Trên gương mặt ửng đỏ tràn đầy nước mắt, thân mình anh ưỡn lên uốn thành một độ cong đẹp mắt, cái mông trắng nõn no đủ đang bị đâm vào phát ra thanh âm đùng đùng vang rền.
"Không muốn... Ân... Tôi không muốn..." Rõ ràng là cầu xin, nhưng lại ngọt ngào tới phát tao.
Một thân thể cường tráng màu cổ đồng đang đè lên thân thể trắng nõn ngon miệng của anh, nam nhân có bắp thịt cuồn cuộn cùng tấm lưng dài rộng, mỗi một khối cơ bắp đều đang phồng lên nhìn qua cảm giác nam tính mười phần.
Cái eo rắn chắc của hắn điên cuồng nhún, tốc độ nhanh tới đáng sợ, sức mạnh đâm vào vừa sâu lại tàn nhẫn, tựa hồ muốn đem người dưới thân xuyên nát điên cuồng mà ȶᏂασ làm.
"Mẹ nó, mông của tao hàng nhà anh thật lớn, ȶᏂασ lên phi thường thoải mái!"
Giọng nói khàn khàn trầm thấp của nam nhân nói ra những lời hạ lưu không thể tả, Lâm Bảo mắc cỡ lắc đầu liên tục, cặp mông to thế nhưng lại bị ȶᏂασ tới run rẩy, đỏ hồng như hai trái đào lớn mê hoặc dụ dỗ người tới chà đạp.
Mà tâm đào của hai khối thịt này đã sớm bị đâm nát, bị đâm cho giàn dụa d*m thủy trào ra, mấp máy phun ra nuốt vào một cái côn th*t thô to tím đen. côn th*t ra vào không ngừng được che kín bởi gân xanh tráng kiện nổi lên, nhìn qua vô cùng đáng sợ dữ tợn, mỗi một lần xen vào đều là cả cây, tàn nhẫn mà đâm tới cùng, chờ một lát lại mạnh mẽ rút ra mang theo một vòng d*m thủy.
"Ô... Đau quá... Không muốn... Tha cho tôi đi..."
Khóc tới cổ họng đều đau, vừa vặn lúc này kẻ kia hôn tới chặn lại miệng anh, như cường bạo mà đâm vào, hạ thể càng ngày càng dùng sức tàn nhẫn cắm vào, tiếng va chạm càng ngày càng lớn, tiếng nước nặng nề tục tĩu khiến cho tính giao trở nên hung tàn và gấp gáp tột độ.
Bụng dưới nguyên bản bằng phẳng của Lâm Bảo bị ȶᏂασ no tới mức nhô lên, phác họa ra hình dáng của một đại dương v*t, nam nhân nhìn ra lại cười tít mắt hận không thể cứ như vậy đem cái bụng anh ȶᏂασ nát tàn phá.
"ŧıểυ tao hàng, con mẹ nó anh chính là cục nợ thiếu ȶᏂασ của tôi! Còn dám trốn tôi! Mẹ nó dám trốn à! Mông đều bị lão tử ȶᏂασ nát, anh muốn trốn về hướng nào?" Gương mặt tuấn tú của nam nhân dữ tợn lên, một bên tàn bạo đâm xuyên một bên thô tục nhục nhã anh.
Lâm Bảo bị mắng tới lệ rơi đầy mặt, nhưng anh không thốt ra được một lời, va chạm dày đặc hung ác tựa như muốn đem bụng anh ȶᏂασ nát, toàn bộ tràng đa͙σ của anh đều bị làm tới phát đau, vách tràng bị ma sát tới sưng huyết ứ hồng, miệng trực tràng cũng thũng thành một vòng miệng nhỏ, tao huyệt mạnh mẽ ôm lấy vật to lớn đang ra vào cơ thể.
Lâm Bảo bị đâm đến hai mắt trắng dã, cái bụng nhô lên một mảng lớn.
Nam nhân căn bản không để ý tới tuổi tác chêch lệch giữa hai người, nâng lên côn th*t đâm vào tao tâm làm chết anh, va chạm càng ngày càng trở nên hung ác, eo hắn như gắn motor điện điên cuồng đong đưa.
Lâm Bảo bị ȶᏂασ tới cả người run rẩy, hai cái chân bắt đầu vô ý thức co giật, ngón chân cong lên, nam nhân mãnh liệt bóp lấy cặp mông, thỉnh thoảng đẩy mông anh ra để dương v*t ȶᏂασ làm càng sâu.
Thân thể Lâm Bảo ửng hồng lên, tiếng kêu càng lúc càng thê liệt, nam nhân cũng không có cách nào lại không chuyên tâm, gân xanh tại cổ và bắp thịt đều nổi lên, hai trái trứng nhanh chóng cứng lên báo hiệu hắn sắp bắn tinh. Giao hợp vốn từ nhợt nhạt tới sâu sắc lại chậm rãi trở nên mỗi một lần đều vừa sâu vừa mạnh, trên dương v*t dính dâm dịch màu trắng, Lâm Bảo thì như cây bị cuồng phong bão táp cuốn đi mặc người định đoạt.
Lúc này một giọng nam trầm khàn ra lệnh, "Cái mông động nhanh lên một chút!"
Lâm Bảo bất lực cắn môi, mồ hôi thấm ướt thân thể hư nhược mất sức trên mặt đất chập trùng, anh mang theo tiếng khóc nức nở rầm rì, ŧıểυ côn th*t phía trước theo động tác trên dưới lắc loạn, nhìn vừa da^ʍ đãиɠ lại vừa mê người.
Nam nhân nắm lấy cẳng chân của Lâm Bảo, nhanh chóng động động hạ thân, nhìn người trên thân bị mình ȶᏂασ thành mềm nhũn như một vũng nước đột nhiên mở miệng nói.
"Nghe nói con gái anh sắp quay về?"
Lâm Bảo nghe thấy con gái, khuôn mặt tiều tụy đột nhiên cứng đờ.
"Nàng gửi thư cho tôi, nói chuyện yêu đương."
Nam nhân suy nghĩ một chút rồi nhếch miệng cười, "Thú vị thật, loại thiếu nữ như vậy tôi còn chưa được hưởng qua..."
"Không được. Cậu không được đụng vào nó!" Lâm Bảo thống khổ kêu to, anh nỗ lực muốn nâng người lên, thế nhưng lại bị bàn tay nam nhân đặt trên eo ngăn lại cố định dưới khố lại nhún càng kịch liệt.
"Ân, Lâm ca ca, anh biết bây giờ nên làm như thế nào đi."
Ngữ khí xa lạ của nam nhân đã lộ ra uy hiếp rõ ràng. Vừa nghe hắn gọi, Lâm Bảo dĩ nhiên tan vỡ, đầu tiên là ngơ ngác nhìn trời bầu trời đã tối đen không còn một tia sáng, đột nhiên anh không kìm chế được nỗi lòng, bụm mặt đau đớn khóc thành tiếng.
Nam nhân hơi run run, trên mặt âm trầm khó lường, lập tức cười lạnh nói: "Mẹ nó, khóc cũng khóc da^ʍ đãиɠ như vậy, anh đúng là đồ da^ʍ đãиɠ trời sinh."