Mẫn Trân cũng biết truyện đó nhưng vì thương bạn mình nên đành thôi. Ngày anh đi du học tiểu thư họ Đoan khóc như mưa để đưa thiếu gia nhà họ Lâm đi du học. Còn Mẫn Trân thì đứng đó để quay lại những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong cuộc đời này.
Mộc Ngọc lúc nào cũng đợi Lâm Thượng Quang trở về gia đình cô cũng sắp xếp cho cô đi xem mắt rất nhiều người nhưng rồi cuối cùng cũng về một mình cho đến cuối cùng Mộc Ngọc cũng đợi được Lâm Thượng Quang trở về.
Mộc Ngọc đã đợi trong suốt bốn năm trong bốn năm đó tiểu thư nhà họ Đoan luôn chờ đợi tình yêu của cô quay trở lại.
Mẫn Trân cũng biết được chuyện này Mẫn Trân đã từng nói là. " Ok , mày muốn thì mày cứ đợi thôi Đoan Mộc Ngọc tao nói cho mày biết nhé ngoài ba mẹ mày mong mày được hạnh phúc thì còn có tao mà. Chỉ là bốn năm thôi.
Mộc Ngọc nghe được những lời cô bạn mình nói như vậy thì liền gật đầu. Kể từ ngày hôm đó Mộc Ngọc đợi Lâm Thượng Quang trở về trong thời gian đợi Thượng Quang thì Mộc Ngọc gọi điện cho anh suốt.
Mẫn Trân suy nghĩ đến mức cô mệt quá ngủ lúc nào cũng không hay biết cho đến mở mắt thì thấy đã hơn chín giờ hai mươi chín phút Mẫn Trân gọi điện thoại cho sếp mình Tô Nhược Ninh ngày hôm qua lúc Tô Nhược Ninh ra cô liền xin thông tin liên lạc wechat. Nên đành phải xin phép Tô Nhược Ninh để nói với ban quản lý.
Tô Nhược Ninh nghe cô nói bệnh thì liền nói với Mộc Ngọc vội chả lời. " Hả sao cơ Mẫn Trân bệnh rồi á vậy thì chiều mình đi thăm Trân Trân nha chị Nhược Ninh ". Nhược Ninh liền đáp. " Ok em muốn đi thì chị chạy chị rước nhé " .
" Ok chị ".
Mộc Ngọc Nhược Ninh đứng trước cửa nhà Mẫn Trân. Mộc Ngọc liền bấm chuông. [ Ting ]
Thượng Quang ra mở cửa thì thấy hóa ra là Nhược Ninh và Mộc Ngọc Thượng Quang nói. " À chào hai đứa nào đưa đây anh xách cho ". Mộc Ngọc vui vẻ trả lời. " Dạ ". Nhược Ninh và Mộc Ngọc chào hỏi bà Mẫn và ông Lâm thì lên trên lầu để thăm Mẫn Trân.
Mở cửa ra thì thấy đập vào mắt Nhược Ninh đó chính là ảnh của cô Mẫn Trân mở mắt ra thì thấy Nhược Ninh đang ở đây thì cô hoảng sợ. Mộc Ngọc liền nói. " Nè mày khỏe chưa dợ mày làm tao quá trời luôn đó. Mẫn Trân liền trả lời. " Chỉ là hồi sáng hơi chóng mặt một xíu thôi mà giờ thì tao cũng ổn hơn nhiều rồi " .