Tiếng nhạc La Tinh sập sình, kèm không khí vui tươi quả là ai cũng cuồng nhiệt hòà mình.
Vân Hy vì tiếp khách quá nhiều bây giờ hai chân như muốn rụng rời. Bạch Nghiêm để ý vợ mình khá mệt mỏi nên dìu tới ghế ngồi, cả hai dùng một ít thức ăn.
Tiệc cưới nên ai cũng chúc mừng nồng nhiệt, khách khứa cũng còn vài khá nhiều. Rượu dâng lên liên tục, ai náy cũng hò reo cổ vũ. Bạch Nghiêm uy nghiêm đến máy thì hôm nay cũng cười suốt.
Đã một 11h khuya khách khứa cũng về hết thì lúc này vợ chồng son mới được lên phòng.
Nhìn thoáng qua phòng tân hôn vô cùng xinh đẹp, chủ khách sạn vô cùng chu đáo mà. Trên giường lớn lại có đôi uyên ương ra giường trắng rải một ít cánh hoa hồng tươi.
Vân Hy mỏi nhừ ngồi trên phòng, đấm cái chân trắng nõn. Thật sự rất nhức... rồi lại đấm cái cổ nữa. Bộ váy cưới khá nặng nên cô cũng chẳng còn nhiều sức. Lê thân người cùng váy cưới nằm xuống giường êm ái chưa bao giờ cô muốn ngã lưng như vậy. Mà Bạch Nghiêm có bàn gì một chút với chủ khách sạn nên anh đã đi vội mà Vân Hy không kịp kêu anh kéo khoá kéo cho mình đi tắm trước. Lúc nảy vì cứ mãi để tăm đến buổi tiệc thì bây giờ Vân Hy lại sực nhớ đến hiện tại... đêm nay là đêm tân hôn của hai người cô thực sự khóc không ra nước mắt. Bây giờ cô đã là vợ anh thì loại chuyện kia sau lại không xảy ra được chứ. Bạch Nghiêm đã hứa với cô là không đụng tới mình trước khi làm đám cưới mà bây giờ đã làm đám cưới rồi.
Tuy là có chút lo lắng vu vơ nhưng vì cơn buồn ngủ đã cuốn Vân Hy khỏi lý trí nhanh chóng chìm vào giấc ngủ say.
Bạch Nghiêm lúc này mở cửa đi vào, thấy cô nằm trên nệm mà đi lại gần. Nhìn cô mê ngủ đến độ không cần kê gối mà vẫn ngủ ngon lành. Đôi mi dài cong vút, cái miệng chúm chím như đang gọi mời. Lại cặp ngực no đủ... anh phải nhanh mới được.
Vuốt cái má mịn màng.
Dậy thôi em.Ừm... dạVân Hy cũng nghe lời rất nhanh mở cặp mắt long lanh nhìn Bạch Nghiêm.
Áo sơ mi hở ngực quyến rũ, tháo hết hai vạt nút. Anh cũng có thể nói là khá say nhưng cũng đủ tỉnh táo. Mùi hương men nồng lại say mê đến lạ lùng.
Bạch Nghiêm vồ lên đôi môi nhỏ mà mút mát, mút đến khi Vân Hy không còn dưỡng khí mới buông ra. Lại tiếp tục dời xuống cần cổ mảnh khảnh, xương quai xanh quyến rũ mê người. Mút nhẹ một cái liền để lại dấu....
- Um.. đừng mà anh. Em muốn đi tắm.
Bạch Nghiêm cố kiềm chế lại sự ham muốn của mình, đỡ Vân Hy dạy nhìn đôi môi căng mọng hơi sưng kia là lòng lại nổi giông bão. Vân Hy ngồi im, anh có chút khó hiểu chẳng phải lúc này còn nói muốn đi tắm sau.
Bạch Nghiêm giọng trầm khàn nhỏ nhẹ.
- Sau thế, hay muốn anh tắm chung.
Vân Hy nghẩng đôi mắt như đang cầu xin
- Kéo khoá kéo cho em.
Chỉ có như vậy mà cô im lặng nảy giờ, nhìn cô vợ nhỏ ngại cắn cái môi anh lại yêu khôn xiết.
- Xoay lưng qua anh.
Vân Hy nghe lời xoay lưng lại. Bạch Nghiêm kéo một đường thẳng xuống, một bờ lưng mịn màng không tì vết hiện ra trước mắt.
Tay bợ cái váy chạy nhanh vào phòng tắm, ai đó cũng muốn nhào vào theo nhưng lại sợ cô đủi ra thôi thì qua phòng khác tắm rửa vậy. Chứ anh nào còn sức chịu đựng đến khi từng người tắm chứ, làm vậy sẽ nhanh hơn rất nhiều.
Đúng là trong đầu Bạch Nghiêm không có gì ngoài chuyện đó nữa.