Lục Chi không rõ rốt cuộc anh có thích kiểu quần áo này hay không, cô thường quan sát anh luôn mặc kiểu dáng cổ điển, bởi vì anh ấy mặc kiểu dáng rất cổ, nên anh đã đặc biệt chọn cho bản thân màu đen, trông rất được đào tạo. Giang Ngộ thực sự là một người nói nhiều. Để anh ăn bất cứ bữa nào anh muốn và để anh mặc bất cứ quần áo nào anh thấy phù hợp, anh liếc nhìn chiếc áo len và nói đồng ý. Lục Chi biết anh ấy tính tình tốt, muốn gì thì cho, chẳng trách bắt anh kết hôn anh cũng đã có ý định chấp nhận.
Nhưng không phải nói vậy là không thích, Lục Chi vẫn rất vui vẻ, sắp xếp quần áo của hai vợ chồng, anh màu đen, cô mua màu hồng, thật xứng đôi. Giang Ngộ hiện tại đói bụng, Lục Chi đưa anh đi tìm quán thịt nướng mà anh muốn ăn, ăn xong thịt nướng liền đi xem phim. Khi cô bước vào Lục Chi nhìn cặp uyên ương đang tay trong tay tán tỉnh nhau, cô nhìn Giang Ngộ, cô rất xấu hổ khi chạm vào anh. Lúc trước hai người hẹn hò mù quáng không phải như thế này, Giang Ngộ có lẽ sợ cô sẽ thấy phản cảm nên không làm gì cả, chỉ ngồi xem phim và chia sẻ phim với cô sau khi xem phim xong. Anh thường hỏi cô thấy như thế nào, cô thấy pgim hay hay không. Cô nhớ trong một lần đi ăn tối với anh , khi đó chỉ là một buổi hẹn hò mù quáng, Giang Ngộ nhìn cô với vẻ mặt nghiêm túc và hỏi cô : "Gần đây có biết vụ tranh chấp giữa XXX và XXX không. Khá nghiêm trọng đấy."Lục Chi cũng chú ý đến các nước, đó là một vấn đề lớn, cô nghe anh nói vậy và đã bàn bạc với anh về vấn đề này trong suốt buổi hẹn hò. Hai người thực sự đã thảo luận về quốc sự và phân tích ý kiến của mình với nhau, Giang Ngộ cũng cảm thấy cô có thể nói chuyện ... cảm thấy rất tốt. Nhưng vì lý do này, cô có ấn tượng tốt với Giang Ngộ, đồng thời cảm thấy một người đàn ông để ý đến truyện quốc sự rất hấp dẫn. Bây giờ xem phim, Giang Ngộ nghiêm túc nhìn. Ngược lại Lục Chi cũng không thể ngồi yên, nhìn cặp đôi trước mặt hôn nhau không ngớt, cô cũng muốn hôn. Cảm giác rất ngọt ngào. Nhưng nhìn thấy Giang Ngộ xem phim một cách nghiêm túc như vậy cũng không thèm để ý, bỏng ngô cô mua trong tay Giang Ngộ, trong bóng tối cô đưa tay ra, muốn ăn bỏng ngô, lại vô tình đụng vào tay Giang Ngộ. Giang Ngộ đưa bỏng ngô cho cô. Lục Chi tự mình ăn một ít, cho vào miệng hỏi anh có ăn không. Giang Ngộ cắn lấy ngón tay cô, khi Lục Chi ngạc nhiên, Giang Ngộ đưa tay bóp cằm cô, hôn lên miệng cô, rất nhẹ nhàng. Hai người hôn nhau và bộ phim vẫn tiếp diễn. Lục Chi đỏ mặt, nhìn anh chủ động vừa xem phim vừa dựa vào vai anh vừa đút bỏng ngô cho anh vừa ăn bỏng ngô. Xem phim xong cũng đã hai tiếng đồng hồ, cũng đã muộn nên cả hai phóng xe về. Về đến nhà, Lục Chi có chút buồn ngủ, vừa tắm xong liền ngủ thiếp đi. Giang Ngộ nằm bên cạnh, ngửi thấy hơi nóng bên người, cũng thấy xót xa cho bản thân, mới cưới vợ mình lại dì cả đến . Lục Chi co ro trong vòng tay anh mà ngủ. Khỉ thật, mùi trên người Giang Ngộ thật tuyệt, cô mê mẩn cái mùi của người đàn ông mà cô chưa từng thấy qua. Giang Ngộ cũng ôm cô ngủ, Giang Ngộ và Lục Chi đều có đồng hồ sinh học rất sớm, sáng sớm đã dậy rồi. Lục Chi làm bữa sáng, hôm nay là chủ nhật, Giang Ngộ không phải đi làm, nhưng nhận được điện thoại, anh chuẩn bị đi ra ngoài. Giang Ngộ chuẩn bị đi ra ngoài, liền thay quần áo chuẩn bị rời đi, Lục Chi thấy anh thực bận rộn, liền hỏi anh: “Anh đi đâu vậy?”
“Anh phải đi công tác mấy ngày.” Lục Chi biết thiệt thòi khi lấy phải một người chồng tốt, giờ cũng hơi ngại khi đi công tác đột xuất vài ngày, trong khi họ mới cưới chỉ cô có chút cảm thán nhưng cũng chỉ vậy thôi. Nhưng Lục Chi cũng có thể hiểu được công việc của anh, rốt cuộc cũng không dễ dàng, cũng quá mệt mỏi đi.