“A...Không nên....Đừng...Đừng như vậy...”
Lý Sam Sam vừa sợ vừa thừa nhận cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ đau đớn của bộ ngực đánh úp lại, theo bàn tay lớn che bên ngoài bộ đồ rằn ri xoa bóp, núm vυ" của cô lại còn mẫn cảm đứng thẳng lên, cách quần áo bị ấn đến cả người phát run.
“Huấn...luyện viên, tôi...tôi cũng không dám nữa.....a...anh buông...buông ra...”
Trong hành lang gấp khúc yên tĩnh của một tòa nhà dạy học loáng thoáng truyền đến tiếng kêu rên ngượng ngùng, hình thành sự đối lập rõ ràng với sự huyên náo trong sân.
Lý Sam Sam khóc không ra nước mắt nhìn người đàn ông cương nghị anh tuấn trước mặt, có điều là cô không cẩn thận nhìn thấy cảnh hoa khôi lớp bên cạnh đang thổ lộ với vị huấn luyện viên này, lại không nghĩ tới dẫn lửa thiêu thân.
Trong đôi mắt của người đàn ông bộc phát ý tứ hàm xúc đen tối, khóe miệng trêu tức hơi hơi gợi lên, khuôn mặt như đao khắc từng tấc từng tấc kề sát vào khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn kinh hoảng của cô, ở bên tai hồng nhuận của cô hô hấp nóng rực nặng nề.
“Em biết không? Để phòng ngừa em mách lẻo, cách tốt nhất chính là cũng kéo em vào.”
Cũng?
Lý Sam Sam kinh hãi trợn tròn đôi mắt đầy hơi nước, ngực truyền đến run rẩy làm cho cô càng khủng hoảng không thôi.
"Ừm..." Lý Sam Sam cắn chặt môi dưới, rất sợ tiếng rêи ɾỉ không ngừng bị bạn học đi ngang qua nghe thấy.
“Cầu xin anh...Tha cho tôi...ưm...Tôi...Tôi cam đoan... A...”
Bỗng nhiên, bàn tay to vốn còn cách bộ đồ xoa bóp ngực cô từ vạt luồn vào trong làn da của cô, đồng thời bá đạo tiến vào trong áo ngực của cô thân mật dán lên da thịt của cô.
Hai chân Lý Sam Sam như nhũn ra nắm chặt cánh tay người đàn ông đề phòng mình trượt xuống, thân thể càng mềm nhũn.
Ngón tay người đàn ông ác liệt nắm núm vυ" đứng thẳng của cô lên, hơi dùng sức là có thể khiến cho cả người cô gái kinh hãi.
---------------------------------------
Nửa giờ trước
Huấn luyện viên lớp của Lý Sam Sam tuyên bố giải tán nghỉ ngơi tại chỗ, Lý Sam Sam đã sớm bị huấn luyện quân sự chó má khai giảng này luyện đến mạng nhỏ sắp hết, nhanh chóng lấy từ trong túi quần ra hai viên chocolate đã bị nhiệt độ cơ thể hòa tan.
Trình Mẫn nhìn thấy Lý Sam Sam lại bắt đầu ăn vụng, không khỏi trêu ghẹo nói: "Sam Sam cậu tham ăn quá, cất giấu món gì ngon vậy.”
Trình Mẫn là bạn cùng phòng của Lý Sam Sam, là người bạn đầu tiên của Lý Sam Sam đến Giang Đại, trong bốn nữ sinh cùng phòng, Lý Sam Sam và Trình Mẫn vì cùng chung chí hướng, đặc biệt trò chuyện rất thân thiết với nhau.
Thú vui chính là - - ăn!
“Được, cho cậu! "Lý Sam Sam hào phóng đặt một viên chocolate mềm mại khác vào lòng bàn tay Trình Mẫn
Trình Mẫn khiếp sợ nhìn sô cô la còn nóng trong tay, vẻ mặt ghét bỏ: "A, Lý Sam Sam, cậu ghê tởm quá, sô cô la này cậu dùng rắm làm nóng sao?”
Lý Sam Sam tức giận lườm Trình Mẫn một cái: "Không ăn trả lại cho tôi.”
Một giây trước khi Lý Sam Sam làm bộ thu hồi, Trình Mẫn lập tức khép tay lại: "Hắc hắc, coi như là rắm nổ tôi cũng ăn, tôi sắp chết đói rồi, cũng không biết trưa nay căn tin sẽ có cái gì ăn ngon. "
Lý Sam Sam nhún nhún vai tỏ vẻ không rõ lắm, thật ra lúc này chỉ mới mười giờ rưỡi sáng, còn một tiếng nữa là kết thúc đợt huấn luyện quân sự buổi sáng.
Tuy rằng huấn luyện viên nói nghỉ ngơi tại chỗ, nhưng không ít bạn học đều đến nơi có bóng cây nghỉ ngơi, thậm chí còn có bạn học chạy đến dưới mái hiên tòa nhà dạy học hóng mát.