“Bang” một tiếng, thanh âm cửa phòng bị mở ra, ánh sáng trong phòng phút chốc chiếu sáng xuống.
Cửa không phải dùng tay mở, mà là bị người phá mở.
Cửa phòng bị dùng sức đá đụng vào vách tường, dưới cánh cửa, tay của người đàn ông cao lớn giữ chặt gáy của cô gái, tình cảm mãnh liệt mà ôm hôn triền miên không ngừng.
Hướng Tình bị Hoắc Đông đè mạnh đụng vào trên tường, nụ hôn của người đàn ông cực kỳ có tính công kích, tham lam mà sắc bén, nồng nàn lại cháy bỏng, nghiền môi cô, từng chút từng chút mà khuấy loạn lôi kéo, ma xát đến phát đau.
Cơ ngực kiên cố của Hoắc Đông cách lớp áo hơi mỏng gắt gao dán lên bầu ngực mềm mại của Hướng Tình. Bàn tay từ sau eo cô tới lui vuốt ve đến lưng quần, duỗi vào trong, xoa nghiền làm càn trên cánh mông.
“Ưm…” Một tay Hướng Tình bám vào cổ Hoắc Đông, một tay khác theo vạt áo vội vàng sờ vào trong eo anh, khối cơ bắp săn chắc dưới bàn tay xúc cảm tốt đến nỗi làm người ta than thở mà.
Người đàn ông buông môi cô ra, không nhịn nổi mà cởi áo mình ra, ném trên mặt đất.
Hướng Tình thở gấp, dựa vào tường nhìn động tác của anh. Ánh đèn mờ nhạt trên đỉnh đầu ái muội rơi xuống, không khí khô nóng khó nhịn.
Cô nâng một chân lên, cọ vào cẳng chân anh, hướng lên trên, đầu gối rồi đến đũng quần căng phồng của anh.
Hoắc Đông mạnh mẽ vươn tay ôm lấy eo cô gái, ngón cái và ngón trỏ gắt gao dùng sức bóp chặt cằm nhỏ tinh xảo của cô, âm thanh áp lực như là mãnh thú đứng bên bờ vực đen tối.
“Hướng Tình…”
“Em mẹ nó chính là một yêu tinh.”
Nghiến răng nghiến lợi.
Hướng Tình ngửa đầu, môi đỏ run rẩy, cười đến không gì sánh được.
“Hoắc tiên sinh quá khen.”
Hoắc Đông nghiêng đầu, há miệng cắn lên nơi cổ trắng nõn của cô, một tay khác vói vào trong áo, cách nịt ngực ren mỏng manh xoa nhũ thịt.
Bàn tay to phập phồng trong áo Hướng Tình, đốt ngón tay đột nhiên xuyên thấu qua lớp vải ren, núm nhũ hoa dưới lòng bàn tay lửa nóng của người đàn ông thực nhanh liền cứng lên như viên đá nhỏ.
“Ưm… a… thoải mái…” Hướng Tình thở ra, mặt nhiễm một tầng đỏ ửng.
“Còn chưa thao em đã kêu d͙â͙m͙ đãng như vậy rồi.” Hoắc Đông cắn cổ cô, cổ họng khẽ lăn.
Buông nhũ thịt ra, tay Hoắc Đông tiến vào quần đùi của cô, ngón tay cách quần lo̶t̶"̶ sờ khe hở giữa bắp đùi…mềm, ướt.
“Ân…a…”
“Sờ nhũ hoa cũng có thể ướt.”
Âm thanh Hoắc Đông hơi nghẹn, anh lột áo trên của Hướng Tình, áo ngực nửa cup ren màu đen, nâng một nửa bầu ngực tuyết trắng, lộ ra một mảnh đầy đặn chói mắt lại dụ hoặc.
Ánh mắt người đàn ông tối đi nhiễm đầy dụ̶c̶ vọng, bóp eo cô gái đẩy vào bên trong. Hai người quấn chặt, không nhịn nổi vội vàng mà cởi quần áo lẫn nhau, nghiêng ngả lảo đảo mà đi đến mép giường.
(Truyện được đăng duy nhất tại wattpad Vivi_V1989. Những trang khác đều là ăn cắp. Hãy vào trang chính chủ đọc để ủng hộ công sức của editor nhé.)
Chờ đến lúc Hướng Tình bị Hoắc Đông dùng sức đẩy ngã trên giường lớn mềm mại, thì trên người hai người chỉ còn lại có mỗi quần lo̶t̶"̶.
Hai đầu gối Hoắc Đông cong lại, hai đùi tách ra quỳ hai bên sườn Hướng Tình, anh thẳng eo, từ trên cao nhìn xuống cô gái dưới thân.
Cô gái toàn thân tuyết trắng như ngọc, eo thon chân dài, một đôi mắt hạnh ngập nước, sợi tóc mượt mà như lụa đen rơi xuống, trên nhũ thịt tròn trịa còn lưu lại vệt đỏ do anh vừa mới tàn sát bừa bãi.
Biểu tình người đàn ông lạnh lùng trước sau như một, đồ vật hùng vĩ giữa háng kia được miêu tả sinh động, đột ngột mà đâm ra khỏi quần lo̶t̶"̶, cơ bắp màu đồng cổ quanh thân nhảy lên, ranh giới rõ ràng.
Hai chân Hướng Tình khó nhịn mà kẹp lại cọ xát, ngẩng đầu nhìn anh một cái.
Bốn mắt nhìn nhau, một người thâm thúy, một người long lanh.
Giây tiếp theo, Hoắc Đông nhấp môi, trực tiếp cúi người, tay dùng một chút lực xé rớt quần lo̶t̶"̶ cô.
“A!” Phía dưới Hướng Tình chợt lạnh, nơi tư mật trần trụi lộ ra trước mặt người đàn ông.
Hoắc Đông dùng tay tách hai đùi cô ra, mép huyệt giữa hai chân nhắm chặt, lại trơn bóng giàn giụa nước.
Dùng tay bẻ hai mảnh hoa môi ra, lộ ra miệng nhục huyệt.
“Ưm… a…”
Hoắc Đông không nghĩ tới huyệt Hướng Tình sẽ hồng như vậy. Hai mảnh môi tiểu huyệt trắng nõn đầy đặn, giống như múi cam được lột ra, huyệt thịt hồng nhạt lộ ra, hồng lóng lánh, cơ khát mấp máy, co rút lại không ngừng.
Ngón cái người đàn ông thô mạnh để giữa mép huyệt đang khép chặt, dùng sức ấn một cái, liền chảy ra một dòng dâm thuỷ dâm mị.
“A… ưm… ân…” Cả người Hướng Tình run run, cô cắn môi, hạ thể hư không, cảm giác như bị gặm cắn ngứa ngáy khó nhịn.
Hoắc Đông nâng mắt đen nhìn cô, anh vẫn luôn nghĩ không ra, vì cái gì mà bên ngoài yêu tinh này lại thanh thuần như vậy.
Tóc đen, da trắng, ánh mắt rực rỡ, ngay cả huyệt cũng là hồng.
Phủ thêm bạch y chính là nữ tu sĩ thánh khiết.
Ánh mắt người đàn ông nặng nề, không che giấu được sắc dục, một lóng tay vuốt ve miệng lỗ nhỏ tiến vào trong huyệt, cảm giác được thịt non siết chặt bọc lại.
“Ân… Hoắc Đông… cho em đi…”
Hoắc Đông lạnh mặt di chuyển ngón tay, lúc rút ra bên ngoài, thịt non mút chặt ngón tay, gắt gao níu lại.
“Cho em cái gì?”
Hướng Tình mặt ửng đỏ: “Ưm… A… Đem anh… Cho em…”
Ảo tưởng người đàn ông này lâu như vậy, căn bản không cần dạo đầu, anh nhẹ nhàng chạm một cái cô liền chảy nước, hận anh không thể lập tức hung hăng mà cắm vào, đút no cô, căng đầy thoả mãn cô.
Nhìn chằm chằm tiểu huyệt không ngừng chảy nước ào ạt kia, Hoắc Đông kéo quần lo̶t̶"̶ đen của mình ra, ném xuống giường lớn, côn thịt to lớn thô dài thẳng tắp đứng thẳng giữa âm mao rậm rạp, mã mắt chảy ra chất lỏng khả nghi.
Hướng Tình cắn môi dưới.
Thân thể lửa nóng to lớn như núi của người đàn ông phủ xuống, toàn bộ đè trên thân thể mảnh khảnh của cô. Anh đỉnh hông, trực tiếp đem quy đầu lớn đang toả nhiệt nóng với dịch đục để ở miệng huyệt đang mấp máy chảy nước.
Thân thể hai người nháy mắt căng thẳng một chút.
“A…” Hướng Tình híp mắt, tay quấn lên cơ lưng rộng lớn mạnh mẽ của anh.
“Miệng huyệt nhỏ như vậy, tôi cắm như thế nào? Hửm?”
Âm thanh Hoắc Đông nặng nề, một bên xoắn hông chống đẩy đùa bỡn phấn huyệt, một bên kéo áo ngực cô xuống, trên bầu ngực còn lưu lại vệt đỏ vừa rồi bị anh tàn sát bừa bãi ở phòng tập thể thao.
“Có thể…” Cô nâng hai đùi lên, kẹp eo người đàn ông cọ xát, ngón tay ở sau lưng anh di chuyển vân vê, “Côn thịt nóng quá…”
Quy đầu đỏ đậm của Hoắc Đông bị dâm thuỷ của cô gái nhiễm ướt đẫm bóng loáng, cái miệng nhỏ lầy lội từng chút từng chút đem côn thịt hút vào bên trong, xúc cảm vừa ướt vừa ấm làm da đầu anh tê dại.
Hướng Tình ưỡn ngực, lắc mông dùng đỉnh hai viên trân châu nhỏ lướt qua ma xát ngực anh, sợi tóc hỗn độn dán lên mặt. Cô nâng miệng huyệt lên đón nhận côn thịt anh, thanh âm mị hoặc: “Cắm vào được không ~…”
“Thật mẹ nó d͙â͙m͙ đãng.”
Cằm Hoắc Đông vặn vẹo căng thẳng, ánh mắt cháy bỏng, đôi tay banh chân cô gái ra, nhấn eo về phía trước, quy đầu cực lớn tàn nhẫn mà tách mép thịt non mềm nhỏ xíu ra, gian nan mà đâm vào bên trong.
“Ân… a…” Hướng Tình cười, giương chân, cô tìm được tay Hoắc Đông, nhẹ nhàng vuốt ve mặt trên thứ đồ kim loại cộm trên tay anh: “Hoắc tiên sinh có thể tưởng tượng cũng được nha.”
(Vivi: ý chị nói anh có thể tưởng tượng chị là vợ mình mà làm cũng được.)
Tiếng nói Hoắc Đông áp lực trầm thấp: “A, tôi tưởng cái gì? Hướng Tình, tiểu huyệt em chảy nước nuốt tôi, em nói cho tôi biết tôi còn muốn tưởng cái gì, hửm!?”
“A…” Hướng Tình nhíu nhíu mày, miệng huyệt có chút đau đớn, “anh… ưm… quy đầu thật lớn…”
Quy đầu bị siết chặt muốn chết, giống như đem khối thịt sống sờ sờ đâm rách.
“Ăn hết đi” Trên trán Hoắc Đông toát ra tầng mồ hôi mỏng, dùng sức xoa vài cái trên bầu ngực đã phiếm hồng của cô gái, “Ha… ưm… thả lỏng… để tôi thao em thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙…”
Nói còn chưa dứt lời, anh tàn nhẫn dùng lực nhấn xuống, quy đầu dã man mà chen đi vào.
“Ân… A!!!”
Chổ sâu trong huyệt đạo, xương cốt khe hở đều phát ngứa.
Sau khi đầu nấm lớn rốt cuộc đâm vào hết thì hết thảy liền thuận lợi hơn rất nhiều. Theo dâm thuỷ cô chảy ra, Hoắc Đông bóp chặt vai cô, nhìn chằm chằm vào mắt cô, eo nhấn mạnh một cái, cơ bắp phần lưng gồng căng cứng, nguyên cây côn thịt thô dài tàn nhẫn hoàn toàn đi vào hoa huyệt trơn ướt của cô. Gân xanh nổi lên trên côn thịt xẹt qua tầng tầng thịt non, hung hăng đi vào tận gốc, hoàn toàn không thấy một chút nào bên ngoài.
Âm thanh dâm thuỷ trơn trượt “Phốc xuy” thuộc về sự giao hợp giữa thịt và thịt.
“Ân ân, ân a…! s͙ư͙ớ͙n͙g͙ quá… thật lớn… ưm… anh lớn quá…”
Người đàn ông đâm vào không lưu tình chút nào, Hướng Tình run rẩy thét chói tai, ngón tay bấu chặt trên cơ bắp cánh tay anh.
Huyệt thịt bị đâm phá đến tận cùng, chặt chẽ lại cơ khát mà quấn lên cự thú xâm lấn vào.
“Ưm…” Hoắc Đông rên rĩ.
Rốt cuộc thao vào được.
Nhét vào chỗ sâu nhất trong thân thể cô, vừa to vừa căng, không hề lưu tình.
Hoắc Đông cau mày, cơ bắp cả người gồng lên căng cứng, âm mao rậm rạp mọc đầy giữa háng gắt gao cọ xát mép thịt.
côn thịt dưới thân đã lâu lắm rồi không được thao tiểu huyệt vừa ướt vừa chặt như vậy.
s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến huyệt thái dương đều tê dại.
Đàn ông hoặc là chết ở cái huyệt này.
Hoặc là đem yêu nữ này thao chết.
Nhịn xuống ý muốn bắn tinh mãnh liệt, côn thịt lại lớn thêm một vòng, Hoắc Đông vươn ngón tay ấn trên môi đỏ đang kêu phóng đãng của cô:
“Hướng Tình, em vừa lòng?”
Hết lần này đến làn khác câu dẫn anh.
Giống như hoa anh túc bên vách vực sâu.
Cự vật trong cơ thể nhảy lên thình thịch, lửa nóng hung mãnh, Hướng Tình câu môi, chậm rãi vươn đầu lưỡi liếm ngón tay người đàn ông, trong mắt lấp lánh ánh nước giống như tiểu huyệt ướt đẫm bóng loáng.