Trong gương cô gái giống như rắn, ở trong lồng ngực anh phát cơn phóng đãng.
Ngực cô gái này là cực phẩm, eo là cực phẩm, chân cũng là cực phẩm.
Anh đều đã đùa bỡn qua.
Không biết tiểu huyệt của cô có phải cũng vậy hay không.
Hướng Tình phảng phất như biết anh đang suy nghĩ gì, cô giơ tay phủ trên một bàn tay anh kéo xuống, xẹt qua bụng nhỏ, tới giữa hai chân cô, ấn ngón tay anh cách quần xoa nắn.
Hoắc Đông lại trực tiếp đưa bàn tay vào lưng quần cô, cắm vào quần lo̶t̶"̶, bàn tay khô ráo không khỏi bắt được tiểu huyệt của cô.
“Ân… aaa…” Động tác anh quá đột ngột, Hướng Tình bị kích thích đến bộ ngực dựng thẳng, chân dài phía trước dẫm xuống, thanh âm nũng nịu nỉ non: “Hoắc Đông ~…”
Cô yêu chết anh đơn giản mà thô bạo như vậy.
Bị người đàn ông có kỹ xảo mà vuốt ve tiểu huyệt, Hướng Tình mẫn cảm đến nỗi dâm thuỷ tiết ra từng đợt từng đợt tràn lan như hồng thuỷ, làm ướt đầy tay người đàn ông.
“Thật thiếu đàn ông phải không?” Tiếng nói Hoắc Đông trầm thấp.
Hoắc Đông cười một tiếng. Ngón giữa đâm vào miệng huyệt, một phát trực tiếp cắm vào tiểu huyệt cô.
“A!” Hướng Tình cắn răng, hai chân mở ra thật lớn.
“Thật con mẹ nó chặt!” Hoắc Đông hô hấp hỗn loạn, rủa thầm một tiếng, ngón giữa bị huyệt thịt xoắn chặt, giống như đâm vào giữa cục tẩy.
So với trong tưởng tượng tối qua của anh còn muốn hoàn mỹ tuyệt diệu hơn.
Tiểu huyệt Lê Thấm cũng chặt, nhưng dưới tình huống hoa huyệt khô khốc mà quan hệ chỉ mang lại thống khổ cho hai bên.
Giờ phút này huyệt Hướng Tình vừa ướt mềm vừa chặt đến nỗi anh luyến tiếc rút tay ra.
Sau lưng Hướng Tình gắt gao dán chặt cơ ngực Hoắc Đông. Sự tồn tại của ngón tay trong tiểu huyệt quá mạnh mẽ, thong thả trước sau mà lôi kéo huyệt thịt, thọc vào rút ra, làm cô ngứa đến tột đỉnh.
“Nhanh một chút… Mau… Cho tôi…”
Không đủ, cô muốn càng nhiều…
Hoắc Đông dùng ngón tay cảm thụ được tiểu huyệt cô, cảm giác dâm thủy chảy đầy lòng bàn tay đã lâu không có, nhịn không được càng nhanh chóng mà moi lộng.
Hướng Tình hai chân mở lớn, tay bám vào cánh tay Hoắc Đông, lòng bàn chân cọ xát sàn gỗ phòng yoga phát ra tiếng “Tư tư”.
Ánh mắt hai người đồng thời giao nhau ở trong gương đối diện.
Người phụ nữ dựa trong lồng ngực rộng mở của người đàn ông, gương mặt đỏ bừng, tóc bị cọ đến hỗn độn, thân trên nhũ hoa lớn trần trụi, hạ thân bên trong quần, tay người đàn ông cắm thật sâu kích thích tiểu huyệt của người phụ nữ, cặp chân dài d͙â͙m͙ đãng mị hoặc mà mở lớn ra.
“Thật thoải mái… Thật thoải mái…”
Hướng Tình yên lặng nhìn đôi mắt Hoắc Đông trong gương, mũi thở ra càng gấp càng nặng.
Ngọn lửa quẩn quanh trong đôi mắt đen của Hoắc Đông, cả người phát ra hơi thở làm cho người ta sợ hãi. Anh cắm thêm ngón trỏ vào, lực độ mất khống chế, thay đổi phương pháp mà phụt phụt moi lộng huyệt nhỏ chảy nước.
“Nước từ chổ nào tới nhiều như vậy, hửm?” Cánh tay anh mãnh lực va chạm thọc vào rút ra, hỏi.
“A a… A… ưm a… Quá nhiều… s͙ư͙ớ͙n͙g͙ quá… a…” Cô thét chói tai, đầu ngón tay bấu vào cánh tay cơ bắp của anh.
Hai ngón tay anh với hai ngón tay của cô căn bản không phải là cùng một khái niệm mà.
Ngón tay vừa thô vừa to, mang theo kỹ xảo tình ái hoàn mỹ, châm ngòi mỗi một khối thịt trong tiểu huyệt cô, gắt gao mà ấn chổ mẫn cảm kia một chút, lòng bàn tay cùng đốt ngón tay luân phiên mà đâm lộng, giống như là quen thuộc mỗi một đạo cơ quan trong thân thể.
Hướng Tình lắc đầu như trống bỏi, chân đá dẫm lung tung trên sàn nhà, mắt nhắm lại, toàn thế giới đều u ám.
Chỉ còn lại có hoa huyệt kia cùng hai ngón tay ngang ngược mà làm càn, mang cho cô cảm quan mãnh liệt.
“Ưm… a a a… ưhh… không được… muốn… muốn tới… Aaaaa!!”
Tay Hoắc Đông bị chất lỏng phun ra xối ướt đẫm. Rút ngón tay ra, mắt nhìn tay ướt dầm dề, anh cúi đầu nhìn Hướng Tình vẻ mặt mê say mà hơi khép mắt nằm trước ngực anh, hơi thở gấp gáp mà hưởng thụ.
“Tiểu d͙â͙m͙ đãng.” Hoắc Đông lắc lắc tay, giọt nước vẩy ra trên sàn nhà.