Lãnh Hi Nhan hòa vào đám đông và đi loanh quanh trong các quầy hàng nhỏ, sờ vào chỗ này và nhìn chỗ kia như một đứa trẻ phấn khích, đối sự vật tràn đầy lòng hiếu kỳ.Chỉ một lúc , trong tay liền cầm đầy to to nhỏ nhỏ chiến lợi phẩm.
Nơi xa xa, cô nghe thấy tiếng quán nhỏ rao bán kẹo hồ lồ, cô hưng phấn chạy về phía trước, nhìn màu sắc hấp dẫn và mùi thơm ngọt ngào của kẹo hồ lô, miệng cô sắp chảy nước miếng: “Ông chủ,kẹo hồ lô bán thế nào?”
"Hai văn tiền một xiên" ông chủ cười trả lời.
"Tôi muốn sáu xiên,đưa, đây là tiền, ông cầm lấy" Lãnh Hi Nhan nói
"Được, cái này bọc lại cho cô" ông chủ tay chân nhanh nhẹn bọc gói kỹ kẹo hồ lô đưa cho Lãnh Hi Nhan
Sau khi Lãnh Hi Nhan phân phát kẹo táo cho nha hoàn và thị vệ, cô cắn một xiên vào miệng, lại cầm trong tay một xiên, lại đi dạo các quán nhỏ khác.
Lúc này, cô nhìn thấy một gian hàng nhỏ bán mặt nạ tinh xảo, cô chọn chọn lưa lựa rồi chọn cho mình một chiếc mặt nạ ngựa, trả tiền xong, cô đeo mặt nạ lên mặt rồi đi tiếp đến gian hàng tiếp theo.
Đột nhiên, Lãnh Hi Nhan nhìn thấy một gian hàng rất náo nhiệt ,đầy ắp người cô tò mò tiến về phía trước xem. Hóa ra đó là một gian hàng đoán câu đố: mỗi chiếc đèn lồng đều có một câu đố được viết trên đó.câu đố chủng loại đa dạng Càng đoán đúng nhiều câu đố, bạn sẽ nhận được càng nhiều giải thưởng phong phú.
Lãnh Hi Nhan liếc trúng một cái đèn lồng thỏ, có chút nóng lòng muốn thử, lúc này đã lâu không xuất hiện hệ thống cũng lên tiếng: "cô chủ, nam chính cũng ở đây." Lãnh Hi Nhan nghe vậy liền quyết định tham gia trò chơi đoán chữ, để lại ấn tượng tốt cho nam chính. Dù sao cơ hội tốt như vậy không phải nói có là sẽ có, không thể lãng phí được.
Bắc Dã Lâm rời khỏi cung điện và đi đến đường phố, nhìn lấy đường phố phồn hoa ,acũng cảm nhận được một chút bầu không khí của ngày lễ. Anh tùy ý đi dạo và định quay trở về, nhưng không biết tại sao, anh dường như bị thu hút bởi một thứ gì đó. đi về phía trò chơi đoán chữ. Gian hàng nhỏ nơi Lãnh Hi Nhan đang ở.
Lãnh Hi Nhan nhìn câu đố trên đèn lồng: Có một cây cầu, bên cạnh có biển báo cấm qua cầu, tại sao vẫn có người đi qua bên trên?
Lãnh Hi Nhan suy nghĩ một lúc rồi buột miệng nói: "Bởi vì tên của cây cầu đó là cầu "Cấm qua"." Cô vừa trả lời xong thì xung quanh đã có tiếng vỗ tay.
Sau đó Lãnh Hi Nhan đoán câu đố tiếp theo: Hãy viết một bài thơ về "Đông chí".
Lãnh Hi Nhan trong lòng mừng thầm:Cái này không làm khó được ta. Ở Trung Quốc có rất nhiều nhà thơ, và bất kỳ ai trong số họ cũng sẽ là một bài thơ nổi tiếng qua mọi thời đại.
Cô suy nghĩ một lúc rồi trả lời: Đô Thành mở đường , Ngày hội một dương sinh. Gặp sắc mặt vui vẻ nhi đồng.vui mừng truyền phố phường âm thanh,Thong dong cũng tụ họp,các trân lệ đưa cao ,nhớ tuổi tác của mình,không thể đóng cửa doanh nghiệp.
Nói xong, xung quanh vang lên tiếng vỗ tay như sấm, ông chủ cũng khen ngợi: “Cô bé thật tài hoa Ở đây còn có một câu đố khác, nếu cô gái trả lời được thì cô muốn thưởng gì? Chỉ cần cô nương làm được.”tùy ý cô nương mở miệng ."
Lãnh Hi Nhan nghĩ một chút trả lời :"Được, ông chủ mời ra đề."
Ông chủ hỏi: “Khi thẩm phán đang thẩm vấn nghi phạm, phát hiện anh ta là người câm điếc nên đã tiến hành kiểm tra bằng văn bản đối với anh ta. Sau khi kiểm tra bằng văn bản xong, anh ta im lặng suy nghĩ một lúc, nói với người câm điếc một câu ,thì . Anh ta đã nói gì để vạch trần tội phạm phát hiện người câm điếc là người gây án?”xin hỏi hắn nói ra câu gì để lộ ra chân tướng phạm tội
Sau khi đặt câu hỏi, không chỉ Lãnh Hi Nhan mà cả những người có mặt đều suy nghĩ sâu sắc, trong đó có Bắc Dã Lâm. Một lúc sau, Lãnh Hi Nhan nảy ra ý tưởng và nói câu trả lời: "Tôi biết rồi, hắn nói ông có thể đi rồi."
Nói xong, xung quanh lại càng có những tràng pháo tay nồng nhiệt hơn.Bắc Dã Lâm, người lạnh nhạt như Bắc Dã Lâm, luôn luôn bình tĩnh không lay động trong mắt cũng toát ra sự tán thưởng đối với cô. một cô gái thông minh. cảm xúc trong mắt anh rất phức tạp. Sau một thời gian, những cảm xúc này biến mất, đôi mắt anh trở lại bình tĩnh.anh nhìn cô thật sâu một cái trong mắt cảm xúc rất phức tạp, Một lúc sau, những cảm xúc này biến mất, ánh mắt anh trở lại bình tĩnh không gợn sóng.
Ông chủ hỏi Lãnh Hi Nhan muốn phần thưởng gì.Lãnh Hi Nhan muốn đèn lồng thỏ rồi cùng nha hoàn và thị vệ rời đi.
Nội dung cốt truyện tiến triển có chút chậm, tôi tận lực thêm nhanh tiết tấu, tạ ơn các bạn ŧıểυ Tiên Nữ nhóm ủng hộ ^_^