Linh Nguyệt rêи ɾỉ mỗi lần Khải Minh đẩy dương v*t vào sâu bên trong âm đ*o nàng. dương v*t hắn liên tục chạy tới nơi sâu nhất của nàng rồi lại lùi ra, cứ thế lặp lại liên tục.
Linh Nguyệt dang rộng hai chân hơn, người ngã về sau chiếc ghế tựa. Mắt nàng lim dim mê man vì cơn sướиɠ khoái đang hiện hữu bây giờ…
Vài phút trước, Linh Nguyệt vẫn còn đang ngồi nghiêm chỉnh ở bàn làm việc. Thế nhưng mọi thứ thay đổi khi tên Khải Minh bước vào.
Linh Nguyệt thấy hắn hớn hở cười một cách dâm dê liền đỏ mặt, cúi đầu e thẹn. Nàng cố lơ hắn đi, giả bộ không thấy hắn. Tên Khải Minh mặt dày nào quan tâm đến việc đó, đúng hơn là hắn đã quen với chuyện này, một tuần qua mỗi lần hắn đến thì nàng đều phản ứng như vậy.
Khải Minh luồn ra phía sau Linh Nguyệt, hắn kề sát vào mặt nàng. Tay hắn thò lên phía trước đùa nghịch cặp vυ" to căng tròn như muốn bung ra khỏi lớp áo của nàng. Linh Nguyệt khẽ rên: “Đừng mà… chỗ này…”
Nàng chưa kịp nói hết lời thì Khải Minh chen vào: “Hì hì, ta không dừng đâu.”
Khải Minh nói xong liền liếʍ tai nàng một cái. Linh nguyệt khẽ run người, tay nàng đưa lên nắm lấy đôi tay đang nắn bóp ngực mình của Khải Minh. Tay nàng cũng di chuyển theo từng nhịp của hắn.
Mặt Linh Nguyệt ửng hồng dần, mắt nàng biểu hiện rõ vẻ say tình. Linh Nguyệt quay cổ về phía Khải Minh. Hắn thấy vậy liền thè chiếc lưỡi ra, Linh Nguyệt hé môi ra và mυ"ŧ lấy chiếc lưỡi của hắn. Rồi cả hai đưa môi chạm vào nhau, một nụ hôn nồng cháy.
Khải Minh vừa hôn vừa cởi từng nút áo của Linh Nguyệt ra, sau đó tay hắn mở cái móc khóa của áo ngực nàng. Bộ ngực cực bự của nàng được giải phóng, tay hắn tham lam cố nắm hết chúng. Rồi cả hai rời môi nhau.
“Thôi mà… lỡ ai nhìn thấy sao…!”
Linh Nguyệt nhìn về phái cửa ra vào tỏ vẻ lo âu. Thế nhưng tên Khải Minh lại cười và đáp:
“Không sao đâu mà… nếu không làm bây giờ thì ta chết mất!!”
Nói rồi hắn kéo Linh Nguyệt ra khỏi ghế và nhấn người nàng quỳ xuống trước hai chân mình. Hắn nhanh chóng kéo khóa quần và móc cái dương v*t cứng ngắc của mình ra chĩa vào môi Linh Nguyệt.
Hắn đẩy hông về phía trước để dương v*t chạm vào môi nàng liên tiếp. Linh Nguyệt cố né tránh nhưng mà nàng không thể cưỡng lại trước cái dương v*t nóng hổi của hắn. Nàng nhìn lên và bảo: “Chỉ bú… thôi nhé!!”
Khải Minh cười gian và nói: “Ừm, giờ chơi một trò đi, nếu trong 5 phút mà nàng khiến ta ra thì ta sẽ dừng lại!! Còn nếu 5 phút mà ta chưa ra thì nàng tự hiểu nha!!”
Linh Nguyệt nhíu mày nhìn hắn. Nếu xét ra thì Linh Nguyệt chẳng việc gì phải nghe lời hắn cả, ngược lại thì hắn mới là người phải nghe lời nàng. Nhưng sao nàng vẫn chấp nhận trò chơi của hắn.
Linh Nguyệt đưa tay vuốt ve dương v*t hắn, bàn tay nàng đang làm một cách mê hoặc. Đôi môi đỏ mọng mềm mại của nàng, thứ được rất nhiều tên đàn ông thèm khát đặt môi lên, giờ lại đang hôn lên dương v*t Khải Minh. Nàng không để sót bất kì chỗ nào trên đó. Tay nàng thì sờ nhẹ lên bìu dái của hắn. Ngón tay nàng lướt đến đâu là chỗ đó săn lại. Bìu dái hắn nhanh chóng co cụm lại.
Khải Minh ra vẻ thúc giục, hắn đang xem Linh Nguyệt còn trò gì nữa không. Nàng nhìn hắn đắc chí liền nhíu mày. Linh Nguyệt liền nâng cặp ngực mình lên kẹp dương v*t hắn ở giữa.
“Ặc, là chiêu bánh mỳ kẹp thịt!!”
Khải Minh rất bất ngờ, hắn khi xem hentai cũng như JAV đều thích chiêu này, đặc biệt do mấy nàng vυ" bự làm thì càng phê. Hắn ta thích thú cười. Trong khi đó, Linh Nguyệt bắt đầu đưa ngực di chuyển.
Khải Minh giả bộ ngu ngơ, cùng lúc đó hắn tiến đến ôm Linh Nguyệt và đè nàng xuống ghế. Hai tay hắn banh chân nàng ra, sau đó tiếp tục đưa tay xé banh chiếc qυầи ɭóŧ màu da mà Linh Nguyệt đang mặc. Sau đó hắn nhanh như chớp đẩy dương v*t vào trong.
“Ah… ngươi… ah… đừng làm ở chỗ này mà… ah… ah… lỡ ai nhìn thấy sao!!”
Khải Minh cười hề hề không quan tâm. Giờ hắn chỉ biết đẩy dương v*t và sướиɠ thôi. Lẽ ra bây giờ sẽ có âm thanh hệ thống báo cộng điểm trong đầu hắn, thế nhưng chả có gì. Tuy hắn vẫn biết rằng điểm khoái lạc mình vẫn tăng sau mỗi lần làʍ t̠ìиɦ nhờ việc kiểm tra thông tin cá nhân. Nhưng mà hắn đang cảm thấy rất lo.
Ở trong học viện này, hắn ta có tới tận hai “mỏ điểm khoái lạc”, nên không sợ vấn đề thiếu điểm. Chưa kể hắn ta còn có một lượng điểm khủng sau khi hoàn thành nhiệm vụ làʍ t̠ìиɦ với Linh Nguyệt tuần trước, hắn thật chả phải lo nghĩ gì cả, trừ một mối lo đó là hồn lực…
Khải Minh là kẻ đặc biệt, hắn ta tu luyện hồn lực không theo cách thông thường. Hắn chỉ có thể kiếm hồn lực từ việc làʍ t̠ìиɦ. làʍ t̠ìиɦ với đối tác cấp cao thì hồn lực nhận được cũng cao theo. Điều đó đã được thấy khi hắn làʍ t̠ìиɦ với Linh Nguyệt, tăng hai ba tầng liên tiếp. (Đính chính là chương trước nó tăng đến Hồn Sư tầng 6 nha!! Mình có ghi nhầm, mọi người thông cảm dùm!)
Bỗng nhiên có tiếng đẩy cửa, ngay sau đó bước vào trong phòng là… cô giáo Thảo.
“Ủa? Hiệu trưởng…”
Bích Thảo đơ người trợn mặt ngạc nhiên. Nàng trông có vẻ rất là ngạc nhiên đây.
“Uh… Bích Thảo đó… hả?”
Bích Thảo chăm chú nhìn Linh Nguyệt, cả hai im lặng khoảng chừng 10 giây thì Linh Nguyệt ấp úng lên tiếng: “Chuyện này… thật ra…”
Bích Thảo vẫn chăm chú nhìn về hướng Linh Nguyệt, một ánh mắt ngạc nhiên.
“Cái này… là do… do… trời nóng quá nên ta mới cởi áo thôi!”
Bích Thảo giật mình sực tỉnh, nàng nãy giờ đang chăm chú nhìn vào cặp vυ" khổng lồ ẩn hiện sau chiếc áo sơ mi không gài nút kia của Linh Nguyệt. Nàng nhìn nó rồi lại nhìn xuống mình và tự than thầm:
“Trời, sao mà to vậy chứ!!!”
Bích Thảo từng nghĩ hàng của Linh Nguyệt là hàng độn nhưng mà giờ được nhìn tuy khá mập mờ nhưng không thể phủ nhận cặp ngực của Linh nguyệt rất to.
Linh Nguyệt chỉnh trang lại y phục, nàng gài nút áo lại rồi hỏi:
“Có chuyện gì không cô giáo Thảo?”
Bích Thảo tiến đến gần và nói: “Dạ đây là kế hoạch đưa học sinh trong đội tuyển đi luyện tập thực chiến đợt cuối đó mà!! Mời chị xem qua rồi có gì cần chỉnh sửa thì báo với em nhé!!”
Bích Thảo nói rồi đưa cho Linh nguyệt một tập giấy nhỏ. Linh Nguyệt vừa chạm vào thì khẽ run.
“Uh…”
“Sao vậy hiệu trưởng?”
Bích Thảo lo lắng hỏi. Linh Nguyệt liền ấp úng nói: “À, không sao đâu…”
Nàng nói rồi đưa mắt nhìn xuống gầm bàn, nơi mà Khải Minh đang trốn. Vào lúc nãy, khi Bích Thảo bước vào trong, Linh Nguyệt đã nhanh tay kéo hắn xuống gầm bàn để trốn. Nếu để ai bắt gặp nàng làm chuyện ấy với hắn thì thật chỉ có nước độn thổ để chết thôi.
Linh Nguyệt hiện giờ còn tâm trí đâu mà coi với chả nhận xét. Nàng chỉ mong Bích Thảo rời đi sớm thôi.
“Tôi tin cô mà!! Cái này cô làm nhiều rồi, lần nào cũng tốt nên tôi rất tin tưởng! Không cần xem đâu!!”
Linh nguyệt trả lời một cách thiếu cơ sở, nàng bình thường đâu có vậy. Bích Thảo nhíu mày nghi ngờ. Nhưng rồi nàng cũng đành rời khỏi phòng, nếu không có gì phải chính sửa thì nàng đỡ mệt chứ sao.
Khi cánh cửa phòng đã hoàn toàn khép lại, Khải Minh vội nhào lên hôn môi Linh Nguyệt, không cho nàng nói một chữ nào.
Cùng lúc đó, hắn cầm dương v*t nhắm vào cửa âm đ*o nàng và đẩy vào.
“Uh.. uh…”
Linh Nguyệt rêи ɾỉ. Nàng cố đẩy hắn ra.
“Hừ, ngươi thật quá đáng, lỡ bị phát hiện thì sao!!”
Khải Minh hẩy mông nhấp, vừa đẩy hắn vừa trả lời: “Hì, không phải vậy kịch tính hơn sao!”
Khuôn mặt Linh Nguyệt thoáng chút buồn. Nàng tiếp tục nói: “Hừ, đúng là lũ đàn ông… toàn kẻ đa tình!!”
“…”
Khải Minh nhói lòng trước câu nói đó. Hắn còn có thể trả lời làm sao được. Linh Nguyệt nói tiếp:
“Khải Minh… ta không cần biết ngươi làm vậy với bao nhiêu người, chỉ cần ngươi đừng… ruồng bỏ ta… ta nguyện sẽ làm mọi điều ngươi nói mà…”
Linh Nguyệt chưa hết lời thì bị Khải Minh cưỡng hôn. Những lời nói của nàng, hắn thật sự rất xúc động. Một người nguyện trao tất cả cho hắn, dù tim hắn có là bằng đá cũng phải tan chảy ngay.
“Linh Nguyệt, ta yêu nàng!! Ta sẽ không bao giờ ruồng bỏ nàng đâu!” Khải Minh ánh mắt quả quyết nói.