Chu Mỹ Tây cảm thấy vô cùng xấu hổ và lúng túng, còn Tiểu Tống thì ngược lại, vẫn hớn hở như mọi khi mà chào Lăng Nguyệt: "Lăng tổng!"
Lăng Nguyệt khẽ gật đầu "Ừm" một tiếng, rồi giữ nút thang máy và nghiêng người để họ bước vào. Nhìn hai quả bóng trong tay họ, anh tò mò hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
"Phòng gym ôm tiền bỏ trốn rồi." Tiểu Tống mếu máo nói. "Bọn em đến chậm một bước, nên chỉ vớt vát được hai quả bóng tập thôi."
Lăng Nguyệt khựng lại một chút, rồi không thể nhịn được mà bật cười thành tiếng.
Chu Mỹ Tây lại càng thấy mất mặt hơn. Cô lườm Tiểu Tống một cái rồi nói nhỏ: "Đừng nói nữa."
Thấy Lăng Nguyệt bị mình chọc cười, Tiểu Tống không những không thấy mất mặt mà còn được đằng chân lân đằng đầu, nói: "Hay là Lăng tổng mua lại phòng gym này luôn đi, coi như tạo phúc lợi cho nhân viên chúng em."
Lăng Nguyệt khẽ nhướng mày, giọng nói vẫn còn vương ý cười: "Tôi trước giờ không bao giờ làm ăn thua lỗ."
Tiểu Tống liền lập tức bật chế độ chào hàng: "Không lỗ đâu ạ, phòng gym này có vị trí đắc địa như vậy, xung quanh lại có mấy tòa nhà văn phòng, không thiếu dân công sở đến tập đâu. Chỉ riêng công ty mình cũng đã có mấy chục người đăng ký thẻ ở đây rồi."
"Nếu không thua lỗ, tại sao lại đóng cửa?" Lăng Nguyệt tỏ ra hứng thú, hỏi vặn lại.
Tiểu Tống vội vàng giải thích: "Em vừa mới đi hỏi rồi, thực ra không phải là đóng cửa, mà là do ông chủ ham mê cờ bạc, nợ nần chồng chất nên đã ôm tiền bỏ trốn."
Nghe vậy, Lăng Nguyệt mới gật đầu ra vẻ suy nghĩ: "Được, tôi sẽ đi tìm hiểu thử xem."
Thang máy vừa đến nơi, hai người họ đang ôm hai quả bóng to nên cũng không tiện để Lăng Nguyệt ra trước. Vì vậy, Chu Mỹ Tây bước ra khỏi thang máy trước, Tiểu Tống theo ngay sau cô. Cả hai ra đến cửa công ty liền đặt hai quả bóng vào đống dụng cụ, còn cẩn thận lấy giấy ghi chú viết tên rồi dán lên.
Khi Lăng Nguyệt đi ngang qua, anh lại không khỏi bật cười khi nhìn thấy đống đồ lỉnh kỉnh này.
Phòng gym đóng cửa, trong lòng Chu Mỹ Tây ngoài việc tức giận vì tiền của mình đã đổ sông đổ bể giống như Tiểu Tống, cô còn cảm thấy vô cùng tiếc nuối.
Biết tìm đâu ra một phòng tập thuận tiện như thế này nữa chứ. Mặc dù công ty cũng có phòng gym, nhưng căn bản là không thể chen chân vào được. Giờ nghỉ trưa, ngay cả máy chạy bộ cũng đã có một hàng dài giày thể thao và bình nước xếp sau chờ sẵn, chứ đừng nói đến giàn tạ đa năng lúc nào cũng có người vây quanh.
Thế nhưng, hai tuần sau, Tiểu Tống đột nhiên báo cho cô một tin tốt: phòng gym ở tầng dưới đã mở cửa trở lại.
Trong lúc Chu Mỹ Tây vẫn còn đang nghe ngóng tình hình, cô lại nhận được tin nội bộ: nhân viên công ty đăng ký thẻ sẽ được giảm giá 20%, thẻ thành viên cũ vẫn được giữ nguyên thời hạn.
Tiểu Tống phấn khích đoán: "Chẳng lẽ thật sự là Lăng tổng tiếp quản rồi sao?"
Chu Mỹ Tây đáp: "Sao tôi lại nghe nói ông chủ mới là chủ của Nhạc Động nhỉ?"
Nhạc Động là một chuỗi phòng gym khá lớn ở địa phương họ, có thể xem là số 1 trong ngành.
Tiểu Tống đưa ngón trỏ lên lắc lắc: "Hiện tại đúng là Nhạc Động đang quản lý, nhưng mà họ tra rồi, ông chủ của Nhạc Động không hề nắm giữ cổ phần đâu nhé."
"Tôi thấy không phải là Lăng tổng đâu." Chu Mỹ Tây nói.
"Cá một trăm tệ không?"
"Được thôi." Chu Mỹ Tây vui vẻ nhận lời, và cảm thấy một trăm tệ này chắc chắn sẽ thuộc về mình.
Buổi chiều, Lăng Nguyệt đến công ty. Chu Mỹ Tây cần đưa kế hoạch và dự toán cho tiệc cuối năm để anh xem qua, nhân cơ hội này, Tiểu Tống cũng pha một tách cà phê rồi lẽo đẽo theo sau cô vào phòng.
Tiệc cuối năm của công ty họ theo truyền thống sẽ có các tiết mục biểu diễn, vì vậy kế hoạch và ngân sách thường được đưa ra từ sớm để nhân viên có thời gian chuẩn bị.
Chu Mỹ Tây đặt bản kế hoạch trước mặt Lăng Nguyệt rồi báo cáo: "Về cơ bản thì không có gì khác biệt so với năm ngoái, chỉ là năm nay có tuyển thêm nhân viên mới, nên tiệc cuối năm sẽ phải chuẩn bị thêm hai bàn. Các khách sạn dự phòng và báo giá đều ở phía sau, mời Lăng tổng xem qua ạ."
Lăng Nguyệt nhận lấy tách cà phê từ tay Tiểu Tống, nhấp một ngụm rồi bắt đầu xem xét bản kế hoạch của cô. Chu Mỹ Tây làm việc rất nghiêm túc và tỉ mỉ, phần quà tặng còn đính kèm cả hình ảnh minh họa. Trong phần dự toán, cô cũng đã so sánh giá từ nhiều nền tảng và kênh phân phối khác nhau để chọn ra mức giá tốt nhất, khiến người xem không thể tìm ra một lỗi sai nào.
"Không có vấn đề gì, cứ theo kế hoạch này mà làm đi." Lăng Nguyệt đặt tách cà phê xuống rồi ký tên vào bảng dự toán. "Vất vả cho cô rồi."