Ba quái đặt ba bàn tay chồng lên nhau trước giờ phút xuất trận. Dấu hiệu của quyết tâm chiến đấu đến kì cùng. Tiếng của Kloesen ngậm ngùi:
- Vậy là thằng Norbert không có liên can đến liên minh ma quỉ ư?
Tarzan hắng giọng:
- Tao chưa biết. Tuy nhiên chắc chắn thằng con của thanh tra bảo hiểm Hecker không phải là kẻ đã gọi điện cho Krug vu cáo chúng ta mà chính là “ông già” của nó. Gã Hecker.
Hắn quay sang Máy Tính Điện Tử:
- Mày vẫn là quân sư… quạt mo ngon lành Karl à. Riêng thủ phạm gọi phôn, mày đã đi trước tao một bước. Mày đã tính tới cả gã thanh tra đốn mạt.
Karl ấp úng:
- Ê, chuyện đó…
Nó chợt im bặt vì một giọng nói từ sau lưng vang lên:
- Các bạn đến tìm tôi phải không?
Ba quái giật bắn người quay lại. Coi, tại sao chúng có thể khinh suất đến thế. Cũng may thằng “thích khách” khá quen thuộc. Norbert Hecker với bộ mặt lưỡi cày khúm núm chứ ai.
Tarzan đánh trống lảng:
- Hình như vậy Norbert…
Norbert cười… vô tư hết biết:
- Tao mới đi xem phim về. Vụ theo dõi hồ Oberrieder kết thúc ra sao?
Rồi nụ cười của nó tắt ngấm ngay khi nhìn thấy chiếc xe cũ rích chui lên từ… nghĩa địa đậu chình ình.
- *** thật! Lại lão già này. Tao ghê tởm lão. Không biết ông già tao làm trò gì cùng với lão chớ!
Tarzan vờ ngơ ngác:
- Mày nói ai vậy Norbert?
- Lão Seitz. Mỗi lần lão hói đó tiếp xúc với “ông già” là tao chỉ muốn biến. Tụi bay biết không, lão luôn luôn thủ một cái “cây sắt” thăm dò mạch mỏ và luôn mồm giải thích những điều nhảm nhí về nó. Lão rờn rợn như một âm binh.
- Tại sao mày không nói to những nhận xét đó trước mặt lão nhỉ? – Tarzan tỉnh bơ.
- Vì tao ngán… “ông già”. Ông già tao hình như cùng một băng “mánh mung” với lão. Lão chỉ mối cho “ông già” những khách hàng có thể kí hợp đồng bảo hiểm. Và lão sẽ nhận được tiền chia từ phần trăm hoa hồng ông già được lãnh. Còn đơn giản hơn bỏ kẹo vô miệng.
- Tao hỏi thật mày nghe, Norbert. Mày có thích ở nhà, bên ba mày không?
Norbert co rúm người:
- Tao đang chán gia đình tao hơn lúc nào hết.
- Vì sao vậy?
- “Ông già” tao có vợ bé. Ông ta đang chờ tao đủ mười tám tuổi để tống đi cho thoát nợ luật pháp. Tụi bay đâu biết tối ngày ba tao chỉ quấn lấy cô bồ. Trời ạ, ông ta coi tao như một cái gai.
- Mày tính đi “bụi” ư?
Norbert trợn mắt. Bộ mặt lưỡi cày của nó như dài ra:
- Tao không dám “giang hồ” giống anh em, vì… vì… tao sợ bị tụi du đãng rạch mặt. Tao chỉ mong được ở nhà bà cô. Cô cháu tao “hợp rơ” lắm.
Tarzan thở phào. Vậy là mày đã có lối thoát êm đẹp rồi đó Norbert ạ.
Hắn nói nhẹ nhõm:
- Karl ơi, đằng kia có một trạm điện thoại. Mày lo vụ chú Glockner giùm tao.
- Ôkê!
Lúc Máy Tính Điện Tử đạp xe mất dạng, Tarzan mới… vén màn nhung:
- Mày bình tĩnh nghe tao nói, Norbert. Cảnh sát sẽ đến đây ngay tức thì. Tao rất tiếc nhưng… đành vậy. Ông già của mày, thanh tra Hecker và lão hói Seitz là đồng tội phạm, một liên minh ma quỉ. Quỉ sứ thật đấy. Bởi lão Seitz chính là Con Quỷ Lửa khét tiếng tàn bạo. Có điều lão tàn bạo… dưới sự chỉ huy của ông già mày.
Mặt mũi Norbert Hecker lúc này giống như xác chết. Nước mắt nó muốn trào ra. Tarzan đặt tay lên vai nó:
- Tao biết mày đàng hoàng. Tội ai làm người ấy chịu. Mày nghe tao kể đây…
*
Câu chuyện cổ tích về tội ác chưa đến hồi cuối thì lão Seitz hiện ra ở khung cửa khiến Tarzan ngưng bặt. Hắn nhanh như con báo lao đến hông chiếc xe cà rịch cà tang phục sẵn. Coi, lão Seitz hí hửng ôm bọc tiền công to tướng định thảy lên băng sau thì… móng vuốt con báo đã kề bên.
Tiếng Tarzan sang sảng:
- Đưa chìa khóa điện chiếc xe, ông Seitz. Tôi yêu cầu ông.
Lão Hói rít lên rùng rợn:
- Mày khùng hả ranh con? Mày có vẻ quen thói hỗn láo với người lớn…
- Ông đã bị truy nã, đến bây giờ là đúng ba tiếng. Mọi xe cảnh sát đều nhận chỉ thị tìm cho ra tội phạm Alwin Seitz.
Lão già đánh rơi chiếc mặt nạ liền. Lão lắp bắp:
- Tao… tao…
- Ông nên biết thân phận của mình. Ông sắp trở thành một con người bằng xương bằng thịt trong xà lim chớ không còn là một Con Quỷ Lửa.
Lão Seitz điên cuồng lao toàn thân vô Tarzan. Cú đá thốc của lão đã lẹ nhưng Tarzan còn lẹ hơn. Hắn bắt dính bàn chân lão và kéo mạnh. Con Quỷ Lửa mất thăng bằng té ngửa, vô phước thế nào mà cái đầu đập mạnh vào cửa xe.
Khi chiếc xe cảnh sát đầu tiên đến, lão Seitz vẫn còn ôm ót rên rỉ. Phần Hecker thì… dễ xử lí. Gã thanh tra bảo hiểm gian ác biết điều đưa hai tay vô còng không một chút kháng cự.
Trong cuộc hỏi cung chớp nhoáng, Hecker đã làm cảnh sát kinh hoàng bởi lời khai kín hết cuốn sổ ghi biên bản.
Thanh tra Glockner lắc đầu:
- Một vụ dây dưa động trời. Liên quan ít nhất tới hơn hai mươi người khác. Toàn những khách hàng mua bảo hiểm ở hãng gã Hecker. Họ cũng là tội phạm cần truy tố. Vì chính họ đồng lõa với gã để mướn Con Quỷ Lửa.
Tarzan hỏi:
- Còn số phận Werner Keidel và Fanhauser ra sao hả chú?
Ông thanh tra chép miệng:
- Nông dân Fanhauser chỉ bị tạm giam cảnh cáo, riêng học sinh Werner Keidel phải chịu sự trừng phạt về năm vụ đốt nhà nhưng được giảm mức án vì còn ít tuổi. Chú hi vọng tòa sẽ xử như vậy.
Tarzan hài lòng. Hắn ngậm ngùi nhìn Norbert Hecker đang úp mặt vào tường ủ rũ. “Mày còn nước mắt thì cứ khóc cho nhẹ lòng đi thằng bạn học đáng thương. Bà cô thân mến sẽ lau sạch quá khứ cho mày ở căn nhà mới”.
Tarzan nghĩ thầm. Rồi Norbert sẽ đàng hoàng lịch sự đâu vào đó trong một thời gian ngắn. Tứ quái TTKG bao giờ cũng mong điều tốt đẹp cho bạn bè.
Karl và Kloesen nắm tay nhau chạy về phía hắn. Tiếng của thằng mập như một bản nhạc Valse:
- Tiền thưởng của tụi mình tính sao đại ca?
- Mày cứ cho hết vào “con heo đất”. Hiểu chớ, nhưng tối thiểu cũng chừa ra một khoản để mua… sôcôla. Chịu chưa?
GIỚI THIỆU TẬP SAU Có năm thiếu niên trong thành phố bỗng biến mất một cách đầy bí ẩn. Chưa hết, thêm một bạn học cùng trường của Tứ quái – cậu bé Uwe Widmann ở lớp 10B – cũng đột ngột bỏ nhà ra đi… Tai họa đã lan tới trường nội trú. Và liệu chuyện này có liên quan gì tới “Những chàng trai từ Atlantis” – như người ta thường gọi đám tu sĩ khất thực xuất hiện trong thành phố gần đây chăng?
Một lần nữa TKKG lại đặt bốn bàn tay lên nhau, thề ngăn chặn hiểm họa này!