Văn phòng pháp vụ, cuộc họp kết thúc, Tần chủ quản bị điều đi, Hướng Tình được bổ nhiệm thăng lên nhận vị trí này.
Ngô Thiên Thiên đi theo Hướng Tình trở về chổ ngồi.
“Chị Hướng Tình, vừa rồi Giám đốc nói công việc kế tiếp đều giao cho chị, báo cáo lúc trước em chuẩn bị giao cho Tần chủ quản đợi lát nữa em lấy lại đây cho chị nha?” Ngô Thiên Thiên hôm nay cột một nửa tóc rồi bới lại, cười rộ lên có hai cái lúm đồng tiền.
Hướng Tình nghiêng người liếc nhìn cô ấy một cái, cô gái nhỏ thấp hơn cô nửa cái đầu, ánh mắt trong suốt sáng lấp lánh.
“Được” Hướng Tình gật gật đầu, hất cằm về phía trước ngực cô ấy ý bảo, “Lại là bạn trai tặng phải không?”
Ngô Thiên Thiên sửng sốt một chút, giơ tay che vòng cổ đang đeo trước ngực, rũ mắt, âm thanh nho nhỏ: “Ai da, chị Hướng Tình lại chê cười em…”
Hướng Tình cười, đôi mắt hơi đổi, bỗng nhiên duỗi tay sờ lên đỉnh đầu Ngô Thiên Thiên, đem búi tóc nhỏ của cô ấy tháo xoã ra.
“Ah” Ngô Thiên Thiên rụt cổ trốn.
Hướng Tình cúi đầu, ngữ khí trầm xuống: “Che lại cái cổ của em cho kỹ đi, kỳ cục.”
Nói xong cô liền trở về chỗ ngồi.
Thật thú vị, ngày hôm qua còn nhắc mãi bạn trai đi công tác, hôm nay trên cổ lại để lại dấu hôn.
Buổi tối người tới nằm ngoài ý liệu của Hướng Tình.
Lúc Mạc Dực đi vào văn phòng, một thân âu phục màu xám, toàn thân khí chất cao quý giống như một công tử đi tuần.
Hướng Tình dẫm lên giày cao gót đi qua nghênh đón, váy đuôi cá ôm sát nửa người thướt tha: “Chào ngài, luật sư Mạc, kính trọng đã lâu.”
Mối quan hệ là chìa khoá quan trọng nhất, người thông minh sẽ thăm dò tất cả khả năng và bối cảnh của đối tác.
Mạc Dực cười đến xuất trần, khóe miệng đẹp giơ lên, mắt mang kinh hỉ: “Ah, tôi nhớ rõ em nha, Hướng sư muội!”
Vòng Pháp luật tổng cộng chỉ có bao lớn, những tinh anh trên đỉnh càng là có thể đếm được trên đầu ngón tay, ngẫu nhiên gặp được bạn cùng trường cũng không tính là chuyện hiếm lạ. Hướng Tình với đại biểu văn phòng luật của Hoắc Đông ở chung tự nhiên càng thêm như cá gặp nước.
Mà sau vài lần hai bên bàn chuyện công việc, Hoắc Đông cũng không có xuất hiện.
“Quý sở gần đây rất bận phải không?” Hướng Tình vừa sửa sang lại tư liệu hội nghị trên tay vừa hỏi Mạc Dực bên cạnh
“Một năm bận hết bốn mùa, gần đây liên tiếp nhận mấy vụ, nhưng mà em yên tâm, đơn hàng lớn này của bên em bọn anh khẳng định hoàn thành thật hoàn hảo.” Mạc Dực vừa nói vừa nháy mắt với mỹ nữ ở bàn làm việc đối diện.
Rất bận à… Tổ bên này không tới, tập thể hình không đi, ngay cả bưu kiện công việc đều là từ thư ký trả lời.
Nếu không phải cô chịu đựng được không chủ động liên hệ, có phải tài khoản xã giao cũng sẽ không được trả lời chút nào có phải không.
Cắt cũng sạch sẽ lưu loát thật, thật sự là rất xứng với cái chức đối tượng tình một đêm.
Phấn môi Hướng Tình hơi cong, cười cười, giơ tay vén tóc ra sau tai, khuyên tai hình giọt nước từ vành tai tuyết trắng rũ xuống nhẹ nhàng lay động.
Mạc Dực nhìn cô, hơi thất thần, tiểu sư muội này thoạt nhìn sạch sẽ thanh thuần giống như vừa tốt nghiệp không bao lâu. Nếu không phải cô nghiệp vụ thuần thục, nói cô là thực tập sinh cũng hoàn toàn có thể. Nhưng cố tình giơ tay nhấc chân lại có chút phong tình không nói rõ được.
“Hôm nay đến đây thôi, làm phiền luật sư Mạc đã đến đây một chuyến.” Hướng Tình khách khí nói.
Mạc Dực lúc này mới phục hồi tinh thần lại: “Haiza, đừng khách khí. Em buổi tối có rảnh không, buổi tối trong sở có họp mặt, có mấy đồng nghiệp lần trước cùng đi công tác với em không chừng em cũng quen đấy, có muốn đi cùng không?”
“Sở các anh họp mặt, em đi có tiện không?” Hướng Tình làm bộ nghi ngờ.
“Có gì đâu, một đám đều mang bạn theo mà, đông người thì càng náo nhiệt, còn có rất nhiều bạn cùng trường, nói không chừng đều quen đấy.”
(Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Vivi_V1989. Những trang khác đều là ăn cắp. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)
Khi hai người có mặt, trên ghế lô đã chơi đến vui vẻ rồi.
Luật sư có tiếng thay đổi bạn gái liên tục, việc này cũng bình thường giống như ăn cơm vậy, nên đối với chuyện Hướng Tình đến tự nhiên không ai đưa ra nghi vấn gì.
Hướng Tình sau khi ngồi xuống uống nước chanh, gặp phải mấy nữ đồng nghiệp lúc trước đã làm việc qua, thường xuyên qua lại nói chuyện câu được câu không. Những chuyện để nói cũng không ngoài vòng của bọn họ, nào là phía đối tác yêu đương vụng trộm với thư ký ở văn phòng bị ghi âm, nào là chính thất đem chứng cứ gian tình gửi vào hòm thư diễn đàn.
“Hướng Tình có bạn trai chưa?”
Hướng Tình nhìn mấy người đàn ông trên sô pha đối diện đang hít mây nhả khói. Hoắc Đông nghiêng người dựa vào trên sô pha, chân dài bắt chéo, áo khoác mở rộng lộ ra áo sơmi đen ở bên trong, cánh tay tuỳ ý đặt trên tay vịn sôpha, đầu ngón tay kẹp điếu thuốc.
“Chưa đâu.” Hướng Tình quay đầu lại, trả lời cô gái hỏi chuyện, “Trong sở các cô có ai chất lượng tốt giới thiệu một chút nha.”
Mấy người đã có chồng sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙ mà nở nụ cười: “Sở chúng tôi sao? Những người cực phẩm đã sớm kết hôn rồi, chất lượng ổn thì chính là phong lưu trong vạn bụi hoa, những người không có mặt thì con cái đều lớn hết rồi nên không nói, mấy người đàn ông dư lại không phải có bạn gái thì cũng là có bạn trai!”
Nói xong mọi người cười ha ha.
“Đúng vậy đúng vậy, Hướng Tình vừa nhìn là biết cô gái ngoan, sao có thể để cầm thú này nọ trong sở chúng ta gặm đi được!”
Các phụ nữ mới vừa nói xong còn chưa kịp cười lên tán đồng, thì bên kia mấy người đàn ông không biết nói cái gì, cũng cười vang lên, trong lúc nhất thời đều là thanh âm ly rượu va chạm nhau lách cách lang cang.
Hướng Tình chuyển động muỗng bạc trong tay, khuấy ly nước, liếc mắt nhìn qua, người đàn ông đang dựa hơi chồm người tới chạm ly với mọi người.
“Keng” một tiếng, ánh mắt Hoắc Đông nghiêm nghị, nâng chén rượu ngưỡng cổ uống một ngụm, thần thái trong mắt tụ lại, vừa chuyển mắt, cách một lớp sương mù của khói thuốc, mặt mày thâm thuý bén nhọn.
Đèn trần ghế lô hơi vàng, bị góc cạnh của thuỷ tinh nhân tạo cắt ra, rách nát loang lô
Hướng Tình nâng mặt nhìn qua, đón nhận ánh mắt người đàn ông, sợi tóc nhu thuận mà chảy xuống đàu vai, khoé miệng màu hồng phấn cong cong, ngón tay kẹp cái muỗng đưa lên môi, ngậm vào trong miệng liếm, giây lát sau lại từ trong lưỡi mềm mại rút ra, vệt nước sáng lấp lánh, loé ngân quang.
Khoé mắt sóng sánh như nước, môi nhỏ tinh xảo khẽ nhếch, trong ánh mắt của người đàn ông cô nhẹ nhàng cắn trên mép ly pha lê.
Nam nữ oanh oanh yến yến vui đùa, thanh sắc đều đẹp đẽ.
Gợn sóng giao nhau không ai biết giữa hai người giống như mùi rượu phiêu đãng trong không trung, có lúc rõ ràng, có lúc hư vô.