Huyết Tình Hắc Đạo

Chương 6: Mục đích của Mạc Thuần Uy

Trước Sau

break
"Với tôi...chỉ cần hai tiếng đồng hồ là đủ."

Hiểu Thiên giọng nói nhẹ nhàng, tựa như làn gió mùa xuân bay ngang qua, êm tai mà lại đọng lại sự ngọt ngào.

Cô nở nụ cười nhìn ba người trong phòng, sau đó bước lại gần Vô Dĩnh Kỳ: "Đừng nhìn tôi như vậy, cậu bé. Hai mươi bảy tuổi hay mười bảy tuổi, điều đó không quan trọng. Quan trọng là năng lực của bản thân đến đâu."

"Cô biết trong này là gì không mà dám nói có thể giải quyết trong vòng hai tiếng?" Vô Dĩnh Kỳ sau một khắc nghi hoặc thì vẻ mặt đanh lại, trở nên nghiêm túc nhìn xuống cô gái trước mặt. Cậu biết cô không nói dối. Bởi vì từ trong ánh mắt của cô toát ra sự tự tin và kiêu ngạo.

Từ đâu mà cô dám có loại tự tin đó chứ? Chết tiệt! Cậu tuyệt đối sẽ không bao giờ thua cô ta đâu. Bởi vì đối thủ duy nhất mà cậu có thể thua, đó là Vô Ảnh!

Hai tiếng? Tuy không dám chắc nhưng ngần đó thời gian cậu cũng có thể, chỉ là cậu còn quá nhiều việc cần phải giải quyết nên mới muốn thương lượng với lão đại một chút. Lại không ngờ xuất hiện người phụ nữ lớn mật này.

"Tập tài liệu này à? Tôi có thấy một vài con số về thời gian và diện tích, vị trí, tên tuổi và một vài hình ảnh. Tuy không biết đó cụ thể là gì nhưng tôi dám chắc đây là một vụ án giết người hàng loạt trên diện rộng. Dường như là ở ngay tại Mỹ đúng không? Tổ chức chính phủ muốn nhờ Mạc gia giúp đỡ, còn Mạc gia đồng ý giúp đỡ là vì nguồn lợi ích mà chính phủ Mỹ đã hứa hẹn." Ngừng một lát, Hiểu Thiên nhìn thẳng vào mắt Vô Dĩnh Kỳ, hỏi: "Tôi nói không sai chứ?"

Hiểu Thiên nhướng mày một cái, nói rất chậm, nhưng âm thanh lại dịu dàng rành mạch, như thể bản thân cô nắm rất rõ tình hình vậy.

Dĩ nhiên, tất cả những gì cô nói đều là suy đoán, và suy đoán của cô, đều dựa vào tỷ lệ xác suất tuyệt đối.

"Làm sao cô dám chắc đây là giết người hàng loạt?"

Im lặng nãy giờ, Ưu Vệ đột nhiên lên tiếng, anh ta vẫn đứng ngay tại chỗ cũ, sự cảnh giác của anh ta đối với Hiểu Thiên vẫn còn.

Tuy điều cô ta nói không sai.

Lần này chính là chính phủ Mỹ đã dùng một loạt điều kiện để nhờ vả Mạc gia giải quyết giúp ba vụ án giết người.

Nhưng theo như tổng thề mà anh vừa xem qua tập tài liệu thì trong cả ba vụ án, thủ đoạn gây án đều có điểm không khớp. Hơn nữa...

Địa điểm xảy ra ba vụ án này cách nhau khá xa.

Ưu Vệ đã liếc mắt về phía Mạc Thuần Uy vài lần, nhưng đáp trả lại ánh mắt của Ưu Vệ lại là sự hờ hững trầm mặc vốn có của Mạc Thuần Uy.

Có gì đó không đúng. Hay nói cách khác là sai, vô cùng sai.

Nếu là bình thường, Mạc lão đại đã đứng dậy, sau đó không nói lời nào mà lạnh lùng để cô ta cho bọn họ xử lý. Nhưng lần này, Mạc lão đại chỉ âm trầm đưa mắt tới để dò xét cô ta.Dò xét?

Dò xét về điều gì?

Chẳng lẽ...

"Tôi dám chắc. Chỉ đơn giản là vậy!" Nghe câu hỏi của Ưu Vệ, Hiểu Thiên trả lời, sau đó nhún nhún vai nhìn Ưu Vệ mà cười.

Cô quay sang Mạc Thuần Uy, nghiêng đầu nói: "Mạc lão đại. Tôi chỉ nói vậy thôi. Còn việc đồng ý để tôi tham gia vào vụ này hay không, thì đó lại là quyết định của anh." Hiểu Thiên vừa nói, khoé môi rất tự nhiên lộ ra nét cười, lúm đồng tiền bên má trái lại ẩn hiện trước mắt Mạc Thuần Uy.

"Điều kiện." Mạc Thuần Uy mím mím bạc môi, chiếc bút trên tay vẫn xoay vòng tròn như trình tự vốn có của nó. Ngón tay thon dài của hắn vẫn gõ gõ nhịp thật đều lên mặt bàn.

Có điểm khiến Hiểu Thiên hoa mắt, hai mắt xinh đẹp với đồng tử xanh lam khẽ nheo lại.

Anh ta đang dùng biện pháp thôi miên cấp độ cao. Đây là kiểu thôi miên tuy không mới nhưng vì nó rất ít khi được sử dụng và có cảm giác rất tự nhiên nên sẽ không mấy ai để ý đến sự tồn tại của nó.

Chính loại âm thanh trầm trầm, và tiếng gõ tay đều, có nhịp điệu đó chính là thứ đưa tâm trí người đối diện trở nên thoải mái và dễ mất cảnh giác, và cả chiếc bút xoay tròn trên tay anh, nó khiến cho thị giác mất đi cảnh giác đối với những thứ kia, sau đó sẽ vô thức mà dần dần chìm vào thôi miên.

Nếu như cô không phải là người am hiểu về tâm lý, e rằng đã không thể giữ tỉnh táo từ lâu rồi.

Mạc Thuần Uy rốt cuộc là kẻ như thế nào? Đến cùng anh là kẻ như thế nào mà cô không thể nhìn ra được một chút dù là suy nghĩ?

Thật đáng sợ.

Trong cuộc đời Hiểu Thiên, đây là lần đầu tiên cô có cảm giác như thế này.

Hiểu Thiên mím mím môi, cô không biết anh đang nghĩ gì và muốn như thế nào. Nhưng suy cho cùng, cô biết anh sẽ không giết mình, bởi nếu muốn, anh đã không để cô vào đây.

Hiểu Thiên ngẩng cao đầu, nhướng mày nhìn Mạc Thuần Uy, cao giọng nói: "Điều kiện rất đơn giản. Thả tôi ra."

Cô nói xong, trong phòng một hồi im lặng, sau đó Vô Dĩnh Kỳ có chút mỉm cười nói: "Tại sao chúng tôi phải thả cô trong khi chúng tôi cũng có thể tự mình giải quyết?"

Hiểu Thiên nhìn sang chàng trai có gắn mác 'hàng giả, hàng nhái mười chín tuổi' mỉm cười: "Nhưng khả năng của cậu không thể nhanh bằng tôi, trong khi đó, nếu như tôi không nhầm thì... vụ này rất quan trọng."

Tiếng ngón tay vẫn gõ đều đều, Mạc Thuần Uy vẫn giữ nguyên sự im lặng vốn có.

Anh đang có chút suy tính, suy tính về việc cô vẫn còn có thể giữ tỉnh táo.

Tốt. Cô ấy là người có thần kinh vững. Chứng tỏ cô ấy không thua kém những thân cận xung quanh anh.

Mạc Thuần Uy ngừng tay. Hai tay chắp lại trước mặt. Mâu đen khép lại một đường nhỏ, mang theo chút gì đó vừa xa cách lại vừa bí hiểm.

Anh nhìn sang Vô Dĩnh Kỳ, cậu ta bằng tuổi anh, nhưng tính tình rất trẻ con. Chỉ là những lúc cần nghiêm túc, thì cậu ta sẽ nghiêm túc đến kinh ngạc.

Ví dụ như bây giờ.

Mạc Thuần Uy khẽ cong môi. Tựa lưng vào chiếc ghế dựa phía sau. Bộ dạng rất thoải mái nhìn về phía trước.

Dường như anh không muốn nhúng tay vào 'việc riêng' của hai chuyên gia tâm lý trước mặt mà chỉ đóng vai làm khán giả, anh sẽ làm người đứng ngoài nhìn vào và đánh giá mà thôi.

Phải!

Là anh muốn điều tra rõ về năng lực của Vô Sát. Hẳn Vô Dĩnh Kỳ cũng hiểu điều này.

Nghĩ rồi, Mạc Thuần Uy nhắm mắt lại. Bỏ mặc bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.

"Tôi với cô cùng xử lý vụ này, nếu ai xử lý được trước thì người đó thắng."

"Người thắng sẽ được gì?"

"Đưa ra một điều kiện cho người thua."

"Được. Tôi chấp nhận."

Bạc môi mỏng của Mạc Thuần Uy vẽ ra một đường cong.
break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc