Kẻ Nhặt Xương

Chương 35: Số điện thoại lạ (3)

Trước Sau

break

Tô Lộc Châu dẫn Lý Chính Siêu vào phòng khách, vừa đi vừa nói:

“Cái gã Trần Hy Nguyên này kỳ quái thật, rõ ràng không hút thuốc mà lại mang bật lửa theo."

"Chắc anh ta mang theo để dùng việc khác thôi."

"Chẳng lẽ anh ta là đầu bếp à? Nhưng anh ta lại bảo tôi là dân sale."

Trước những nghi ngờ của Tô Lộc Châu, Lý Chính Siêu chỉ cười trừ. Hai người lúc này đã vào đến phòng khách, ngồi xuống ghế sofa.

"Anh ta đã nói gì với cô?”

Lý Chính Siêu hỏi.

Tô Lộc Châu kể lại mọi chuyện đã xảy ra sau khi Trần Hy Nguyên đến, vừa dứt lời, cô lại nhớ ra một chuyện.

"À phải rồi, lúc tôi xem ảnh, điện thoại anh ta có một cuộc gọi đến, hiện là số lạ. Tôi nghe thấy người trong điện thoại hình như đang giục anh ta mang gì đó đi.”

Tô Lộc Châu nhíu mày suy nghĩ, nói:

“Ai lại cố tình giấu số điện thoại của mình chứ? Bí ẩn thật đấy."

"Cô có số điện thoại của anh ta không? Tra cứu lịch sử cuộc gọi, sẽ biết cái 'số lạ' này là ai ngay."

"Có.”

Tô Lộc Châu lập tức lấy điện thoại ra, báo số của Trần Hy Nguyên cho Lý Chính Siêu.

Chờ khoảng năm sáu phút, đồng nghiệp của Lý Chính Siêu đã báo kết quả tra cứu.

Tô Lộc Châu sốt ruột hỏi:

“Chủ nhân của số điện thoại đó là ai?"

"Số điện thoại cô vừa báo, hôm nay chỉ có hai cuộc gọi, một là với tài xế xe công nghệ, một là với cô."

"Sao lại thế được?”

Tô Lộc Châu vẻ mặt khó hiểu.

"Nếu tôi đoán không sai, điện thoại của anh ta chắc là hai sim hai sóng, số anh ta cho cô không phải là số anh ta hay dùng. Lần sau nếu cô có cơ hội xem điện thoại của anh ta, để ý xem phía trên màn hình có hai cột sóng không, có thì chứng tỏ tôi đoán đúng."

"Vậy là không thể tra ra cuộc gọi đến từ số lạ kia sao?”

Tô Lộc Châu có chút thất vọng.

Lý Chính Siêu mím môi, mày hơi nhíu lại.

“Trần Hy Nguyên này đúng là có chút kỳ quặc, nhưng tôi lại có cách nhìn khác với cô. Tôi không nghĩ là người gọi đến giấu số, mà là Trần Hy Nguyên tự đặt tên người gọi là 'Không rõ'."

Phán đoán này khiến Tô Lộc Châu rất bất ngờ.

“Nói vậy là Trần Hy Nguyên không muốn người khác biết tên người bạn này của anh ta?"

"Đúng, anh ta rất rõ 'số không rõ' này là ai, còn nếu thực sự là số lạ, anh ta đã không căng thẳng đến thế."

"Giờ tôi bỗng thấy, những lời anh ta nói với tôi hôm nay, liệu có phải đều là lừa tôi không?"

Lý Chính Siêu không trả lời thắc mắc của Tô Lộc Châu, bởi vì một số chuyện liên quan đến việc phá án, anh không thể nói với cô ngay được.

"Tôi nghĩ Trần Hy Nguyên nhất định sẽ tìm cô nữa, vì anh ta muốn có cổ vật đó.”

Lý Chính Siêu suy nghĩ một lát, nói tiếp với Tô Lộc Châu:

“Thế này đi, sáng mai nếu anh ta chưa liên lạc với cô, cô cứ chủ động gọi điện cho anh ta, bảo với anh ta là ngân hàng liên lạc với cô, bảo rằng cha cô thuê két sắt ở ngân hàng sắp hết hạn, gọi cho cha cô thì tắt máy, nên mới liên lạc với cô, hỏi có muốn gia hạn không, và cô nghi ngờ trong két sắt có thể là thánh chỉ, bảo anh ta cùng đi xem."

"Anh ta tìm đến vào thời điểm này, hỏi chuyện thánh chỉ, có khi nào là đồng bọn với người giả mạo cha tôi đến ngân hàng lấy đồ không? Nếu đúng vậy, anh ta chắc chắn biết đồ trong két sắt đã bị lấy đi rồi, chắc sẽ không đến đâu.”

Tô Lộc Châu có chút nghi ngờ về kế hoạch của Lý Chính Siêu.

"Nếu anh ta thực sự không đến, vậy thì chứng tỏ anh ta và người lấy đồ trong két sắt là một bọn, còn nếu anh ta muốn moi thêm thông tin từ cô, nhất định sẽ đến."

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc