- Tướng công, đây đang là ở trong địa bàn của người khác, hay là chúng ta trở về lập kế hoạch rồi tính!
Hứa Tiên lại nói:
- Vi phu tự có chừng mực, chưa diệt trừ kẻ này, sau này không còn mặt mũi nào gặp lại Yến Xích Hà, chẳng qua là không muốn cho nàng theo ta mạo hiểm.
Nàng cảm giác được sự tự tin của phụ nhân cách, tiểu Thiến ngoan ngoãn gật đầu nói:
- Tướng công muốn làm gì thì làm, tiểu Thiến lại không muốn đi trốn, nguyện đi cùng tướng công.
Thân Đồ Trượng cười to nói:
- Đệ muội không cần lo lắng, có công pháp của hiền đệ, còn sợ gì Sở Giang Vương, hãy xem chúng ta làm cho ĐỊa phủ long trời lở đất.
Hôm nay hắn cũng là rất tự tin.
- To gan! Người phương nào dám càn rỡ như thế.
Hứa Tiên cùng Thân Đồ Trượng bay vút tới, hấp dẫn một tên quỷ sai trong nội điện, Hứa Tiên giơ lên minh châu trong tay, nói:
- Ta muốn gặp Sở Giang Vương.
Chúng quỷ thấy viên linh châu trong tay hắn, không dám chậm trễ, dẫn tới phủ Sở Giang Vương. Trên ngọn núi to, không hề có nửa bóng hoa cỏ, chỉ có trơ trọi màu vàng xám. Chỉ có một sơn đạo nối thẳng tới đỉnh núi. Hai bên sơn đạo là hai tên thủ quỷ cao gần mười trượng, cúi đầu xuống nhìn.
Hứa Tiên bước lên bậc thang đi lên, ngửa đầu vừa trông đã thấy Sơ Giang Vương đang đứng trên đó nhìn hắn.
Song thân thể Thân Đồ Trượng bỗng nhiên trương lên, một trượng, ba trượng, bảy trượng, mười trượng…
Hứa Tiên ôm lấy Tiểu Thiên xinh đẹp nhảy lên vai Thân Đồ Trượng, nhìn xuống dưới, lại thấy âm binh như nước thủy triều, đông như kiến xông tới.
Sở Giang Vương cười lạnh, thật là ngu xuẩn. Thay đổi hình thể cũng không thể tăng được đạo hạnh của bản thân, ngược lại sẽ là chông chất sơ hở. Quả nhiên, âm binh vứt bỏ binh khí trong tay, rối rít trèo lên thân bình Thân Đồ Trượng, tham lam cắn xé, giống như vô số con muỗi đang lao tới cắn xé.
Hứa Tiên cau mày, địa phủ thế nhưng lại luyện chế ra nhiêu âm binh tới như vậy, thế thì nào khác gì với kẻ tu hành tà đạo, cũng là lấy linh hồn làm tế, không chút nào sợ hãi đám âm binh số lượng dày đặc này chút nào.
Thân Đồ Trượng giờ phút này đã thành cự nhân cao tới gần trăm mét, chả cảm thấy toàn thân đau đớn, tựa như vạn con kiến cắn, hét to một tiếng, khẽ thở ra một hơi, mãnh liệt hút vào.
Một trận cuồng phong phun ra từ trong miệng Thân Đồ Trượng, một ngụm lớn đen nhánh giống như một cái động đen ngòm có vô hạn hấp lực.