"...A, gấu ngốc...A...Đừng cắn...Rách, sẽ rách mất..."
"Tô Lâm...Tô Lâm..."
Tiếng rêи ɾỉ cao vút cùng với tiếng thở dốc nặng nhọc, không khí ái muội dụ hoặc không ngừng truyền khắp phòng, một đợt rồi lại một đợt, chưa từng ngừng lại.
Từ xa lại gần, ánh sáng trong phòng cũng không đủ, chỉ có ánh nắng hoàng hôn còn sót lại xuyên qua tấm màn cửa sổ bằng lụa mỏng chiếu vào trong. Căn phòng như được nhuộm đẫm một tầng vàng nhạt, ấm áp mà tốt đẹp.
"A a..Chỗ đó, chỗ đó...Ưm...Thật thoải mái..."
Trên chiếc giường mềm mại cực lớn có hai thân thể đang quấn quít.
Trương Thiết Trụ trần trụi ngồi trên giường, Tô Lâm để nửa thân trần dựa vào trên cặp đùi chắc khỏe của hắn, cái đầu Trương Thiết Trụ chôn sâu vào bộ ngực cao ngất lỏa lồ của đối phương, trong miệng không ngừng tràn ra tiếng mυ"ŧ liếʍ ái muội.
Hai tay xoa nắn đầu tóc của nam nhân đang hăng hái chiến đấu ở trước ngực mình, Tô Lâm ngẩng cao cái cổ thon dài, làm cho hai đầu v* đỏ tươi càng đút sâu vào trong khoang miệng nam nhân.
"A a..."
Tay phải của nam nhân không biết từ khi nào đã lặng lẽ dời trận địa, xốc vạt áo sườn xám lên, sờ vào cái mông cong vểnh, dùng lực xoa nắn đè ép, sau chốc lát nam nhân đã không thỏa mãn vì bị qυầи ɭóŧ cản trở, tay trái nhấc cái eo Tô Lâm lên, tay phải dùng sức, qυầи ɭóŧ đã bị kéo xuống tận đầu gối một cách lưu loát dứt khoát.
Hai mắt Trương Thiết Trụ mê mang nhìn qυầи ɭóŧ mỏng manh, đột nhiên dùng hai tay giữ hai bên, "xoẹt" một cái, vật cản trở đã không còn nữa.
Tiếng rêи ɾỉ phóng đãng mị hoặc như vậy làm nam nhân vô cùng hưởng thụ, ngón tay liên tục di chuyển trong lỗ nhỏ mềm mại, nước dâm ướt át không ngừng ồ ồ chảy ra từ miệng huyệt, thấm ướt qυầи ɭóŧ Trương Thiết Trụ, cũng làm cho lông mao hắn ướt đẫm.
Nam nhân bị xuân dược tra tấn, trên mặt dần dần nhiễm lên thống khổ.
Khẽ thở dài trong lòng, Tô Lâm vừa vui sướиɠ vừa bất đắc dĩ, chuyện nam nhân là xử nam, chưa bao giờ chạm vào phụ nữ xem ra là thật; nhưng cho dù như thế, Tô Lâm cũng rất bực mình, lần đầu tiên của mình lại phải đi hầu hạ người khác.
Trong lòng Tô Lâm không nhịn được trách móc nam nhân ngu dốt thành thật, nhưng trước mắt thật sự là không có cách nào khác.
Tô Lâm dùng hai tay đẩy Trương Thiết Trụ ngã nằm trên giường, cơ thể giống như là một con rắn linh hoạt trượt đến dưới háng nam nhân, qυầи ɭóŧ tứ giác to bản cũng không thể nào che lấp được nghiệt căn hùng vĩ của nam nhân.
Nghĩ đến cây dương v*t thô to này sẽ cắm vào trong hoa huy*t nhỏ hẹp của mình, Tô Lâm liền nhịn không được nuốt nước miếng, miệng huyệt trào ra càng nhiều nước dâm.
qυầи ɭóŧ của nam nhân bị ngón tay khớp xương rõ ràng kéo xuống, làm lộ ra lớp lông mao dày đặc cùng cự vật to bự kia.
Giờ phút này, cự long đã thức tỉnh, thoát khỏi trói buộc, hướng lên trên dựng thẳng tắp, dương v*t màu đỏ tím nổi gân xanh, bật lên đầy sức sống, hướng về phía Tô Lâm triển lãm sức mạnh. Nhìn côn th*t thô to như vậy, Tô Lâm không khỏi đưa tay nghịch ngợm làm cho nó bắn ra, lỗ nhỏ trên dương v*t lập tức phun ra chất lỏng trắng đục.
"A...Tô...Tô Lâm..."
Nam nhân dưới thân lập tức phát ra tiếng kêu rên trầm thấp, trong thanh âm mang theo vài phần thống khổ, nhưng cũng đan xen từng tia vui sướиɠ.
Tô Lâm vốn là muốn trêu đùa nghiệt căn dưới háng nam nhân một lát, nhưng nhìn khuôn mặt đã nghẹn đến đỏ bừng của hắn, trong lòng liền mềm nhũn.
Đứng dậy khỏi người nam nhân, tay trái tách ra hai mảnh hoa môi, tay phải đỡ lấy dương v*t đã cứng ngắc của nam nhân nhắm ngay miệng huyệt. Tô Lâm có chút sợ hãi nhổm lên trên, nhưng nhìn đến đôi mắt đỏ hồng của nam nhân, cuối cùng lấy quyết tam nâng mông lên hung hăng ngồi xuống.
"A!"
Tiếng kêu thảm thiết bén nhọn vang lên trong căn phòng to lớn.
Nháy mắt, vẻ mặt Tô Lâm đã trắng bệch, trên trán thấm đầy mồ hôi lạnh, hạ thể truyền đến cảm giác đau thấu tim gan thân thể giống như là bị con dao sắc bén chém thành hai nửa...Tô Lâm thống khổ té xỉu trước ngực Trương Thiết Trụ.