của Hạ Hi điên cuồng tiết ra dâm thủy, động tác của Tống Xán Nhiên cũng trơn tru hơn rất nhiều.
Cảm giác đau đớn dần dần biến mất, Hạ Hi hình như cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ ập đến. Tống Xán Nhiên vẫn đẩy mạnh vào bên trong, muốn tìm kiếm điểm nhạy cảm của cô.
Thẩm Dịch Bạch mỉm cười, vươn tay đặt lên môi cô: “ŧıểυ Hi, thoải mái không?”
Cô giật mình, giống như tỉnh mộng: “Không!”
Cô muốn bò dậy, nhưng bả vai lại bị hắn đè lại. Thẩm Dịch Bạch hôn cô, đầu lưỡi liên tục đưa đẩy vào bên trong. Sau đó, môi hắn rời khỏi môi cô, đưa tay vào trong miệng cô, trêu chọc đầu lưỡi của cô. Hạ Hi không nhịn được, cắn tay hắn một cái.
“Sao ŧıểυ Hi lại hạ miệng độc ác như vậy?” Thẩm Dịch Bạch hơi oán hận.
Tống Xán Nhiên dường như bất mãn vì Hạ Hi chỉ để ý đến Thẩm Dịch Bạch, hắn đột nhiên đâm sâu một cái, Hạ Hi bất ngờ giật nảy người.