Không Có Người Như Anh
Không Có Người Như Anh

Không Có Người Như Anh

  • Đánh giá: 10 /10 từ 1 lượt
Tác giả Tuế Kiến
Tình trạng Hoàn thành
Thể loại Ngôn Tình

NỘI DUNG

Không Có Người Như Anh của tác giả Tuế Kiến là một câu chuyện tình cảm đầy hoài niệm và tiếc nuối, kể về mối tình thầm lặng giữa Nguyễn Miên và Trần Ngật. Năm 17 tuổi, Nguyễn Miên đã yêu thầm Trần Ngật – một chàng trai sinh ra trong gia đình thư hương danh giá, sở hữu vẻ ngoài đẹp trai, lạnh lùng và nổi bật giữa trường Trung học số Tám, nơi anh là tâm điểm của sự chú ý.

Trước khi ra nước ngoài, Trần Ngật nhận được một tin nhắn lạ từ số không quen biết, với nội dung chân thành nhưng cũng đầy đau thương: "Yêu thầm thật khổ, tựa như gió mùa hạ... Vì thế mùa hè đi qua, tôi cũng không thích cậu nữa." Nhưng vào lúc đó, tin nhắn ấy chỉ là một tin nhắn rác với Trần Ngật, và anh xóa nó đi mà không hề để tâm.

Nhiều năm sau, khi chuẩn bị kết hôn, Trần Ngật vô tình phát hiện lại tin nhắn ấy trong chiếc điện thoại cũ của vợ chưa cưới – Nguyễn Miên. Sự thật này khiến anh bàng hoàng nhận ra rằng tình cảm từng bị bỏ qua đó là cả một thời thanh xuân của cô, một mối tình thầm kín mà cô đã lặng lẽ chôn sâu. Trần Ngật giờ đây hiểu rằng chỉ một câu nói vô tình của anh đã mang Nguyễn Miên đến đỉnh thiên đường hay vực sâu địa ngục.

Câu chuyện là hành trình Trần Ngật dần hiểu rõ hơn về tình cảm mà Nguyễn Miên đã từng dành cho mình và những xúc cảm luyến tiếc, cảm động khi anh đối diện với quá khứ ấy. Không Có Người Như Anh là một bản tình ca nhẹ nhàng nhưng day dứt về tuổi trẻ, về những yêu thương thầm lặng và tiếc nuối khi tình cảm bị bỏ qua trong những khoảnh khắc không bao giờ lấy lại được.

DANH SÁCH CHƯƠNG (69) Danh sách chương

Chương 31 - Khắc cốt ghi tâm như lần đầu họ gặp gỡ
Chương 32 - Nguyễn Miên như nhìn thấy anh hồi trung học
Chương 33 - Có lẽ chính là bỏ lỡ cả đời
Chương 34 - Bỗng liên tưởng đến chàng trai trong trí nhớ
Chương 35 - Gửi bác sĩ Nguyễn Miên của bệnh viện Hiệp Hòa
Chương 36 - Đúng là chẳng có xíu lương tâm nào
Chương 37 - Anh cảm thấy hình như mình đã bỏ qua điều gì đó
Chương 38 - Nguyễn Miên đã lưu tấm ảnh kia lại
Chương 39 - Cả hai người đều lập tức rút tay về
Chương 40 - Thậm chí cả ý cười mãi không tan trong mắt cô
Chương 41 - Nếu người đó không phải là Nguyễn Miên
Chương 42 - Like một cái có qua có lại
Chương 43 - Sự rung động chẳng thể giấu nổi
Chương 44 - Cứ tạm thời để ở chỗ cậu đi
Chương 45 - Đó là lần gặp gỡ đầu tiên giữa anh và Nguyễn Miên
Chương 46 - Còn hy vọng năm nào anh cũng vạn sự như ý
Chương 47 - Có phải trước đây cô ấy từng thích em không?
Chương 48 - Anh thật sự đã bỏ lỡ quá nhiều
Chương 49 - Em có muốn cân nhắc đối tượng xem mắt như anh không?
Chương 50 - Hình như cô còn thích anh hơn cả năm ấy
Chương 51 - Nếu không anh sẽ muốn hôn em mất
Chương 52 - Anh nguyện dùng quãng đời còn lại để bù đắp
Chương 53 - Chúng ta đi hẹn hò
Chương 54 - Khác với kiểu chuồn chuồn lướt nước như lần trước
Chương 55 - Muốn gặp bạn gái còn phải hẹn trước sao?
Chương 56 - Anh vào phòng ngủ đi
Chương 57 - Dù sao thứ cần ao ước giờ đã có được rồi
Chương 58 - Sinh nhật vui vẻ, bạn học Trần Ngật
Chương 59 - Con cũng không nỡ cãi nhau với cô ấy
Chương 60 - Đó là thứ Nguyễn Miên năm 16, 17 tuổi khao khát nhất
BÌNH LUẬN (0)
Đề xuất cho bạn
ĐỀ XUẤT CHO BẠN