Khoái Lạc Hệ Thống

Chương 26

Trước Sau

break
“Uh…”

Khải Minh tỉnh dậy trên một chiếc giường khá lạ. Xung quanh hắn có rất nhiều tủ kính, trong mỗi tủ lại có rất nhiều loại thuốc. Nhìn thế nào thì cũng đoán được đây là phòng y tế của học viện.

“Uh… đây… đây là đâu!”

Khải Minh ngơ ngác nhìn xung quanh, hắn cứ như thằng ngáo vậy. Chợt hắn sờ lên đầu mình và la lên một tiếng: “Oh…”

Đầu hắn hiện giờ đang quấn một lớp băng màu trắng và nó đang khá đau mỗi lần chạm vào. Khải Minh dần dần nhớ lại. Hắn đấu với Thất Hứa. Sử dụng kĩ năng Tốc Biến. Đâm đầu vào gốc cây.

Khải Minh như đã hiểu tại sao đầu mình lại bị quấn băng thế này. Hắn đang định rời khỏi giường thì hắn cảm nhận được có tiếng thở của ai đó bên cạnh. Ngay cạnh hắn là một tấm rèm, nó dùng để ngăn cách giữa các giường với nhau. Có lẽ ai đó đang nằm bên kia.

Khải Minh tò mò kéo rèm lên và bất ngờ. Ngay trên giường bên cạnh là hiệu trưởng Linh Nguyệt, nàng đang nằm ở đó.

Hiện tại nàng mặc một chiếc áo sơ mi trắng, hai trái dưa hấu kia cứ phập phồng theo từng nhịp thở của nàng. Theo kinh nghiệm soi gái của Khải Minh, hắn chắc chắn rằng nàng không mang áo ngực. Bởi vì hắn thấy rõ hai núm vυ" của nàng qua lớp áo kia.

“Tại sao Linh Nguyệt lại nằm ở đây… lẽ nào bị bệnh?”

Đang suy nghĩ vu vơ, chợt hắn nảy ra một ý định.

Đã gần một tháng, kể từ khi hệ thống giao cho hắn cái nhiệm vụ làʍ t̠ìиɦ với nàng. Muốn làʍ t̠ìиɦ với một cô gái xinh đẹp, thông minh lại là Hồn Hoàng đâu phải việc dễ. Thế nhưng ngay bây giờ, trong lúc nàng đang ngủ say, hắn có thể thừa cơ làm việc.

Nhưng Khải Minh vội lắc đầu, dựa vào Tinh Thông Nhãn, hắn biết rằng Linh Nguyệt vẫn còn một lượng lớn hồn lực, dư để xử hắn. Khải Minh chỉ cần làm một tí gì đó lên cơ thể nàng là xong đời liền.

“Ặc… làm sao giờ! A… hay thử cái đó!”

Khải Minh sực nhớ ra chuyện gì đó. Thử “cái đó”. Chính xác thì “cái đó” là gì?

“Ủa Khải Minh ngươi tỉnh rồi à?”

Từ phía ngoài, Hồng Diễm bước vào và nói. Khải Minh giật mình quay lại đáp: “À, ừm ta tỉnh rồi!”

“Vậy thì tốt quá, giờ ngươi thấy thế nào rồi.”

Hồng Diễm vui vẻ chạy đến bên Khải Minh, nàng âu yếm hỏi hắn. Khải Minh lấy lại bình tĩnh rồi trả lời: “Ừm, giờ ta đỡ rồi, chỉ cần nằm đây nghỉ tí là khỏe à!”

“Uhm, ngươi có muốn ăn gì không để ta mua cho!” Hồng Diễm nói. Khải Minh lắc đầu bảo: “Không cần đâu, cứ để ta một mình ở đây được rồi.”

“Uh… nếu vậy thì thôi… ta đi trước nha!!!”

“Uhm tạm biệt!”

Hồng Diễm xoay gót bước đi ra cửa. Cánh cửa khép lại được một lúc lâu thì Khải Minh mới dám kéo tấm rèm kia lên. Hắn ngắm nhìn Linh Nguyệt đang ngủ say sưa, gương mặt nàng có chút ửng đỏ.

Khải Minh ngắm nhìn xuống cặp đùi nàng, trắng và rất nuột. dương v*t hắn bắt đầu cương lên biểu tình.

“Hmmm, dùng thử nó xem sao!”

Khải Minh cắn nhẹ trên ngón tay cái bàn tay trái, sau đó vẽ lên bàn tay phải một vòng tròn kì quái. Làm xong thì hắn đưa tay chạm nhẹ vào tay Linh Nguyệt, sau đó mắt hắn nhắm chặt lại. Sau đó hắn thi triển kĩ năng, một kĩ năng vừa nhận được lúc cᏂị©Ꮒ cô giáo Thảo, Kích Dục Ấn.

Kích Dục Ấn (lv1): Chỉ người có Dâm Thần Huyết Thống mới sử dụng được. Có 0,1% cơ hội thành công. Nếu thành công thì đối tượng bị nhắm đến sẽ bị kích dục mạnh mẽ.

Hắn cũng chả hy vọng gì vào cái này lắm, chẳng qua là cứ thử để cho chắc ăn. Nếu thành công thì chẳng phải dễ thực hiện hơn sao. Dù sao cũng chả mất gì, cứ thử đi đã.

Khải Minh tập trung cao độ, mồ hôi chảy dài trên má hắn. Hắn chợt mở mắt ra, có vẻ đã xong. Hắn rời khỏi cánh tay Linh Nguyệt, ở trên đó có một dấu ấn màu đen.

Một phút.

Hai phút.

Ba phút.

Vẫn chẳng có gì xảy ra, Khải Minh thở dài nghĩ rằng nó đã thất bại. Thế nhưng, ngay khoảnh khắc hắn định bỏ cuộc, dấu ấn bỗng thu nhỏ lại cho đến khi thành một điểm đen như mụt ruồi. Ngay sau đó, Linh Nguyệt bắt đầu cử động. Nàng nhẹ nhàng rêи ɾỉ vài tiếng:

“Uh… uh… uh!”

Khải Minh bất giác núp sau tấm rèm, hắn đang xem chuyện gì đang xảy ra.

“Lẽ nào thành công! Hack à?!” Khải Minh nghi vấn, hắn vẫn âm thầm xem xét tình hình. Linh Nguyệt bắt đầu có dấu hiệu khác thường, mồ hôi nàng tuôn ra như suối, mặt nàng đỏ ửng khác thường, cơ thể liên tục quằn quại, lăn lộn qua lại, hơi thở đang ngày càng gấp gáp hơn.

“Thành… THÀNH CÔNG RỒI!!” Khải Minh hét thầm trong lòng. Với những gì đang xảy ra thì hắn chắc chắn rằng Linh Nguyệt đã bị dính Kích Dục Ấn. Thật không ngờ, chỉ 0,1%. Khải Minh mừng như trúng số vậy.

“Uh… uh… uh…”

Nằm ở trên giường, Linh Nguyệt đưa tay tháo từng hạt nút ra, có vẻ nàng đang cảm thấy nóng. Cặp ngực trằng tròn của nàng giờ đã được phơi bày ngay trước mắt Khải Minh. Hắn thèm thuồng đến chảy dãi.

Linh Nguyệt đưa tay sờ lên ngực mình và nắn bóp nó. Tay còn lại trượt dài trên thân mình và tìm đến chiếc váy bó màu đen phía dưới. Nàng kéo váy lên, tay thọc vào qυầи ɭóŧ xoa âm đ*o. Cổ họng nàng không ngừng rêи ɾỉ:

“Uh… uh… uh… ah.”

Linh Nguyệt hơi hé mắt, nàng nhìn cơ thể mình và tự hỏi: “Chuyện quái quỷ gì thế này?”

Nàng rất là thắc mắc, muốn biết điều gì đang diễn ra với mình. Tại sao mình nằm ở phòng y tế, tại sao lại có cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ thế này? Nàng thực sự không hiểu, đúng hơn là không có thời gian để hiểu. Cái cảm giác này, nàng phải nhanh chóng giải quyết nó.

Và nàng tiếp tục thủ dâm, mong rằng sẽ xoa dịu được cái cảm giác bây giờ. Nàng mạnh bạo vặn bóp vυ" mình. Bàn tay trong qυầи ɭóŧ dần ướt đẫm. Nàng đưa ngón tay và đút vào trong.

Nàng liên tục cho ngón tay ra vào âm đ*o. Hai chân nàng hơi nhóm nâng phần dưới cơ thể lên, ngón tay của nàng ngày càng nhanh hơn. Linh Nguyệt la lên một tiếng: “Ahh… ah…”

Nàng thả cơ thể nằm xuống. Khuôn mặt tràn đầy thất vọng. Cảm giác ấy vẫn chưa kết thúc dù nàng đã cố gắng thủ dâm. Giờ chỉ có một cách, cần phải có dương v*t của một ai đó, chỉ có thứ đó mới giúp nàng thỏa mãn.

Nhưng biết kiếm ở đâu bây giờ. Lẽ nào một hiệu trưởng danh giá lại đi năn nỉ ai đó cᏂị©Ꮒ mình. Linh Nguyệt rùng mình khi nghĩ đến điều đó. Nhưng cái cảm xúc ham muốn này, nàng không biết làm sao để ngăn nó lại.

Trong lúc nàng đang cố suy nghĩ, tấm rèm bỗng di chuyển. Ngay sau đó, Khải Minh đang núp từ nãy đến giờ chạy ra và aby lên giường. Linh Nguyệt thấy hắn vừa bất ngờ vừa xấu hổ, để học sinh thấy mình như vậy, nàng thật sự không muốn.

Khải Minh không đợi nói gì cả, hắn như một tên điên dại, banh háng nàng ra, hắn không chờ đợi gì để ngắm cái âm đ*o xinh đẹp đang đỏ hồng hào vì hứng tình kia. Tay hắn móc cái dương v*t đã cương cứng ở trong quần ra và cắm vào đó.

Thấy hắn móc dương v*t ra, Linh Nguyệt vội hoảng hốt. Nàng chắc chắn hiểu hắn đang định làm gì. Linh Nguyệt dư sức ngăn hắn trước khi hắn làm điều gì đó. Thế nhưng, cái dương v*t khổng lồ của hắn, những đường gân ấy, nó thu hút hoàn toàn sự chú ý của Linh Nguyệt. Và trong cái khoảnh khắc sao lãng ấy, Khải Minh đã đẩy dương v*t được vào bên trong, một cú đẩy vào đầy mạnh bạo, dương v*t hắn chạy đến tận tử ©υиɠ nàng.

Cảm giác đau đớn làm nàng sực tỉnh. Giờ vẫn còn kịp để đẩy hắn ra nhưng, cái cảm giá này, khi hắn đút dương v*t vào, vừa quen vừa lạ.

Quen vì nó chính là cảm giác sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ.

Lạ là vì thứ đang cắm sâu bên trong nàng, nó rất lạ, nó to hơn hẳn của tên “chồng” nàng. Bị một cái dương v*t mới lạ thế này đâm vào, Linh Nguyệt chợt thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ dữ dội.

Cảm xúc của nàng gói gọn trong một chữ, “sướиɠ”.

Nàng đã rất lâu muốn tận hưởng cảm giác này. Linh Nguyệt không thể phủ nhận điều đó. Nàng tự nhủ rằng chỉ một chút thôi, nàng sẽ lập tức đẩy hắn ra.

Khải Minh khi đút vào trong liền mừng rỡ. Hắn thật sự không dám nghĩ, dương v*t của mình đang nằm trong âm đ*o của hiệu trưởng Linh Nguyệt. Nhưng mà cái cảm giác ấm nóng bây giờ thì không thể chối cãi nữa rồi.

Khải Minh nắm chặt hai chân nàng và ra sức đẩy dương v*t. Hắn làm rất nhanh và mạnh, Linh Nguyệt có vẻ đau, nàng rêи ɾỉ: “Ah… ah… dừng lại… uh… ah… dừng lại mau… Khải Minh…”

“Cộng 20 điểm khoái lạc… cộng 20 điểm khoái lạc…”

Linh Nguyệt miệng thì bảo “dừng” nhưng đang không ngừng dang rộng hai chân để đón nhận những cú nhấp kia. Điều này thật mâu thuẫn. Nàng muốn sướиɠ nhưng lại không thể để hắn làm vậy với mình. Rốt cuộc thì tình thế vẫn chẳng thay đổi gì.

“Uh… uh… ah… ah… uh… uh.”

Đang trong lúc bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ mà được một cái dương v*t khổng lồ đâm vào, Linh Nguyệt dường như mất hết lý trí, nàng rêи ɾỉ dữ dội. Khải Minh thấy thế cũng mặc kệ, hắn ra sức nhấp điên cuồng, cứ như sợ âm đ*o nàng bay đi mất vậy. Vừa nhấp hắn vừa đưa tay nắn bóp vυ" nàng. Cặp vυ" to quá khổ khiến hắn căng rộng hết bàn tay cũng không thể bóp hết được.

“Dừng… dừng lại đi… uh… uh.” Linh Nguyệt bỗng bật khóc và van xin hắn. Tại sao nàng lại làm vậy trong khi chính nàng dư sức đẩy hắn ra chứ? Khải Minh dù sao cũng sẽ không dừng lại, đây là cơ hội tốt nhất để hắn hoàn thành nhiệm vụ nếu không muốn liệt dương. Mà giờ thì nếu không có nhiệm vụ thì hắn vẫn tiếp tục thôi, đời nào mà bỏ qua cái cảm giác sung sướиɠ này.

Khải Minh cuối xuống bú cặp vυ" của nàng, hắn bú từ vυ" này sang vυ" khác, tay không quên nhào nặn, hông không quên di chuyển. dương v*t hắn vẫn tiếp tục công phá âm đ*o Linh Nguyệt.

Nàng dần mất đi lý trí, cổ họng không ngừng rêи ɾỉ những âm thanh dâm dục. Mắt nàng nhắm nghiền tận hưởng âm đ*o mình bị tấn công.

Cả hai duy trì ở tư thế này khoảng vài phút nữa thì Khải Minh rút dương v*t mình ra. Hắn xoay người Linh Nguyệt lại thành tư thế bò. Nàng không một chút phản kháng. Khải Minh nhanh chóng quỳ xuống và cho dương v*t vào đó một lần nữa.

Hắn ra sức nhấp nhanh hơn cả lúc nãy, điều đó khiến Linh Nguyệt rên la đau đớn:

“Ah… ah… ah… ah… đủ rồi… dừng lại…”

“Bạch bạch”

Khải Minh đưa tay xoa lên mông nàng, tay hắn trược dài lên lưng nàng và bắt lấy hai cánh tay đang chống xuống giường. Hắn kéo hai cánh tay nàng về phía sau, hông liên tiếp đẩy dương v*t về trước. Linh Nguyệt ngẩng đầu lên, nàng thở gấp gáp. Hai trái vυ" tròn của nàng đang lủng lẳng theo từng nhịp nhấp của Khải Minh, trông thật thích mắt.

“Chúc mừng ngươi đã đạt đến Hồn Sư tầng 4.”

“Á đù!” Khải Minh bất ngờ, quả nhiên cᏂị©Ꮒ một Hồn Hoàng giúp hắn lên tầng nhanh vãi.

Khải Minh dừng lại, hắn kéo Linh Nguyệt lên, xoay đầu nàng lại và hôn nàng. Bờ môi nàng đang bị hắn xâm chiếm, chiếc lưỡi của hắn chui vào miệng nàng, quấn lấy lưỡi nàng.

Đã lâu rồi, Linh Nguyệt chưa được hôn. Cái cảm giác nồng nàn của nụ hôn này, nàng thật không thể diễn tả nó.

Rời khỏi môi Linh Nguyệt, Khải Minh vật nàng sang một bên. Vẫn ở tư thế ban nãy, chỉ khác là lần này Linh Nguyệt chổng mông cao lên và Khải Minh thì đứng đẩy.

“Uh… uh… uh… uh… ah…”

Ở tư thế này cᏂị©Ꮒ thật sướиɠ, Khải Minh và Linh Nguyệt đều cảm thấy vậy. Hắn gồng hết sức mình tiến đẩy, cứ như muốn đâm xuyên âm đ*o Linh Nguyệt vậy. Mười nhấp, hai mươi nhấp, ba mươi nhấp…

“Chúc mừng ngươi đã đạt đến Hồn Sư tầng 5.”

Lại một lần nữa hắn lên cấp. Khải Minh mừng khôn siết. Số hắn hôm nay đúng đỏ rồi.

“Uh… ah… ah… ah… ah… ahhhh!!”

Linh Nguyệt hét lên, nàng nắm chặt lấy tấm nệm màu trắng bên dưới, cơ thể không ngừng co giật, uốn éo. Từ âm đ*o nàng, một dòng d*m thủy tuôn ra như suối. Nàng đã ra rồi!

Khải Minh thấy vậy cũng không kiềm chế gì nữa, hắn nhấp điên loạn thêm vài cái nữa và la lên:

“Uh… ta ra đây!!”

Nghe hắn nói vậy, Linh Nguyệt đang thở hỗn hểnh liền hốt hoảng: “Đừng, đừng bắn bên trong ta… uh… ta xin cậu đó… ahhh!!”

Khải Minh đương nhiên phải bắn vào trong rồi, nếu không thì sao hoàn thành nhiệm vụ. Hắn gồng mình lên, tϊиɧ ɖϊ©h͙ gần như đã được bắn bên trong nhưng…

“Oái…”

Khải Minh chợt bước chân về sau, thật xui xẻo khi hắn bước hụt khỏi giường. Ngay khoảnh khắc đó, cơ thể hắn bị ngã xuống, dương v*t tụt ra khỏi âm đ*o nàng và bắn tinh xối xả bên ngoài.

Hắn ngã đập đầu xuống đất. Do đã bị thương sẵn mà giờ lại bị chấn động nữa nên rất đâu, mọi thứ bắt đầu trở nên mờ mờ ảo ảo. Tuy nhiên hắn nhanh chóng lấy lại ý thức và chửi thầm trong lòng: “Đệt!”

Chỉ cần chút nữa thôi thì hắn đã có thể ăn ngon ngủ yên khi hoàn thành nhiệm vụ. Thế nhưng số hắn sao lại nhọ đúng vào lúc này.

Thế nhưng Khải Minh lấy lại bình tĩnh, hắn nghĩ rằng chỉ cần lên làm lại một hiệp với Linh Nguyệt nữa là được thôi. Khải Minh tiến sát lại Linh Nguyệt, nàng vẫn đang nằm chổng mông thở hổn hểnh, hắn đưa tay sờ lên mông nàng.

Chát!

Ngay lập tức hắn cảm nhận được bên má trái của mình, có một lực mạnh đánh vào. Và đang nằm trên đó lại là bàn tay của Linh Nguyệt. Đúng, nàng đã tát vào mặt hắn.

Sau cú đánh của nàng, Khải Minh đứng ngơ ngác.

Hắn vì đau quá nên bị vậy sao?

Không đúng…

Hắn đứng ngơ ngác bởi vì…

Linh Nguyệt đang nhìn hắn với ánh mắt vô cùng giận dữ, nước mắt nàng chảy ròng ở hai bên, nàng trông rất đáng sợ, cứ như nàng muốn giết chết Khải Minh vậy.

“Cút ra ngoài cho tôi!”
break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Cô Giáo Đừng Chạy
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc