Bây giờ là mùa đông năm thứ 25 của Ngày vĩnh cửu. theo cốt truyện, vào tháng 3 sẽ có một bữa tiệc ngắm hoa và chính tại bữa tiệc này nữ chính được phong làm vợ lẽ cho hoàng tử thứ sáu, Bắc Dã Lâm
Còn lại ba tháng, đủ để cô tìm hiểu mọi chuyện. Cô nghe nói nữ chính là người phụ nữ xinh đẹp nhất nước Bắc Dã, cô chợt tò mò không biết thân thể của chủ nhân này rút cuộc đẹp đến mức nào.
Lãnh Hi Nhan đi tới bàn trang điểm ngồi xuống, nhìn thấy hình dáng mình qua gương đồng, không khỏi kinh ngạc.
Người phụ nữ trong gương có mái tóc đen bóng, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp, lông mày cong lá liễu và đôi mắt to long lanh như nước, Nó dường như chứa một hồ nước mùa thu,khi cô ấy nhìn bạn bằng đôi mắt to đó, Tôi cảm thấy như trái tim tôi đã mềm tan thành nước,Với chiếc mũi thẳng thanh tú và đôi môi hình kim cương duyên dáng, tôi thực sự là Nhất Cố Khuynh Nhân Thành ,lại đất nước Cố Khuynh Nhân.Không hổ đệ nhất mĩ nhân của đất nước Bắc Dã , Ngay cả người tự cho mình là xinh đẹp cũng không bằng.
Lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, cô quay đầu nhìn về phía cửa, có hai người mặc quần áo màu hồng, nha hoàn búi tóc đôi có trâm cài đẩy cửa đi vào, một nha hoàn trong đó đang cầm một cái khay trên tay Một bát thuốc cô nhận ra hai nha hoàn này, hai nha hoàn thân cận của nữ chính: Xuân Mai và Hạ Hà
Xuân Mai có khuôn mặt tròn, trông rất dễ mến nha hoàn cầm thuốc là Hạ Hà, cô ấy có khuôn mặt vuông và vẻ ngoài hào hùng hơn. Hai nha hoàn đã phục vụ nguyên chủ từ khi còn trẻ và trung thành với nguyên chủ tuyệt đối.chủ và người hầu tình cảm rất tốt. Sau khi người chủ ban đầu rơi xuống vực và chết, hai người hầu cũng đi theo
Sau khi hai nha hoàn đi vào liền đóng cửa lại, tránh mang theo không khí lạnh vào, nhìn thấy Lãnh Hi Nhan tỉnh lại, bọn họ đều rất vui mừng.
"ŧıểυ thư, cô tỉnh rồi. Tốt quá rồi. Tôi đi báo phu nhân..." Xuân Mai nói xong không đợi Lãnh Hi Nha trả lời ,hớn hở chạy đi báo Tể tướng phu nhân, , Lãnh Hi Nhan rất bất lực.
Nhìn thấy vẻ mặt bất lực của Lãnh Hi Nhan, Hạ Hà đặt thuốc trong tay xuống, mím môi cười khúc khích: "ŧıểυ thư, Xuân Mai cái tính tình này nôn nóng..." Lãnh Hi Nhan bất lực mỉm cười.
Một lúc sau, Xuân Mai cùng một nhóm hầu gái và nô lệ bước vào vây quanh phu nhân ung dung và sang trọng bước vào.người này chắc chắn là mẹ của nữ chính nguyên tác Lâm Vũ Vi phu nhân của tể tướng.
Tôi thấy cô ấy khoảng 35 tuổi đổ lại, làn da được chăm sóc tốt,giữa lông mày và ánh mắt nữ chính có bảy tám phần tương tự, nét mặt rất hiền lành, không có chút hung hãn nào.có thể nhìn ra cuộc sống của mẹ cô rất hạnh phúc.
Nhìn thấy Lãnh Hi Nhan, mẹ cô mừng rỡ nói: "Nhan Nhi, con tỉnh rồi, cảm giác thế nào? Còn chỗ nào khó chịu không?
Mẹ, con không sao, con thấy dễ chịu hơn nhiều rồi..." Lãnh Hi Nghiên cười trả lời
Lâm Vũ Vi quan sát tỉ mỉ Lãnh Hi Nhan và thấy rằng cô nɠɵạı trừ sắc mặt tái nhợt một một chút ra, cũng không có gì là khác liền cảm thấy yên lòng .
"Vậy thì tốt, xem sau này xem con có dám đi chơi mặc ít quần áo như vậy hay không, bị cảm lạnh người khó chịu chính là bản thân con " Lâm Vũ Vi giả vờ tức giận nói.
"Mẹ, sau này con không dám nữa mẹ mắng con bản thân mẹ cũng khó chịu, nhìn thấy mẹ khó chịu con cũng sẽđau lòng"Lãnh Hi Nhan nũng nịu nói
"con à con." Lâm Vũ Vi lắc đầu, trìu mến nói: "Mặc dù con đã khỏi bệnh gần hết, nhưng con vẫn cần uống thuốc. Hạ Hà, mang thuốc đến đây."
Nhìn bát thuốc bốc khói trong tay Hạ Hà, Lãnh Hi Nhan sắc mặt sầm xuống: "Mẹ, con có thể không uống được không? Con đã khỏi rồi..." Lãnh Hi Nhan bĩu môi nói.
"Không được, con nhất định phải uống đi, sẽ tốt cho sự bình phục của con ." Lâm Vũ Vi kiên quyết nói.
"Được rồi..." Nhìn vẻ mặt của Lâm Vũ Vi, Lãnh Hi Nhan nhắm mắt lại cau mày uống bát thuốc. Những nha hoàn xung quanh nhìn vẻ mặt đau khổ của Lãnh Hi Nhan, đều mím môi cười trộm
Nhìn Lãnh Hi Nhan uống hết bát thuốc đó, Lâm Vũ Vi mỉm cười nói: "Được rồi, con nghỉ ngơi mt chút đi, mẹ nhìn con ngủ."
Nhìn Lãnh Hi Nhan nằm ở trên giường, mẹ đắp chăn cho cô chờ cô ngủ, Lâm Vũ Vi nhỏ giọng nói với nha hoàn: “Chăm sóc ŧıểυ thư thật tốt, có chuyện gì thì báo cáo kịp thời.”
"Vâng, thưa phu nhân" Xuân Mai và Hạ Hà thấp giọng trả lời.
Đợi Lâm Vũ Vi sau khi đi xa, vốn dĩ Lãnh Hi Nhan đang ngủ mở mắt ra, đôi mắt hơi ướt: Lãnh Hi Nhan, mẹ của bạn là một người mẹ tốt, tôi sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt như mẹ ruột của mình.