Cô nhìn Giang Ngộ khi cô cầm nó, Giang Ngộ cũng thấy khó xử mà nhìn cô, hai người cứ như vậy nhìn nhau.
Lục Chi nói với bản thân rằng đó là hợp pháp, đây là chồng cô, cô có thể chạm vào bất cứ nơi nào cô muốn.
Cô chưa từng vuốt ve chỗ này của đàn ông bao giờ, cô đã học được một chút từ phim ảnh dạy học mà cô xem trước đó, cô vẫn biết cách làm cho đàn ông thoải mái.
Nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, chở tay vuốt từ dưới lên trên, làm quen với dươиɠ ѵậŧ của anh trước, và vuốt ve nó trong bàn tay.
Chơi được một lúc, nghe thấy giọng ngâm nga nhẹ nhàng của Giang Ngộ, tay của đàn ông khác với phụ nữ, của phụ nữ rất mềm mại, bàn tay mềm mại của cô đặt trên dươиɠ ѵậŧ của anh vuốt lấy, anh thoải mái không gì bằng.
Lục Chi thấy xấu hổ khi thấy phản ứng của anh nên loay hoay một hồi ở phía trên đó, há miệng ghé sát quy đầu của anh, tay nắm lấy đút vào trong miệng.
Cô ngậm lấy đầu dường vật của anh, nó quá to và miệng cô quá nhỏ, trong giây phút cho vào miệng nó căng phồng miệng cô lên.
Cô biết thứ đó của anh rất lớn, nhưng không ngờ nó lại lớn như vậy, tuy nhiên căng phồng ra khi cho vào miệng, nhét vào không chút kẽ hở, miệng ngậm được lúc liền thấy đau mỏi.
Cô cuống lưỡi móc lấy quy đầu của anh mà mυ"ŧ, đầu lưỡi ở trên đó liếʍ một hồi, cảm thấy miệng mình nhức mỏi quá mức nên đã nhổ ra dươиɠ ѵậŧ của anh, nước miếng của cô dính đầy trên dươиɠ ѵậŧ của anh, Giang Ngộ cúi đầu nhìn cô vụng về mà bú dươиɠ ѵậŧ cho anh.
Thứ này của anh vốn dĩ cứng, to và dài, không ngờ sau khi bị cô ăn vào miệng nó lại tiếp tục phát triển, Lục Chi nhổ ra sau đó lại ăn vào, ngậm mυ"ŧ qua lại.
Giang Ngộ không nhịn được lấy tay đè lên sau đầu cô, có lẽ chê bai động tác cô quá chậm đi, anh bắt đầu di chuyển, tới phiên anh nhấp đẩy trong miệng cô.
Lục Chi bị anh nhấp đẩy vào miệng, sợ mình té nên nắm lấy mông anh đỡ lấy.
Giang Ngộ thấp giọng thở hổn hển, ra vào trong miệng cô.
Không mất nhiều thời gian anh đã trút hết vào trong miệng cô.
Anh cũng không kìm được, muốn rút ra nhưng kết quả anh xuất tinh quá nhanh, tất cả đều trao trả bên trong miệng cô.
Lục Chi cũng không ngờ anh sẽ xuất tinh vào miệng mình, cô chưa từng nếm qua tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông.
Có lẽ do do sức khỏe anh khỏe mạnh, không hút thuốc và không uống rượu bia nhiều nên tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh không có mùi vị gì mà chỉ là đặc quánh và có mùi tanh, không khó ăn chỉ là ăn vào có cảm giác rất lạ.
Giang Ngộ cũng xấu hổ nên đưa tay đặt bên miệng cô, "Em nhổ ra đi, đừng ăn."
Lục Chi đã vì tò mò nên đã ăn gần hết, ngượng ngùng mà nhìn anh, nuốt xuống rồi liếʍ khóe miệng.
Có qua có lại, trước đó Giang Ngộ cũng ăn của cô rồi.
Sau khi cô ăn xong, Giang Ngộ lấy khăn giấy lau khóe miệng cho cô, kêu cô đi rửa và súc miệng.
Lục Chi tắm rửa xong thấy đã muộn nên lên giường đi ngủ, Giang Ngộ cũng lên giường, ôm cô ngủ, để cô tựa vào cánh tay anh mà ngủ.
Lục Chi ngủ ở tư thế này, chỉ có thể ôm anh mà ngủ, Giang Ngộ cũng ôm cô, hai người ôm nhau mà ngủ.
Lục Chi cảm thấy mùi trên người anh thật thơm, mùi trên người đàn ông lại thơm như vậy sao, cô cảm thấy mình bị trúng độc rồi.
Cô ôm chầm lấy anh và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau đồng hồ báo thức reo, cả hai dậy tắm rửa, thay quần áo và chuẩn bị về nhà cha mẹ vợ.
Giang Ngộ mặc một bộ vest và không có thắt cà vạt, chỉ là áo sơ mi trắng, quần tây và giày da, mà Lục Chi cảm thấy như thế cũng quá trang trọng đi.
Bảo với anh về nhà cha mẹ cô ăn cơm, không cần phải trang trọng như vậy, Giang Ngộ lại nói: "Phải thế, tôn trọng mà."
Được rồi, anh đúng là rất tôn trọng.
Giang Ngộ nói đi xuống lầu ăn sáng, cô không cần làm.
Sau khi Lục Chi quàng khăn, liền cùng anh ra ngoài ăn sáng, sau khi ăn sáng xong anh liền lái xe đến nhà cha mẹ cô.
Lục Chi nhìn cách anh quay tay lái, tò mò hỏi anh: "Cuối tuần này anh không phải đi làm sao?"
Giang Ngộ gật đầu, đây là lợi ích trong chế độ, cuối tuần không phải đi làm chính là không phải đi làm.
Lục Chi muốn đi xem phim, lấy điện thoại ra mua vé xem phim cho hai người, hỏi anh: "Anh đi xem phim không? Buổi tối khi chúng ta về em có một bộ phim muốn xem."
Giang Ngộ nói được.
Kết hôn vẫn có chỗ lợi, trước đây chỉ biết xem phim một mình, giờ có chồng đi cùng.
Lục Chi mua vé xem phim, buổi tối muốn cùng anh đi ăn thịt nướng, cô có một tiệm thịt nướng muốn ăn.
Khi được hỏi liệu Giang Ngộ liệu có muốn ăn không, anh rất chiều ý cô.
Nghĩ thế này mới thấy, lấy chồng quả thật không cô đơn nữa, còn có chồng đồng hành trong mọi việc.
Khi anh bước xuống xe và bước vào tòa nhà khu ở, Giang Ngộ một tay mang quà cáp và tay kia nắm lấy tay của Lục Chi.
Lục Chi cũng nắm lấy cánh tay của anh nắm lấy tay, cảm thấy bên anh rất an tâm.