Nhìn vào trong gương, không còn là khuôn mặt lắm lem nữa, mà thay vào đó khuôn mặt tráng nõn, mịn màng tất cả đã thay đổi, cũng như nàng sẽ thay đổi vận mệnh này.
- Hoàng hậu giá đa͙σ_Tiếng ỏng a ỏng ẹo của công cong vang lên, nhếch mép ta chưa tìm ngươi, ngươi lại tìm ta.
- Tham kiến hoàng hậu nương nương_Nàng hành lễ
- Bình thân_giọng nói uy quyền xứng danh mẫu nghi thiên hạ
- Nghe nói ngươi đã được hoàng thượng sắc phong làm hoàng phi_Hoàng hậu nói tiếp
- Vâng
- Tốt nhất là biết điều một chút, nếu không sẽ có kết cục giống như là ả Mộc Luân kia_Hoàng hậu nghiến răng nói
- Vâng, thiếp hiểu, thỉnh hoàng hậu yên tâm_Nàng cẩn trọng nói, chưa gì đã đến cảnh cáo nàng.
- Tốt, hồi cung_Hoàng hậu đứng lên, lập tức có nô tì đỡ lấy dìu đi. Nhìn theo khinh bỉ ngôi vị đó nàng nhất định chiếm bằng được.
- Nương Nương, hoàng thượng triệu kiến người_Nô tì từ ngoài đi vào bẩm báo
- Được, mau chuẩn bị y phục_Nàng lạnh nhạt, đối với người ngoài ít nói sẽ tốt hơn.
Hiện giờ nàng vận một bộ bạch y trong thật thuần khiết, trên đầu chỉ búi một loạn tóc tạm bọ cùng một cây trăm ngọc đơn giản nhưng toát lên vẻ cao quý, khác với vẻ thường ngày của Dương Nguyệt Lan trước kia.
- Tham kiến hoàng thượng_Nàng hành lễ nhìn nàng hắn bất giác nghĩ tới nàng trước kia, cách ăn mặc rất giống, luôn là bạch y, tóc búi đơn giản.