Buổi trưa, Từ Chiêu Đệ cất công chạy đến Tử Kinh ăn cơm, nhân tiện theo dõi xem Lộ Tấn có đến tìm Cố Thắng Nam không, không ngờ lại phí công vô ích.
Rõ ràng sáng sớm hôm nay, Cố Thắng Nam đã nói phải đi làm, vậy mà cuối cùng lại bỏ bê công việc.
Bếp trưởng Cố của các anh có nói xin nghỉ vì lý do gì không?
Từ Chiêu Đệ ngồi ở trong phòng ăn, vừa buồn chán lật thực đơn vừa tiếp tục thăm dò nhân viên phục vụ vừa phải chạy vào bếp sau tìm người giúp mình này. Nhân viên phục vụ nhớ lại tỉnh cảnh vui vẻ như lễ hội ở bếp Âu lúc nãy, không khỏi nở nụ cười tươi: Bếp trưởng Cố xin phép đi đăng ký.
Đăng ký? Từ Chiêu Đệ nghĩ mãi không hiểu.
Đúng vậy, đăng ký kết hôn.
Cái gì??? Tiếng hét sợ hãi của Từ Chiêu Đệ lập tức vang vọng khắp phòng ăn, tất cả thực khách các bàn khác đều kinh ngạc nhìn về phía cô. Lúc này, Từ Chiêu Đệ mới nhận ra mình vừa khiếp sợ vỗ bàn kêu lên, cô nheo mắt nhìn các thực khách vừa bị mình dọa cho giật nảy, cố che giấu khó xử, tận lực vặn eo, không coi ai ra gì, đi về phía nhà vệ sinh. Vừa ra khỏi tầm mắt mọi người, tư chiêu đệ đã không kìm được lấy điện thoại ra, nhanh chóng gọi cho Cố Thắng Nam.
Điện thoại vừa kết nối, không đợi đối phương mở miệng, Từ Chiêu Đệ đã hỏi liên tiếp như bắn súng liên thanh: Bạn đi đăng ký kết hôn à? Với ai? Không phải là gã bác sĩ Chung kia chứ? Trời ạ, Cố Thắng Nam, bạn xằng bậy quá! Bố bạn có đồng ý không? Còn nữa, Lộ Tấn làm thế nào ?Mặc dù anh ta rất khó tính, rất tự phụ, tính tình cực kỳ đáng ghét, nhưng anh ta...
Người bên kia nghe đến đó, rốt cuộc không thể chịu nổi, ngắt lời Từ Chiêu Đệ: Hôm nay cô bạn tố của cô nghỉ việc đi đăng ký với người rất khó tính, rất tự phụ, tính tình cực kỳ đáng ghét mà cô nói đó, cũng chính là tôi.
Đây... rõ ràng... là... giọng... của Lộ Tấn...
Từ Chiêu Đệ lập tức giống như bị sét đánh ngang, trong đầu ong ong, cả người cháy khét.
Sau đó, giọng nói của Cố Thắng Nam mới vang lên ở đầu dây bên kia: Sao anh lại giật điện thoại của em? Trả lại cho em! Trong lúc Từ Chiêu Đệ bị những gì Lộ Tấn nói làm cho chết đứng thì hình như Cố Thắng Nam đã lấy lại được điện thoại. Một giây sau, Từ Chiêu Đệ đã nghe thấy giọng nói hơi áy náy của bạn mình: Tớ vừa nghe máy, anh ấy đã lấy mất điện thoại của tớ rồi. Vừa rồi bạn nói gì với anh ấy thế?
Bây giờ, Từ Chiêu Đệ xem như đã tỉnh táo lại, nhưng cô vẫn không kìm được than thở: Hai người đúng là một cặp trời sinh, không đi con đường tầm thường! Không phải hôm qua vẫn còn chiến tranh lạnh sao? Thế mà hôm nay đã đi đăng ký kết hôn rồi?
Sao bạn biết tớ đi đăng ký? Được rồi, được rồi, đây không phải vấn đề cô cần quan tâm lúc này, Cố Thắng Nam vội nói tới vấn đề chình: Bây giờ tớ và anh ấy đang bận chạy đi chạy lại giữa phòng dân chính và đại sứ quán, sau khi xong việc, tớ sẽ kể rõ với bạn.
Một tin tức nóng hổi như vậy lại trượt qua kẽ tay đi mất? Từ Chiêu Đệ tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra, không đợi Cố Thắng Nam tắt máy, Từ Chiêu Đệ đã gào to một tiếng: Chờ đã!
Cố Thắng Nam quả thật bị cô quát không dám tắt máy, thế là Từ Chiêu Đệ quyết đoán hỏi với giọng không được phép từ chối: Bây giờ bạn đang ở đâu? Tớ sẽ đến đó ngay, nói không chừng còn có thể chạy đi chạy lại giúp bạn được.
Ơ... Cố Thắng Nam suy nghĩ một lát: Được rồi!
Nếu Cố Thắng Nam cho rằng Celine Từ sẽ đơn thương độc mã chạy tới giúp mình thì cô đã hoàn toàn sai lầm. Từ Chiêu Đệ không đến một mình mà mang đến nguyên một xe người.
Lúc này, Cố Thắng Nam và Lộ Tấn mới từ đại sứ quán đi ra, Lộ Tấn phải xin chứng nhận độc thân tận bên Úc, sau đó còn phải mang đến đại sứ quán Australia tại Trung Quốc để công chứng. Cố Thắng Nam than thở kết hôn với một gã Tây rởm đúng là phiền phức, vô tình liếc ra ngoài đại sứ quán, lập tức bị một chiếc xe không hề nổi bật thu hút.
Dù xe không nổi bật nhưng người đẹp đầu tiên từ trên xe bước xuống lại đặc biệt nổi bật, không phải Từ Chiêu Đệ thì là ai?
Từ Chiêu Đệ hưng phấn vẫy tay với Cố Thắng Nam và Lộ Tấn trên bậc thềm, trong thời gian ngắn này, từ trên xe lần lượt đi xuống: Cố Kiến Trung, mẹ Cố Thắng Nam, chồng hiện nay của mẹ Cố Thắng Nam, Vivian, Liêu Trạch Nam, Lê Mạn, Trình Tử Khiêm, thậm chí còn có cả Mạnh Tân Kiệt...
Một chiếc xe con bốn chỗ sao có thể chở được nhiều người như vậy? Cố Thắng Nam chỉ biết trân trối nhìn. Lộ Tấn bên cạnh cũng không tốt hơn cô là bao, đặc biệt là lúc nhìn thấy Mạnh Tân Kiệt hưng phấn bước tới, mặt anh ta lập tức đen lại.
Hai nhóm người vừa gặp nhau, Cố Thắng Nam và Lộ Tấn đã chỉ còn nước đứng yên đó nhận vô số cái ôm và những lời chúc mừng.
Chúc mừng Lộ tiên sinh! Trình Tử Khiêm cười ấm áp.
Chúc mừng chị, Cố Thắng Nam, chị đã được người đàn ông mà em muốn có được nhất. Lê Mạn vẫn có vẻ không cam lòng.
Nhóc con, sau này phải tốt với con gái ta, đừng bắt nó ngày ngày nấu cơm cho ngươi, biết không? Cố Kiến Trung ân cần dạy bảo...
Lộ Tấn vui vẻ tiếp nhận toàn bộ lời chúc, có điều đến phiên Mạnh Tân Kiệt ôm anh ta, ánh mắt anh ta tối sầm lại. Mạnh Tân Kiệt mới nói được mấy chữ Tân hôn vui vẻ, Lộ... thì đã bị Lộ Tấn lạnh lùng đẩy ra.
Mạnh Tân Kiệt, tại sao cậu lại ở đây? Giọng nói này không hề có vẻ hoan nghênh, Mạnh Tân Kiệt căng thẳng chờ đợi.
Quả nhiên, giọng điệu câu tiếp theo của ông chủ càng nặng nề hơn: Không phải tôi đã dặn cậu bay ngay sang Australia làm thủ tục cho tôi sao?
Mạnh Tân Kiệt nghẹn lời, chột dạ liếc Từ Chiêu Đệ đang vui vẻ gần như phát khóc ôm Cố Thắng Nam cách đó không xa.
Ơ... Lộ tiên sinh, là thế này. Tôi sợ ngài đột nhên bay về thành phố B làm chuyện điên rồ nên sáng nay đã bay chuyến sớm nhất đến tìm ngài. Lúc ngài gọi điện bảo tôi sang Australia thì tôi đã ở thành phố B, nhưng ngài vừa nói xong đã tắt máy, tôi không có cơ hội mở miệng...
Lộ Tấn vừa nghe đã biết đây chỉ là những lời ngụy biện, việc mạnh tân kiệt liếc Từ Chiêu Đệ chứng tỏ ông chủ vừa biến mất, cậu ta đã vội chạy về tìm nữ thần của mình.
Lộ Tấn đang định bóc mẽ cậu ta thì bị người khác kéo đi.
Đừng khó tính thế nữa, cứ bắt nạt cậu ấy làm gì? Cố Thắng Nam vừa kéo Lộ Tấn ra xa Mạnh Tân Kiệt, vừa nói.
Ông chủ xưa nay kiêu ngạo của mình bất ngờ bị người khác phê bình như phê bình các bạn nhỏ ở trường mầm non, lại còn ngoan ngoãn không cãi lại, Mạnh Tân Kiệt không kìm được cảm thán: Quả nhiên vạn vật có tương sinh, tương khắc.
Cố Thắng Nam trở thành bà chủ, rốt cuộc cậu ta cũng có thể nở mày nở mặt trước mặt ông chủ rồi...
Còn Lộ Tấn vị vợ sắp cưới dạy dỗ lại chỉ có cách im lặng cảm thán: Cưới vợ thật là phiền phức...