Lâm Xước nhìn đám người trước mặt, đột nhiên cảm thấy bộ dáng kia nhìn rất quen mắt, ngẫm nghĩ một chút, lúc còn rất nhỏ vào tết thất tịch, phụ thân mang theo đến trên trấn đi dạo hội chùa, cũng là một hàng chàng trai trẻ tuổi thật dài như vậy, chẳng qua khi đó là người đang chọn lựa tới trước bàn đại diện nam toàn trấn cầu khéo tay.
Ca ca còn từng nói, sau khi hắn lớn lên, cũng muốn làm người kia. Phụ thân bèn hỏi mình, Xước Nhi thì sao? Hắn nhớ đến lúc ấy trong tay của mình cầm một chuỗi khoai ngọt đang ăn đến ngon miệng, hung hăng lắc đầu, Xước Nhi đần không biết thêu hoa, Xước Nhi xem ca ca đi.
Hắn đi mấy bước về phía trước, Tần Mặc chọn xong số người, xoay người lại thấy hắn, Ngươi cũng đến tuyển dụng hay sao?
Hắn lắc đầu, Đợi lát nữa lúc trở về, các ngươi có thể để ta đi theo hay không?
Đi theo? Đi theo làm cái gì?
Ta muốn đến Mai gia.
Tần Mặc nhìn hắn, quần áo có chút nhăn, tóc cũng rối bời. Gia đình ở quê bình thường thì không quá quan tâm kiểu tóc đàn ông nhất định phải tuân theo bộ dạng đã lập gia đình hoặc chưa hay không, hắn thành thân rồi cũng không đổi, cộng thêm hiện tại lại rời rạc cả ra, thấy thế nào cũng chính là một thiếu niên.
So với những người rõ ràng có dụng ý khác kia, ngược lại người này đúng là thành thật hơn nhiều, nhìn qua cũng là chịu làm việc. Lần này, ta chỉ nhận dẫn tiểu thị trở về, không mang theo người khác. Tần Mặc khẽ ngẩng cao cằm nhìn hắn, thấy hắn bởi vì khó khăn níu lấy tay áo.
Vậy, vậy làm sao có thể làm thiếp thị?
Chúng ta muốn tuyển hai tế thị hầu hạ thiếp thân (theo bên mình), còn có ba tiểu thị thô sai sử làm việc vặt. Hắn phất tay ý bảo người cùng đi bắt đầu tuyển người ở trong đám đàn ông kia, bản thân rất có hăng hái đứng ở trước người Lâm Xước, Ngươi muốn làm cái nào?
Thô sai sử. Lâm Xước không chút nghĩ ngợi đáp.
Tại sao? Chàng trai nơi này thì ai không muốn làm tiểu thị thiếp thân, tuy rằng không biết bọn họ có phải là thiếp thân hay không, cũng không phải là đi hầu hạ tiểu thư. Nhưng sao hắn lại trực tiếp muốn làm thô sai sử như vậy?
Ta biết làm rất nhiều việc nặng, cũng có thể giặt quần áo nấu cơm.
Tần Mặc cười một tiếng, Ngươi biết nấu cơm?
Ừ. Giống như là sợ hắn không tin, hắn nặng nề gật đầu, Tần Mặc nhìn lên nhìn xuống đánh giá hắn một phen, thật ra thì ba tiểu thị lần này, đúng là chọn lựa bởi vì phòng bếp không đủ nhân thủ. Tốt lắm, ngươi ở lại chỗ này, một lát chọn xong cả rồi cùng đi. Hắn cố ý nhíu mày, Ngươi có thể đến Mai gia.
***
So sánh xuống, hắn ngồi chung với hai chàng trai nhìn qua có lẽ ôn hòa hơn nhiều, hai người đối diện rõ ràng không thích để ý tới bọn họ lắm, xe ngựa có chút lắc lư, dừng lại ở cửa lớn Mai gia, còn chưa kịp nhìn đã bị người dẫn đi vào, ở tiền viện thì hai người kia tách ra với bọn họ.
Ba người đi theo phía sau Tần Mặc, lượn quanh đến đầu