Trưởng phòng Nhân sự cũng rất công tâm. Ngay từ đầu, chị ấy đã bàn bạc với mọi người rằng mỗi năm sẽ luân phiên đề cử một người từ một phòng. Năm ngoái, suất này thuộc về phòng Hành chính của họ, và kết quả bỏ phiếu nội bộ đã chọn Tiểu Tống. Còn năm nay, đến lượt phòng Nhân sự rồi.
Trên sân khấu, các giải thưởng đang lần lượt được trao. Tiểu Tống sờ sờ mũi, lấy tay che miệng rồi nói nhỏ: “Chết tiệt, chắc năm nay Đặng Hiểu Phi ẵm giải này rồi.”
Cũng phải, Đặng Hiểu Phi là người có thâm niên lâu nhất ở phòng Nhân sự, còn lâu hơn cả trưởng phòng của họ. Hồi Lăng Nguyệt mới tiếp quản công ty, lúc điều chỉnh chức năng và nhân sự các phòng ban, ai cũng đoán rằng cô ta sẽ ngồi chắc vào chiếc ghế trưởng phòng. Nào ngờ sau đó lại có một trưởng phòng mới được điều về, mà người này còn do chính Lăng Nguyệt sắp xếp.
Chu Mỹ Tây vừa mới bị người này đâm sau lưng nên trong lòng có chút khó chịu. Cô vẫn chưa đủ cao thượng để có thể mỉm cười chúc mừng kẻ không ưa mình nhận giải và lĩnh tiền thưởng.
Vị trưởng phòng Nhân sự do Lăng Nguyệt đưa về này có EQ rất cao, lại rất biết cách lấy lòng cấp dưới, nên đương nhiên sẽ không độc chiếm suất đề cử này.
Giải thưởng cuối cùng được trao cho khối Nhân sự. Trên sân khấu, Lăng Nguyệt khẽ nghiêng người, ánh mắt dừng lại ở bàn của họ.
Bên cạnh Chu Mỹ Tây là Tiểu Tống và Tiểu Ngôn, kế đến là Chung Kỳ và những người khác của phòng Nhân sự. Đặng Hiểu Phi ngồi ngay đối diện cô, vị trí của cô ta lại vừa hay hướng thẳng về phía sân khấu. Giờ phút này, cô ta đang khẽ hếch cằm, khóe môi cong lên, đôi mắt sáng rực, tay phải thì không ngừng vuốt lại mái tóc trên vai.
“Giải thưởng cuối cùng là "Giải cống hiến và hỗ trợ xuất sắc nhất". Phòng ban của người nhận giải chính là linh hồn của công ty, không có họ, chúng ta sẽ không có một môi trường làm việc hài hòa như vậy.” Người dẫn chương trình giới thiệu trên sân khấu. “Tiếp theo, xin mời Lăng tổng của chúng ta công bố người thắng giải.”
Lăng Nguyệt nhận lấy chiếc cúp pha lê từ tay cô gái lễ tân, cầm micro mở cuốn sổ màu đỏ ra và nói: “Xin chúc mừng Chung Kỳ đến từ phòng Nhân sự.”
Mọi người vỗ tay rần rần, còn Chu Mỹ Tây và Tiểu Tống thì nhìn nhau ngơ ngác. Bản thân Chung Kỳ rõ ràng cũng đang ngơ ngẩn. Tiểu Ngôn đang vỗ tay phải huých cùi chỏ vào người cô ấy, cô ấy mới bừng tỉnh rời khỏi chỗ ngồi để lên sân khấu nhận giải.
Sau khi Chu Mỹ Tây và Tiểu Tống trao cho nhau một ánh mắt vừa khó hiểu vừa hả hê, cả hai liền đồng loạt dời tầm mắt sang phía Đặng Hiểu Phi.
Sắc mặt của người phụ nữ kia quả thật rất khó coi, cô ta đang cúi đầu uống nước một cách đầy chiến thuật. Ánh mắt của Chu Mỹ Tây rất lộ liễu, đương nhiên cô ta cảm nhận được, không nhịn được bèn ngẩng đầu lên lườm một cái.
Chu Mỹ Tây chỉ mỉm cười ngây thơ đáp lại.
Thực ra, cô đã sướng đến mức đập tay với Tiểu Tống ở dưới gầm bàn rồi.
Ôi chao, sao mà hả lòng hả dạ thế này cơ chứ.
Sau khi trao giải xong là đến tiết mục văn nghệ. Phòng của họ có một “nhân tố tấu hài” như Tiểu Tống, nên năm nào anh ta cũng đặc biệt tâm huyết với các tiết mục của tiệc tất niên.
Đối với tiết mục biểu diễn này, yêu cầu của Lăng tổng là dựa trên tinh thần tự nguyện, nhưng mỗi người tham gia sẽ nhận được 200 tệ tiền công biểu diễn. Sau khi kết thúc, sẽ có một cuộc bỏ phiếu ẩn danh, tiết mục có số phiếu cao nhất sẽ được thưởng thêm một nghìn tệ nữa.
Nhìn vào mặt tiền, Chu Mỹ Tây đương nhiên sẽ tích cực phối hợp với Tiểu Tống.
Mấy bài như "Trouble Maker" hay "Khánh Bái Vui Vẻ" thì họ đã nhảy ở mấy năm trước rồi. Năm nay, ý tưởng của Tiểu Tống là nhảy một bài theo phong cách retro Hồng Kông, chỉ là họ có chút bất đồng trong việc chọn nhạc, thảo luận mấy ngày trời cuối cùng dứt khoát làm luôn một bản liên khúc.
Tiết mục của họ khá sớm, vì vậy ngay khi phần biểu diễn bắt đầu, họ đã rời khỏi bàn tiệc để lên phòng trên lầu thay đồ.
Trang phục biểu diễn do Tiểu Ngôn và Tiểu Tống tìm mua trên mạng. Bộ của Chu Mỹ Tây là một chiếc áo thun ôm sát in hình hoa hồng và một chiếc quần ống loe siêu rộng. Sau khi thay đồ xong, cả hai người họ đều không ưng kiểu tóc của Chu Mỹ Tây, nói rằng nó “Hàn Quốc” quá.
Cuối cùng, Tiểu Ngôn chỉ loay hoay vài đường đã giúp cô buộc tóc hai bím