Hôm nay là ngày khai giảng đầu tiên của năm nhất tại trường trung học số 1 Tinh Vân, Cố Minh Mộng thu dọn đồ đạc chuẩn bị đến trường, mẹ Cố liên tục thì thầm vào tai cô rằng cô sẽ không thể vào đại học nếu cô không học hành chăm chỉ, Cố Minh Mộng cảm thấy phiền phức khi bà cứ lải nhải không ngừng, không ngờ lại xảy ra cãi vã, hai mẹ con khắc khẩu từ khi cô vào cấp ba cho đến bây giờ.
Mẹ Cố tức giận đến mức đóng sầm cửa lại, hung hăng nói: “Để mẹ xem sau này con định làm gì!”
Trường trung học số 1 Tinh Vân là trường tư lập tốt nhất ở địa phương, có những ông trùm giàu có hoặc học giả hàng đầu được trường đặc biệt tuyển dụng, quản lý chặt chẽ và áp lực cũng rất lớn.
Mẹ Cố không phải là bậc phụ huynh gia trưởng, bà không thích bức con mình phát điên, tuy nhiên, Cố Minh Mộng quá nổi loạn và đã chuyển trường năm lần trong ba năm sơ trung. Mẹ Cố tàn nhẫn đến mức ném cô vào trường trung học số 1 Tinh Vân.
Sau khi Cố Minh Mộng vào trường này, cô vẫn ngày ngày đánh nhau gây rắc rối, giống như một nữ giang hồ, trong số những người cô chọc tức có rất nhiều người là đối tác của nhà họ Cố, vậy nên bố mẹ nhà họ Cố rất nhọc lòng vì cô.
Cô rời đi không lâu, con trai thứ hai trong nhà là Cố Minh Hạo cũng xuống lầu, năm nay đang học lớp ba ŧıểυ học, là một đứa trẻ khá hoạt bát và cực kỳ hiếu động, may mắn thay, thằng bé rất sợ mẹ Cố nên dễ quản lý hơn.
Cố Minh Hạo nhìn thấy mẹ Cố, cười toe toét, vui vẻ nói: "Chị và mẹ lại cãi nhau!"
"Cố Minh Hạo, con nói nhảm gì đấy!" Mẹ Cố liếc nhìn một cái, cu cậu liền im bặt, vội vàng cúi đầu ăn sáng, bố Cố đang đọc báo cười không chút lưu tình.
Cố Minh Hạo ăn sáng xong chuẩn bị ra ngoài, em gái út Cố Minh Mặc đã được mẹ mặc đồng phục nhà trẻ dắt xuống lầu, vừa nhìn thấy Cố Minh Hạo, cô bé lập tức đưa tay ra: "Tạm biệt anh trai!"
"Tạm biệt! Khi nào đi học về anh sẽ mua que cay cho em!" Cố Minh Hạo vẫy tay chào cô bé, nhảy nhót cùng bố đi ra cửa.
"Ăn que cay cái gì đấy? Đừng dạy hư em gái con!" Mẹ Cố trừng mắt nhìn cu cậu, cô con gái út là đứa ngoan ngoãn duy nhất còn lại trong gia đình, bà sẽ kiên quyết bảo vệ Cố Minh Mặc không bị các anh chị dạy hư.
Việc mẹ Cố đau đầu nhất là Cố Minh Mộng không chịu trực tiếp đến trường, hôm nay cô không muốn đến trường nên dứt khoát dùng điện thoại xin giáo viên nghỉ phép, giáo viên nhanh chóng đồng ý, bởi vì cô đã là một học sinh bị bỏ rơi trong mắt tất cả các giáo viên.
Cố Minh Mộng đang không có việc gì đi lang thang trên đường, trong quán cà phê có một người đàn ông khiến cô chú ý, cậu cũng là học sinh trường trung học số 1 Tinh Vân, tên là Bạch Hạo.
Cố Minh Mộng biết cậu bởi vì tên đáng ghét này rất lợi hại, học giỏi có tiếng, bài tập về nhà luôn đạt điểm tuyệt đối, được tiến cử vào Đại học Bắc Kinh, mẹ cậu đang kinh doanh ở Ý, gia đình rất giàu có, cậu cũng chơi piano rất giỏi. Nghe nói cậu đủ giỏi để vào nhạc viện nhưng lại thích học văn hóa và là người tình trong mộng của nhiều nữ sinh.
Cố Minh Mộng không thích cậu, bởi vì cô đang ở thời kỳ nổi loạn, trên thế giới này tất cả nhân loại đều là kẻ địch của cô, xuất phát từ thiếu niên kiêu ngạo, cô đi theo sau Bạch Hạo, nhân lúc xung quanh không có người lao đến cản đường cậu, cô ngẩng đầu lên nhìn chàng nam sinh cao hơn mình một chút, khinh thường nói: "Bạch Hạo phải không? Gần đây cậu có tiền không? Có tiền thì ngoan ngoãn giao ra, nếu không thì chỉ có thể chờ chết."
Vừa nói, cô vừa khoe con dao gọt trái cây giấu trong tay áo, dùng con dao nhựa này khiến rất nhiều người sợ hãi, cô không thiếu tiền, chỉ đơn giản là nhìn ngứa mắt Bạch Hạo, bởi vì trong giai đoạn nổi loạn nhìn ai cũng không vừa mắt .
Bạch Hạo cúi đầu nhìn con dao, nhìn thế nào cũng thấy là loại nhựa kém chất lượng, cậu và Cố Minh Mộng nhìn nhau, cô gái tuy đang tức giận, nhưng làn da mỏng manh, ánh mắt có chút nhạt nhẽo dưới đôi lông mày cong cong tinh tế, mũi cao thẳng, đôi môi mỏng cũng nhạt màu.
Vừa rồi phải đến lớp cảm thấy khá buồn chán, trong lòng Bạch Hạo nảy ra ý tưởng, bình tĩnh nói: “Tiền của tôi đều để hết ở nhà, cùng tôi quay về lấy.”
Trong lòng Cố Minh Mộng đang khinh thường cậu, chợt bị câu này dọa sợ, cậu có đúng là học bá không đấy.