Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 2 - Chương 2

Trước Sau

break
Edit + beta: beyours07

Đông Cung của ta đây, chim sẻ tuy nhỏ, nhưng ngũ tạng cũng đầy đủ hết cả.

Ngoại trừ nhân vật nữ chính là Thái tử phi ta đây, có hai điện chính tả hữu của Thái tử ở riêng bên ngoài, Thiên điện Đông, Tây, vườn hoa nhỏ ở bên trong hậu viên, tổng cộng có năm mỹ nhân ở, cùng bản cung ta đây vừa đủ thành ‘cát tường lục bảo’.

Nhắc tới cũng vô cùng thú vị, Thái tử cùng ta cũng đã từng có những ngày tháng chỉ có hai chúng ta. Ba tháng lúc mới thành thân, cả Đông cung trống rỗng, chỉ có ta với hắn, hắn với ta.

Quãng thời gian đó hai chúng ta đều gầy đi, ta chưa quen với thân phận làm con dâu mới, chỉ cần nhìn thấy Thái tử là mặt mày ủ ê, ăn không ngon, mà Thái tử, e là cũng khó mà đối mặt với ta mà gắp thức ăn cho ta.

Sau khi thành thân ba tháng, Thái tử thay Hoàng thượng đi tuần thú phía Nam, mỹ nhân thứ nhất Trịnh Bảo Lâm liền vào cửa, là Hoàng thượng chính miệng thưởng cho con cháu công thần. Trịnh Bảo Lâm tuy rằng xuất thân không bằng ta, nhưng cũng chẳng hề kém ta bao nhiêu.

Đã có lần thứ nhất thì sẽ có lần hai, có hai thì có ba, Hoàng quý phi nhanh chóng thưởng Lý thục viện vào cửa, Mục các lão bên ngoại cũng không chịu yếu thế, lại tặng Mã tài tử vào cung. Ba mỹ nhân này người người đều không phải đèn cạn dầu, suốt ngày ghen tức với nhau, không phải ngươi chê ta ăn nhiều một miếng cơm, chính là ta chê nàng ta hái nhiều hơn một đóa hoa, ầm ĩ khiến ta ngày đêm không được yên bình.

Vừa bực mình, ta liền đem Liễu Diệp Nhi- thị nữ ta yêu quý nhất từ nhà mẹ đẻ vào cung, cho làm Chiêu huấn. Không tới ba tháng, ba người đẹp kia ai nấy ngoan ngoãn cả, đều tập hợp dưới trướng của Liễu Chiêu huấn. Ta có được một đoạn ngày tháng yên bình.

Bốn tháng trước, Thái tử cuối cùng cũng về cung- lại mang về Khương Lương đệ. Đây chính là mỹ nhân được tuyển chọn lúc tuyển tú ở Giang Nam, ở địa phương là có tài danh. Hoàng thượng nhớ nhung Thái tử ban sai ở Giang Nam cực khổ, hơi vui mừng liền đem Khương Lương đệ thưởng cho hắn.

Trong cung có năm mỹ nhân, an bài thị tẩm như thế nào cũng là chuyện phiền lòng. Cũng may Thái tử mọi việc đều làm theo quy củ, Thái tử phi ta đây, cũng đi theo làm theo quy củ. Hậu cung năm vị mỹ nhân mưa móc chia đều, mỗi người hai ngày, Thái tử phi ta đây có đặc quyền, mỗi tháng có ba ngày, tổng cộng vừa đủ nửa tháng. Thái tử cách mỗi ngày sủng hạnh một người cũng được, nửa tháng trước ra sức cày cấy, nửa tháng sau ở Đông điện ngủ ngon cũng tốt, đều tùy hắn an bài. Có điều, cái này chính là phúc lợi của mỗi người, nhiều hơn không được mà ít hơn cũng không xong.

Quy củ này vừa ra, cả Đông cung bao trùm trong bầu không khí hòa bình an tường, người nào người ấy mặt mày hớn hở, nói gần nói xa cũng khen ta là Thái tử phi hiền hậu đệ nhất—Chỉ có Liễu Diệp Nhi là ngoại lệ, lúc nào gặp ta, Liễu Diệp Nhi cũng híp khuôn mặt đầy nếp nhăn, cười như cái bánh bao.

Nha đầu này từ nhỏ đã có phúc tướng. Mặt như cái bánh bao, thân hình cũng tròn vo như cái bánh bao. Lúc nàng ấy đi tham khiến Hoàng thượng, Hoàng thượng cũng không nói gì, chỉ là ngày đó Ngự Thiện phòng liền làm thêm vài phần bánh bao hấp, ban thưởng cho hậu cung chúng phi.

Công công (bố chồng) ta lắm lúc cũng thật là hài hước!

Chỉ là, Thái tử mặc dù theo quy củ, nhưng lại không thể chịu nổi ta nói quy củ với hắn. Mỗi lần ta nói quy củ, hắn đều phải tức giật tới miệng méo mắt lác, hận không thể nhào lên người cắn ta một phát. Lần này cũng không ngoại lệ, hắn tức giận cả khuôn mặt tuấn tú, cầm lấy gương mặt ta lắc lắc: “Nàng gọi Liễu Chiêu huấn vào cung, ta cũng không nói gì, nhưng nhìn xem hình dáng nàng ta như thế, nàng.. nàng còn…”

Thái tử rất ít khi bị tức giận tới mức ngay cả xưng hô cũng quên, nàng nàng ta ta như vậy. Tâm tình ta thật tốt, cười : “ Thái tử gia thế là không biết rồi. Diện mạo mượt mà chính là phúc tướng, sinh con dưỡng cái, đặc biệt thích hợp. Ngài thân là Thái tử một nước, là rồng là phượng, theo lý ra là không nên ham nữ sắc, vì nối dõi tông đường nên phải sắp xếp lễ Chu công như thế này. Lý Chiêu huấn châu tròn ngọc sáng, cao thượng hiền thục, quả thực là lương phối…”

Ở trong cung sống đã lâu, ta cảm giác lời nói của ta cũng có văn phong đặc sắc. Dù sao nói cái gì cũng dùng cụm từ bốn chữ nói ra, cảm giác vô cùng trang trọng, suy nghĩ kỹ càng rồi, cũng rất là dễ làm cho thái tử nổi điên.

“Đủ rồi!” Thái tử gầm lên, vừa cười vừa cởi áo: “Bổn vương hôm nay trước hết lấy nàng khai đao! Lên giường!”

Ta đang muốn nói không, lai thấy hơi giả tạo. Nói gì thì nói, cũng làm vợ chồng mấy tháng rồi, chuyện vợ chồng cũng không phải không quen thuộc. Nhưng nếu nói được, lại quá mức đáng khinh rồi, vì thế ta cũng không nói không được, cũng chẳng nói được, chỉ lặng lẽ giúp Thái tử cởi bỏ áo ngoài.

Sau đó, Thái tử đứng lên, cầm lấy cốc trà, vừa uống vừa hừ: “Về sau hai ngày ở chỗ Liễu Chiêu huấn, liền là về chỗ nàng. Tô Thế Noãn, nàng dám nói một tiếng không- ta sẽ phế bỏ cái miệng này của nàng!”

Ta không tin Thái tử có thể nhịn được phế miệng của ta.

“Điện hạ đây là trông mặt mà bắt hình dong rồi. Liễu Chiêu huấn hiền lương thục đức, tao nhã lịch sự, cũng không kém gì so với mỹ nhân khác…A, Thái tử gia, ngài làm gì thế?”

Kết quả trên môi ta liền có một

break
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Hệ Thống Xuyên Không Dục Nữ
Ngôn tình Sắc, Xuyên Không, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc