Người gọi Lăng Giai lại là huấn luyện viên lớp Lý Sam Sam, Tưởng Nghĩa.
Tưởng Nghĩa dùng ngón tay phẩy phẩy vài cái thoáng tỏa nhiệt: "Ta cũng đi thôi, nóng muốn chết."
Lăng Giai cười cười cùng chiến hữu đi đến căn tin bên kia, lúc này Tưởng Nghĩa lại nói: "Này, chúng ta qua căn tin bên kia đi!"
Tưởng Nghĩa bĩu môi về phía căn tin mà Lý Sam Sam và Trình Mẫn đi tới: "Tôi nói với cậu, trong lớp tôi dạy có hai cô gái rất tham ăn, đi theo hai cô ấy là đúng rồi."
Lăng Giai ngạc nhiên hồi lâu, chỉ thấy Tưởng Nghĩa cười nói: "Chính là Lý Sam Sam mà trước đây tôi từng nói đùa với cậu đó, cô gái đó rất xinh đẹp, giống như vợ tôi lúc còn trẻ, luôn thích ăn vụng."
Nghe vậy, Lăng Giai hiểu ý nhìn về phía bóng lưng đã đi xa kia, khóe miệng lại nhếch lên một nụ cười nhạt, không nói chuyện.
"Vừa rồi phỏng chừng lại chạy đi đâu trốn đi ăn vụng, tôi hô tập hợp cả buổi cũng không thấy người, nếu không là nhìn cô ấy cùng vợ tôi lúc nhỏ giống nhau, chắc chắn phải đem cô ấy ra giảng dạy nửa giờ."
Lăng Giai chưa từng gặp qua vợ Tưởng Nghĩa, nghe nói vợ Tưởng Nghĩa hai năm trước khó sinh nên qua đời, Tưởng Nghĩa vì thương tâm nên muốn gia nhập đội gìn giữ hòa bình, từ nay về sau rời xa mảnh đất thương tâm này.
Thấy Lăng Giai không nói lời nào, Tưởng Nghĩa lại nói: "Nghe nói trên văn kiện của cậu đã phê duyệt thông qua, nói thật cậu thật sự cam lòng rời khỏi những người chiến hữu như chúng tôi a."
Lăng Giai cảm khái giơ cánh tay lên khoác lên vai Tưởng Nghĩa: "Không có cách nào khác!”
Đúng là chuyện không có biện pháp, dù sao bây giờ anh là người đàn ông duy nhất trong nhà, tại thời điểm cần thiết nhất anh không thể không rời khỏi chiến đội anh yêu nhất, rời khỏi các chiến hữu thân cận nhất của anh.
Kỳ thật quân hàm của Lăng Giai trong quân đội không thấp, so với Tưởng Nghĩa đều cao hơn hai cấp bậc, lần này anh sở dĩ đến trường đại học đảm nhiệm huấn luyện viên, là bởi vì tất cả thành viên trong đội bọn họ đều được phái đi, anh chỉ muốn dành nhiều thời gian hơn cho những người đồng đội này trước khi rời đi.
Thật ra buổi trưa Lý Sam Sam cũng không có hứng thú ăn uống lắm, dù sao một giờ trước cô mới trải qua chuyện ngượng ngùng nhất trong đời, hơn nữa cô nhìn thấy người đàn ông kia đi theo huấn luyện viên của các cô cũng cùng đến căn tin này, càng làm cho trong lòng cô vô cùng hoảng loạn.
Trước kia cô cũng không chú ý tới huấn luyện viên sẽ tới căn tin này, căn tin này cách ký túc xá nữ khá gần, bình thường ăn cơm xong cô liền cùng Trình Mẫn trực tiếp trở về phòng ngủ nghỉ ngơi.
Tuy rằng người đàn ông kia cũng không có nhìn về phía cô, nhưng cô vẫn như cũ kinh sợ ngay cả trong lòng cũng căng thẳng.
Diện mạo nổi bật cùng thân hình cao gầy của Lăng Giai được tôn lên nhờ bộ quân phục rằn ri, càng thể hiện ra khí thế cường tráng của quân nhân, chỉ lẳng lặng đứng ở cửa sổ mua cơm liền thu hút bao nhiêu ánh mắt si mê của các nữ sinh trong căn tin.
“Sam Sam, cậu mà còn cúi đầu nữa là cơm sẽ dính vào mũi cậu đó.”
Trình Mẫn nhìn Lý Sam Sam ở đối diện thiếu chút nữa vùi mặt vào hộp thức ăn, có ý tốt nhắc nhở.
Lý Sam Sam phẫn nộ ngẩng mặt lên, cố gắng làm mờ đi sự tồn tại của mình trong căn tin, thầm cầu mong người đàn ông kia đừng phát hiện ra sự tồn tại của cô.