Khói bếp ven hồ

Chương 23 - Chương 23

Trước Sau

break
Đêm qua động phòng phần nến đỏ, đợi sáng sớm lạy cô cậu trước đường. Trang điểm xong nhỏ giọng hỏi thê quân, họa mi đậm nhạt hợp thời không. Mai Sóc cầm bút kẻ mày lông mềm trong tay, đột nhiên nghĩ đến mấy câu thơ này, mím môi một cái. Lúc này sắc trời đã sáng, trên mái hiên trụ băng treo ở phía dưới đang hòa tan một chút xíu, trong nhà, trong phòng bếp bay tới hương cháo nhàn nhạt, Lâm Xước hít mũi một cái.

Đừng nhúc nhích, sắp xong rồi.

Trên bên trái mày truyền tới cảm xúc lành lạnh trơn nhẵn, hắn không biết nàng đang làm gì, trong tay nắm một nắp hộp sứ thanh hoa nhỏ, hộp đang ở trong tay nàng, chợt liếc nhìn, hắn còn tưởng rằng đó là Tuyết Hoa cao thấm màu sắc, lại nhìn kỹ, nhưng là bột nhuyễn mịn, thế nhưng chút bột này nhìn qua lại không giống như là son phấn, không có chút nào liên quan, thổi hơi cũng sẽ không bay ra.

Mùi cháo thơm, hình như bắt đầu có mùi khét.

Xong rồi. Mai Sóc thu hồi bút, hài lòng nhìn kiệt tác của mình, Lâm Xước ngước mắt nhìn nàng, nàng đưa tay đưa gương đồng trên tủ nhỏ đầu giường cho hắn.

Hắn kinh ngạc mà nhìn xem người trong gương đồng, không thấy vết sẹo ở lông mày, biến thành một cánh hoa khuyến nhạt màu. Màu đỏ rất nhạt, mang theo ấm áp nhàn nhạt say lòng người, giống như là buổi tối sau khi uống một chút xíu rượu khẽ nổi lên màu đỏ bừng ở trên da thịt trắng nõn. Mà vết sẹo kia, cùng một chỗ với cánh hoa, giống như là cố ý tô lại trên vết thương ở dưới cánh hoa.

Mai Sóc nhét hộp son lông mày vào trong tay hắn, Lễ ra mắt của ta, tuy đã muộn chút, ngươi còn thích không?

Lông mày thanh tú tinh tế khẽ kéo lên, mang đến ảo giác hoa nở, đôi mắt đen bóng được nổi bật lên càng trở nên Thủy Nhuận (ẩm ướt nước), Mai Sóc đưa tay xoa gương mặt của hắn, đột nhiên nghe được một tiếng tiếng vang ục ục, nàng khó hiểu nói, Tiếng gì?

Hắn cúi đầu, Đúng, là bụng của ta đang kêu.

Lúc này Mai Sóc mới phát hiện ra, trong nhà truyền đến từng đợt mùi khét, Nguy rồi. Nàng chạy vào phòng bếp, Lần này toàn bộ cháy khét rồi.

Lâm Xước đi theo sau nàng vào, nàng mở ra nắp nồi, một đợt hơi nước nóng bỏng đập vào mặt, miếng cháo đặc dính sát đáy nồi màu cháy vàng, cháo đã sắp bị nấu khô bốc lên bong bóng nho nhỏ, nước canh còn sót lại không nhiều phát ra tiếng vang ùng ục ùng ục.

Mai Sóc gãi gãi đầu, xem ra kể từ sau khi hắn tới, nàng xa nhà bếp quá lâu rồi, đến cả nấu cháo cũng có thể nấu cháy khét, Còn có thể ăn đấy, ít nhất cháo này đủ thơm.

Lâm Xước xì bật cười, Ừ, rất thơm.

Mai Sóc nhìn hắn, trong lúc bất chợt hiểu ý trăm năm trước Uyên vương không tiếc mạo hiểm suýt nữa mất giang sơn, tâm tình tự động si mê chỉ vì được một nụ cười của Quân.

Mành phù dung sưởi ấm trong đêm xuân, từ nay quân vương chẳng lâm triều, nếu như đổi lại là nàng, cũng sẽ thà rằng lựa chọn làm một hôn quân muốn mỹ nhân không cần giang sơn.

***

Xàn xạt, kin kít két. . . Trước cửa quét ra một mảnh đất trống, một bên cửa chất đống một người Tuyết, cắm một cây cà rốt làm lỗ mũi, trên đầu còn mang một cái đấu lạp (nón rộng vành). Lâm Xước xách băng ghế ngồi xuống, dùng một tay vịn nồi sắt lớn lật qua lật lại, một tay kia cầm xẻng nhỏ không ngừng xúc lọ nồi.

Lâm công tử. Âm thanh này truyền đến, hắn lại run rẩy thiếu chút nữa xúc xẻng nhỏ trong tay đến trên tay kia, hắn ngẩng đầu lên, Tề đại thẩm, ngươi

break
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc