Kết Hôn Với Ông Chồng Lạnh Lùng, Mỗi Ngày Đều Như Sống Trên Lưỡi Dao

Chương 1

Trước Sau

break

Buổi chiều đầu thu, trong phòng nghỉ im ắng lại ngột ngạt đến kỳ lạ, khiến người ta khó mà thở nổi.

Phó đạo diễn nói xong, chờ một lúc, rồi không nhịn được mà đưa mắt nhìn về phía người đối diện.

Đó là một thanh niên chỉ tầm hơn hai mươi tuổi.

Chiếc áo khoác cũ sờn trên người khiến cậu trông hoàn toàn lạc lõng giữa chốn giải trí hào nhoáng. Thế nhưng với gương mặt trắng trẻo tinh xảo, và ngũ quan thanh tú dịu dàng kia, thì đặt ở trong giới showbiz cũng đủ để khiến người ta kinh diễm.

Thanh niên kia vẫn chậm chạp chưa lên tiếng.

Không rõ là vì vừa mới hồi phục sau tai nạn hay vì vừa nghe được tin dữ, sắc mặt cậu tái nhợt, đôi môi nhạt màu khẽ mím lại, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta mềm lòng.

Trông cậu hoàn toàn không giống với “Ôn Lạc Nhiên”, kẻ có tiếng xấu lan xa trong giới như lời đồn.

Phó đạo diễn khẽ thở dài: “Lạc Nhiên, tình hình của đoàn phim cậu cũng biết rồi đấy. Hôm đó ai cũng nghĩ cậu không tỉnh lại nổi, nên việc đổi người... thật sự là bất đắc dĩ.”

“Nhưng tôi bây giờ vẫn còn có thể…” Ôn Lạc Nhiên hiển nhiên vẫn muốn tranh thủ chút hy vọng, nhưng nói đến nửa chừng cậu lại khựng lại.

Cả hai đều hiểu rõ, đến lúc này rồi thì có nói gì thêm cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Vì vậy, phó đạo diễn không tiếp lời cậu.

“...Tôi hiểu mà.” Cuối cùng, Ôn Lạc Nhiên cố gắng nặn ra một nụ cười yếu ớt, rồi nói: “Cảm ơn đạo diễn Lý đã quan tâm mấy ngày qua.”

Phó đạo diễn thấy cậu như vậy thì càng thấy mềm lòng. Anh ta ngập ngừng giơ tay ra làm một động tác ám chỉ.

“Cậu yên tâm, chuyện lần này là do đoàn phim có lỗi, vậy nên khoản bồi thường nhất định sẽ không bạc đãi cậu đâu. Việc này bọn tôi cũng đã trao đổi với quản lý của cậu rồi, người thay thế cũng là do công ty các cậu đề cử.”

Ôn Lạc Nhiên liếc nhìn bàn tay anh ta một cách kín đáo, rồi lại cúi đầu, không nói gì thêm.

Phó đạo diễn thấy cậu im lặng, thì tiếp tục nói: “Nhưng chỉ có thể bồi thường được chừng ấy thôi.”

“Cảm ơn đạo diễn Lý.” Ôn Lạc Nhiên dường như cuối cùng cũng buông xuôi, biết điều đứng dậy, nhưng giọng cậu vẫn còn khẽ run: “Vậy… tôi đi thu dọn đồ đạc trước?”

“Đi đi.”

Mãi đến khi bóng dáng gầy gò của Ôn Lạc Nhiên biến mất sau cánh cửa, phó đạo diễn mới lại thở dài một tiếng.

Anh ta cũng từng nghe về tai tiếng trong giới của Ôn Lạc Nhiên, cái gì mà năng lực yếu, hay làm màu, chẳng nổi bao nhiêu mà scandal thì không ít. Nhưng sau vài ngày tiếp xúc, anh ta nhận ra mọi chuyện có lẽ không đơn giản như lời đồn.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc