Được một lúc lâu, cả hai dừng hôn, Khải Minh chống tay lên, để gương mặt cách một khoảng vừa đủ gương mặt Linh Chi.
“Linh Chi… ”
“Hồi Trí… những điều chàng nói… là thật chứ? ”
Linh Chi hỏi trong đê mê.
Lúc này, Khải Minh rút dương v*t ra, một dòng máu chảy theo dương v*t hắn. Rồi, hắn bỗng nắm lấy hông Linh Chi như điểm tựa, ra sức nhấp liên hoàn, tốc độ từ thấp lên cao.
“Cộng 15 điểm khoái lạc… cộng 20 điểm khoái lạc… ”
Đồng thời, hắn ta nhìn thẳng vào khuôn mặt đang có những biểu cảm da^ʍ đãиɠ của Linh Chi và nói:
“Linh Chi! Tất cả những gì ta nói vừa nãy… hoàn toàn là sự thật! ”
“Uh… ah… uh… Hồi Trí… uh… ”
“Ta nói yêu nàng, đó chính là thật lòng! Nàng là người đã cứu mạng ta, đã cho ta cưu mang ta, chăm sóc ta khi ta mất trí… Ở cùng nàng lâu như vậy, ta chợt nhận ra một điều, rằng ta đã không thể nào sống mà thiếu nàng bên cạnh được! Ta yêu nàng, yêu nàng nhiều lắm Linh Chi. Yêu đến mức muốn sở hữu nàng, chiếm làm của riêng mình! Linh Chi, ta yêu nàng! ”
Khải Minh nói hết một mạch rồi đỏ mặt, cúi đầu nhìn vào bụng Linh Chi trong khi hông đang nhấp nhanh hơn.
Có vẻ hắn đang xấu hổ. Dù sao thì việc thổ lộ tình cảm chân thành cho người mình yêu cũng quá sức với hắn. Xem ra Khải Minh nhà ta còn non lắm, con đường đi đến đỉnh cao cua gái vẫn còn xa ahaha.
“Ah… uh… Hồi Trí… uh… Uh… uh… ”
Nghe những gì hắn nói, Linh Chi thật sự rất bất ngờ. Rồi, nàng cười nhẹ một cái hạnh phúc, đưa mắt da^ʍ đãиɠ nhìn hắn.
“Hồi Trí… uh… uh… em… cũng yêu chàng! ”
Chỉ một câu ngắn gọn thôi, Linh Chi như tiếp thêm sức mạnh cho Khải Minh. Hắn cảm thấy cơ thể mình như vừa thăng hoa.
“Linh Chi! ”
Khải Minh vui mừng, hông nhấp liên hoàn, đẩy cái dương v*t khổng lồ công phá âm đ*o Linh Chi.
“Bạch… bạch… bạch! ”
“Ah… Hồi Trí… em… đau… đau… chàng mạnh bạo quá! Nhưng mà… ah… ah… em cũng sướиɠ lắm… ah… làm ơn… cứ như thế… uh… em yêu chàng… uh… làm ơn… xin chàng hãy chiếm lấy em đi… ah… ah… AHHH! ”
Linh Chi ưỡn mông lên để âm đ*o mở rộng, Khải Minh được thế ra vào mạnh hơn.
“Được! Linh Chi! Ta sẽ biến nàng thành của riêng ta… haha… ”
“Ahh… đúng rồi… uh… ah… ah… em sướиɠ lắm… dương v*t… dương v*t… của Hồi Trí… nó làm em sướиɠ quá! ”
“Haha… đó là ‘thuốc’ của nàng mà! ”
“Đúng rồi… thuốc… uh… uh… làm ơn… cho em thuốc… nhiều thuốc nữa! ”
“Uh… tất nhiên rồi! ”
Khải Minh mạnh bạo ép người Linh Chi, khiến nàng cong người lại, phần dưới hướng lên trên.
Khải Minh bây giờ chuyển hướng đẩy, từ trên thông xuống.
“Là tại nàng nha! Nàng là đồ da^ʍ đãиɠ! Linh Chi dâm quá! ”
“Ah… ah… uh… mặc kệ… nó sướиɠ quá! ” Linh Chi dù bị bảo da^ʍ đãиɠ cũng chẳng hề gì, nàng ngược lại còn rất thích ấy chứ. Đây là do tác dụng của xuân dược?
“Uh… chàng… uh… dương v*t… sướиɠ quá! ”
“Nhấp nhanh nữa đi… nó sẽ sướиɠ lắm! ”
“Vâng ạ! ”
Linh Chi liên tục nhún nhảy trên dương v*t Khải Minh, cặp vυ" lắc lư lên xuống đầy khiêu khích. Khải Minh thấy vậy vội túm lấy nó.
“Ah ha… cặp vυ" da^ʍ đãиɠ này… nàng có biết không? Ở chung với nàng… ta bị nó hành hạ miết đó! ”
“Uh… tại sao chứ? ”
“Nhìn vào nó làm người ta nóng hết cả lên! ”
“Uh… ah… kỳ cục… ai bảo chàng chi… ”
“Hehe… là do nàng, do cặp vυ" này, ta phải trừng phạt! ”
Khải Minh nói rồi bóp chặt hai tay lại làm vυ" Linh Chi biến dạng.
“Hoàn thành nhiệm vụ: làʍ t̠ìиɦ với Linh Chi. Ban thưởng: 50000 Điểm khoái lạc, kĩ năng Độc Vô Hiệu (lv1). ”
“Hộc… hộc… ” Khải Minh nằm xuống bên cạnh Linh Chi thở hổn hển. Một tay hắn bỗng vươn tới nắm tay Linh Chi, kéo xuống chỗ dương v*t ướt nhẹp của hắn, để bàn tay ngọc ngà của nàng vuốt ve nó.