Sau đó hai người lại làm một lần nữa trong phòng tắm. Hướng Tình bị Hoắc Đông đè trên bồn rửa tay mà thao. Hai chân tuyết trắng vô lực rũ đạp giữa không trung bị nắm ra vệt đỏ. Cơ bắp theo phản xạ có điều kiện mở ra làm hai đùi dang rộng, huyệt thịt bị thao ra vào.
Hai người chỉ cần cúi đầu một chút là có thể nhìn thấy côn thịt đỏ tươi ra vào dâm mị như thế nào.
“Ân… a…”
Hướng Tình chôn trước ngực anh, khép mắt, sợi tóc hỗn loạn rơi trước ngực, hai má ửng đỏ, tinh tế mà ưm, không còn sức lực để rên rỉ nữa.
Thân mình bị thao đến mềm yếu vô lực, huyệt thịt vẫn tự nhiên co rút lại, từng đợt dâm thủy theo động tác đâm thọc của người đàn ông mà chảy xuôi, tham lam mút lấy côn thịt mà cao trào.
Hướng Tình không biết rốt cuộc Hoắc Đông còn muốn thao bao lâu nữa, chỉ cảm thấy anh làm thật sự quá mạnh, cô có chút thừa nhận không nổi.
Cô lấy lòng liếm mút đầu nhũ hoa Hoắc Đông, đầu lưỡi nhỏ hồng ướt át vươn tới, mặt dán vào trên cơ ngực nâu đồng của anh, ngậm lấy hạt đậu nhỏ đang cứng ngắc của anh mà liếm qua lại trên dưới.
Những ngón tay với đầu móng được sơn đỏ duỗi ra sau eo Hoắc Đông, sờ hai cái eo theo kích thích của anh mà hõm xuống, những cơ bắp kiên cố, khó mà mềm. Cô nhẹ nhàng ấn xuống, thân thể người đàn ông hơi run.
“Ah…”
Hoắc Đông gợi cảm mà rên rỉ một tiếng, cánh tay cường tráng ôm trên eo cô, eo nhấn về phía trước, bạch bạch mà thao.
“Không nhanh bắn như vậy… Hướng tiểu thư liền chịu không nổi?”
Huyệt của cô thật là, thao quá s͙ư͙ớ͙n͙g͙. Không chỉ mút chặt, còn ấm áp chảy nước, chôn ở bên trong s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến không muốn ngừng.
“Ân a… A a… Quá nhanh…”
Thân thể Hướng Tình xóc nảy, bị đâm đến nỗi chảy ra hai hàng nước mắt sinh lý, rơi xuống trên môi, cô liếm một chút rồi nuốt vào.
Tay cô vân vê ở trước ngực phập phồng của anh, dương mắt nhìn anh, ngấn nước long lanh:
“Em giúp anh hút ra được không, muốn ăn…”
Cuối cùng Hoắc Đông cắm côn thịt xuống, xương mu gắt gao chống vào bắp đùi cô, âm mao hai người đan chéo bên nhau. Anh chậm từ từ đong đưa phần hông, côn thịt lớn ở khe thịt thong thả mà cọ xát, biến hóa góc độ, ma xát vào nhau.
Anh duỗi tay, ngón cái ấn trên môi dưới sưng đỏ của cô, lôi kéo, giọng nói trầm thấp như ngẹn lại: “Muốn ăn cái gì?”
Quy đầu vào quá sâu, mắt Hướng Tình như đầy sao xẹt qua, cô cảm thấy nếu còn như vậy nữa đêm nay thật sự sẽ bị anh làm chết.
“Rất muốn ăn… cho em ăn… em đều nuốt vào được không…” Tay Hướng Tình đi xuống sờ vào hai viên trứng của anh, nắm lấy vuốt ve, mang ý ám chỉ.
Hoắc Đông nhìn chằm chằm Hướng Tình, thở gấp, ngón cái đẩy vào trong miệng cô, đè trên lưỡi ma xát lôi kéo.
Bỗng dưng, Hoắc Đông rút ngón tay ra, một bên rút côn thịt từ trong huyệt sâu ra, một bên duỗi tay sờ vào sau cổ Hướng Tình, dùng lực một chút đem người từ trên bồn rửa tay ấn xuống mặt đất:
“Há miệng.”
Hướng Tình mới vừa hé miệng, anh liền dùng sức mà cắm tiến vào.
Không phải cô giúp anh hút, mà là anh thao miệng cô.
Tay Hoắc Đông ấn đầu Hướng Tình, ép cô ngẩng đầu lên, nhấn côn thịt vào cái miệng nhỏ của cô, dùng sức thọc vào rút ra, đâm đến chổ sâu trong yết hầu.
Hướng Tình bị ma xát đến toàn bộ khoang miệng đều nóng lên, côn thịt càng ngày càng sưng to tràn ngập toàn bộ miệng, cô ngửa đầu, nước miếng không ngăn được mà chảy xuống.
Lại thọc vào rút ra gần trăm cái, Hoắc Đông đè đầu cô áp chặt vào hạ thể, anh ngửa đầu nhắm mắt, dùng sức mà phun ra.
(Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Vivi_V1989. Những trang khác đều là ăn cắp. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)
Lúc Hướng Tình ở trong phòng tắm tẩy rửa, Hoắc Đông đi ra phòng khách, lấy điện thoại từ trong đống quần áo rơi trên mặt đất.
Mở ra vừa thấy, cũng đã đến ba giờ rồi. Mấy cuộc điện thoại công việc, vài cái email, còn có hai cuộc gọi của Lê Thấm.
Click mở tin nhắn vợ gửi tới.
[Chuyện ban ngày anh đừng để trong lòng, không phải em cố ý giấu anh.]
[Em ngủ trước, có canh giải rượu ở trong bếp, anh đừng về quá muộn.]
Hoắc Đông ném điện thoại trên bàn trà, ở bên cửa sổ sát đất đốt điếu thuốc, hút hai hơi rồi dụi tắt. Anh tắt đèn, đi trở về mép giường, nằm xuống ngủ.
Hướng Tình rửa xong bước ra, nhìn người đàn ông trên giường cười cười: “Không trở về nhà?”
Người đàn ông nhắm hai mắt không trả lời.
Hướng Tình liếc thân thể to lớn không có bất cứ gì che đậy của anh, bỗng dưng cảm giác mơ hồ nguy hiểm.
Sau khi thân thể đã thoả mãn vui thích, hai người cùng giường một đêm.
Ngày hôm sau, Hướng Tình bị một loạt âm thanh sột soạt đánh thức, vừa động thân mình, cô nhăn mặt hít vào một tiếng.
Bắp đùi đau nhức chịu không nổi, phảng phất như bị hung hăng xé rách.
Hoắc Đông ở mép giường mặc quần áo, không nhìn cô gái trên giường.
Hướng Tình giơ tay che ánh sáng chói mắt, nhìn anh mặc quần: “quần lo̶t̶"̶ anh rất chặt.”
Lúc sờ anh lần đầu tiên cô cảm giác được, đồ vật lớn như vậy lại bị quần lo̶t̶"̶ bó chặt.
“Lần sau nhớ mua lớn hơn một size.”
Cô làm mặt cười, nói xong liền duỗi tay vào trong chăn, xoa đùi, cau mày nhịn đau hơi thở ra, mị nhãn như tơ, nhẹ xuất u lan:
“Ah… tôi có chút hối hận vì đã trêu chọc Hoắc tiên sinh đấy…”
Hoắc Đông mặc xong quần áo rồi, chuyển mắt nhìn cô một cái thật sâu, cầm lấy đồng hồ trên đầu giường mang lên: “Nhớ rõ uống thuốc.”
Hướng Tình ngồi dậy, chăn chảy xuống đến trước ngực, nhu thuận mà che khuất nửa bầu ngực trắng nõn, cô nghiêng đầu biểu tình ngây thơ mà nói: “Vậy anh lần sau phải nhớ mang bao nha.”
Lần sau?
“Lạch cạch” một tiếng, Hoắc Đông đem đồng hồ gài lại.