Hai ngàn ma tu, hai vạn linh tiễn... Mười hàng mưa tên, tiêu diệt sáu ngàn đệ tử của Thiên đa͙σ tông, lời này làm cho Tử Âm lão ma lần đầu tiên do dự, mình tấn công Ninh thành, có phải là một sai lầm hay không...? Lão ta cùng biết Ninh Hắc Ma chính là Ninh Phàm, cho nên dám tấn công Ninh thành, bởi vì lão cho rằng mình đối mặt chỉ là một ŧıểυ bối thuật luyện đan đạt tới tứ chuyển, tu vi chỉ có dung linh.
Nhưng lão không ngờ, Thái Hư phái Tố Thu lão tổ sẽ đến lách vào một cước.
Lão cũng không ngờ Ninh Phàm này thật là không coi tiền là tiền, hai trăm ngàn tiên ngọc, cơ hồ là Cực Âm môn toàn bộ gia sản, lại liền bị cầm tới đặt vào chuyện mười hàng mưa tên.
Tuy nhiên xem ra, Ninh thành linh tiễn, tựa hồ bắn hụt rồi, nếu không bắn chết hoàn toàn Thiên đa͙σ tông đệ tử, trở lại bắn chết Cực Âm môn đệ tử, bốn ngàn Cực Âm đệ tử mình mang tới, sợ rằng đều phải tống táng nơi này...
Nếu không có linh tiễn thì nhiệm vụ công phá đại trận tựa hồ không bao nhiêu hung hiểm... Cho dù đại trận ấy là anh cấp đại trận, nhưng công phá tử trận luôn có biện pháp có thể nói.
Một khi công phá đại trận là giết ma tu của Ninh thành thật giống như bắt con ba ba trong hủ. Duy nhất cần kiêng kỵ, là thực lực quỷ dị của Ninh Phàm... Luyện thể thuật cực mạnh, giống như Ngân cốt chi cảnh trong tin đồn vậy...
- Không, hắn không thể nào là Ngân cốt chi cảnh, có lẽ là thi triển bí pháp gì, tạm thời đạt tới phảng phất luyện thể cảnh giới của ngân cốt... Nhất định là như vậy!
Tử Âm lão ma nói gì cũng không tin, Ninh Phàm mới chỉ không tới hai mươi tuổi, sẽ có thể tu thành luyện thể cảnh giới cao cấp như vậy. Đây là không thể nào, trừ phi là ma giới, yêu giới, thiên tiên giới tam đại tiên giới này mới có thể ra đời hai mươi tuổi ngân cốt cao thủ... Nhưng ma giới, yêu giới, thiên tiên giới chính là ba đại giới hạng đầu trong Cửu giới, tùy tiện cao thủ của một giới liền đủ để càn quét tổng cộng sáu đại tiên giới khác.
Lão ta trầm ngâm chốc lát, lập tức âm thầm hạ lệnh với mấy vị Cực Âm môn trưởng lão bên cạnh, mà sau đó, lấy Tức Mặc lão quái cầm đầu mấy Cực Âm môn lão quái, mỗi người lái lâu thuyền, hợp kế ba chiếc, vây công đại trận ba mặt về phía Ninh thành.
Không có biện pháp, Cực Âm môn đệ tử, cũng không phải là phi thi, cũng không yêu kỵ, ích mạch tu vi không cách nào phi độn, chỉ có thể kết trận công kích phía trên lâu thuyền.
Tử Âm lão ma cũng không chú ý tới, vào lúc lão ta hạ lệnh tấn công Ninh thành đại trận, Thiên đa͙σ tông chủ Thiên Nhất tử, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh cổ quái.
Mà trong hắc quan sau lưng, một thanh âm già nua cười lạnh thật thấp.
- Nhanh, nhanh... Người bị chết càng nhiều càng tốt, càng nhiều càng tốt... Nhiều thi khí như vậy, đủ khiến cho lão phu hoàn thành “Thi ma biến” đệ nhị biến... Nếu thành công, lão phu chẳng những khôi phục nguyên anh tu vi, càng sẽ trở thành bất tử chi thân!
...
Tức Mặc lão quái ngồi vững lâu thuyền, lão phụ trách tấn công cửa bắc của Ninh thành.
Ánh mắt nhàn nhạt quét qua Ninh thành, trong mắt lộ ra thần tình cực kỳ khinh thường.
- Anh cấp đại trận sao? Đáng tiếc chẳng qua là tử trận, tựa hồ vẫn không có công kích trận lực... Lão phu lại muốn nhìn một chút, tử trận đó của ngươi có thể chịu đựng một ngàn đệ tử của Tức Mặc điện ta mấy lần công kích! Công kích...
Chẳng qua là lệnh công kích của lão ta chưa hạ đạt lập tức, một đa͙σ trận quang màu vàng chanh dâng lên ở bầu trời chỗ trăm dặm Ninh thành, ngay tức thì bao gồm Thiên đa͙σ tông lâu thuyền ở bên trong, từng chiếc từng chiếc lâu thuyền bắt đầu vẫn lạc!
- Cấm không? Điêu trùng ŧıểυ kế... Truyền mệnh lệnh của lão phu, bắn linh súng pháo, làm nổ trận quang này cho ta!
Linh súng pháo, so với linh tiễn càng phí tiền, một pháo phải hao phí 2000 tiên ngọc, trên lâu thuyền của Cực Âm môn, mỗi chiếc bày năm cái.
Ba chiếc lâu thuyền, đồng thời phát động linh pháo, vừa đối mặt, phải hao tổn ba vạn tiên ngọc...
Xa xa, trên lâu thuyền xem cuộc chiến, Tử Âm lão ma âm thầm lộ ra vẻ nhức nhối, ba vạn tiên ngọc, đối với lão mà nói, cũng là số lượng cực lớn. Nếu không phải vì bắt sống Ninh Phàm, lão kiên quyết không chịu bắn linh súng pháo. Lão cũng không phải là Ninh Phàm, sẽ không cầm tiền đốt chơi.
Nhưng suy nghĩ mình bất quá tổn thất ba vạn tiên ngọc, mà Thiên đa͙σ tông thì tổn thất sáu ngàn đệ tử... Nghĩ như vậy, Tử Âm lão ma lấy làm vui mừng. Trước lúc này, lão vạn vạn chưa từng nghĩ tấn công chính là một cái Ninh thành, sẽ trả ra giá trọng đại như vậy.
Mười lăm đa͙σ pháo binh đánh ra, cũng không đánh tan cấm không trận quang, nhưng dầu gì đem trận quang đánh cho mỏng manh chút, tuy vẫn có cấm không chi lực tồn tại, nhưng đã bị miễn cưỡng sẽ không khiến cho lâu thuyền hạ xuống rồi. Chẳng qua là từng chiếc từng lâu thuyền lơ lửng trên không trung, lảo đảo lắc lư, dáng vẻ hành động cực kỳ bất tiện, vẫn có không ít ảnh hưởng.
Tức Mặc lão quái run lên áo mũ, nhìn Ninh thành đa͙σ thứ hai phòng ngự trận quang, ánh mắt âm trầm.
Cấm không trận quang chặn lại rồi, còn dư lại chỉ cần công phá phòng ngự trận quang này...
- Truyền lệnh của lão phu, từ Tức Mặc điện trở xuống, Vô Thường điện, U Quỷ điện, ba điện đệ tử ba ngàn, đồng loạt gọi ra “Hộ thể âm châu”, lấy âm châu đó bể nát Ninh thành trận!
Lời vừa nói ra, ba chiếc lâu thuyền đệ tử ba ngàn, đều lộ ra vẻ nhức nhối.
- Cái gì chứ, lại muốn sử dụng hộ thể âm châu được chúng ta tế luyện nhiều năm sao?
Hộ thể âm châu là pháp bảo ám khí cùng Cực Âm môn công pháp đồng bộ, ung dung hạnh hạch, ở trong người tế luyện, cùng cấp tu sĩ thường thường sẽ bị Cực Âm môn đệ tử ám toán. Âm châu này có uy lực cực mạnh, nhưng chỉ có mấy kích lực, sau mấy lần công kích, sẽ hao tổn sạch pháp lực, cần lần nữa thu hồi trong cơ thể tế luyện.
Hộ thể âm châu, thường thường dùng xem như thủ đoạn bảo mệnh của Cực Âm môn đệ tử, nhưng hôm nay, Tức Mặc lão quái lại hạ lệnh, khiến cho tất cả đệ tử thi triển thủ đoạn bảo mệnh, đi công kích một đại trận!
Ba ngàn âm châu chắc sẽ có một tia cơ hội phá vỡ phòng ngự trận quang. Nhưng cứ như vậy những ích mạch đệ tử này mấy năm qua khổ công tế luyện âm châu coi như là uổng phí rồi...
Từng người đệ tử, mặt bất mãn, nhưng Tức Mặc lão quái một ánh mắt càn quét, không người dám vi phạm, không thể làm gì khác hơn là trong lòng không muốn, từng người khạc ra âm châu, nổi lên công kích.
Xa xa, Tử Âm lão ma thấy Tức Mặc lão quái hiểu chuyện như vậy, lộ ra nụ cười vui mừng.
Lão ta không bỏ được lại dùng linh súng pháo phá trận, trận pháp cần tiên ngọc duy trì, pháo binh cần tiên ngọc bổ túc, cái gọi là phá trận, bất quá là cầm tiên ngọc đập tiên ngọc, tiên ngọc ai nhiều, người đó sẽ có thể thủ thắng...
Tức Mặc lão quái nhìn thấu tâm tư của Tử Âm lão tổ, đầu kỳ sở hảo, khiến cho môn hạ đệ tử lấy âm châu phá trận, tiết kiệm tiền cho Tử Âm lão ma.
Loại hành động nịnh hót này, ở Tử Âm xem ra là cực kỳ hưởng thụ.
- Nếu phá xong Ninh thành, có thể ghi cho Tức Mặc một cái công đầu...
Tử Âm lão ma đứng ở đỉnh lâu thuyền, nhìn xuống phía dưới Ninh thành, cười lạnh.
Lão xem ra với thế công của ba ngàn âm châu Ninh thành hôm nay tất phá!
Tức Mặc ra lệnh một tiếng, ba chiếc lâu thuyền ở bầu trời ba mặt Ninh thành, đồng loạt ngừng phù không.
Mà phía trên, gần ba ngàn tên Cực Âm môn đệ tử, mỗi người há mồm, từ trong đan điền khạc ra từng viên âm châu sát khí âm trầm. Cực Âm môn dầu gì là nhất lưu Ma Tông, đệ tử trong môn vừa kiên quyết động thủ, từng người lập tức thu vẻ mặt, trở nên ánh mắt ngoan lệ.
Dưới Tức Mặc bày mưu đặt kế, ba ngàn âm châu cơ hồ cùng thời khắc đó đồng thời được sử dụng, mang tiếng bphục dùngg duệ, cùng trận quang đụng một nơi. Tử đấu này trong quốc điển của Việt quốc đời sau được gọi là Ma Việt trận chiến, vừa mới khai sân liền lập tức ác liệt.
Từng âm châu đơn lẻ uy hiếp không được dung linh cao thủ, nhưng ba ngàn quả âm châu đồng thời công kích ba mặt, cho dù là anh cấp đại trận trận quang, cũng bắt đầu bị âm sát khí phục dùng mòn. Cũng may mọi chỗ bên trong tâm trận, lập tức có tiên ngọc bổ sung trận lực, khiến cho sau khi một vòng công kích, đại trận trừ ánh sáng yếu bớt một tia, cũng không có bất kỳ khuyết tổn.
May là như vậy, Tức Mặc lão quái cũng thở phào nhẹ nhõm, như vậy xem ra âm châu của ba ngàn đệ tử quả thật có hy vọng phá vỡ đại trận. Trước đó lão khá có chút khẩn trương.
Ba ngàn đệ tử, ba ngàn âm châu, chống đỡ năm vòng công kích không thành vấn đề... Tức Mặc lão ta cũng muốn nhìn xem thử, năm vòng công kích cuối cùng có thể bắt lại Ninh thành hay không!
- Tiếp tục công thành!
Lão ta ra lệnh một tiếng, ba ngàn quả âm châu lần nữa kéo âm quang thật dài, đụng ầm vào trên trận quang, phát ra từng tiếng vang lớn giao thoa.
Uy thế kia phảng phất pháp bảo công thành, cũng không phải là âm châu tinh tế mà là pháo binh của pháp bảo!
Vòng công kích thứ hai, cấm không trận quang bị hoàn toàn đánh nát, mà phòng ngự trận quang cũng bắt đầu xuất hiện chút vết rách.
Một màn công kích, rơi vào trong mắt Ninh Phàm, thần tình vẫn không nhúc nhích.
Hắn đợi, đợi sau khi địch nhân kiệt lực toàn lực một kích, khi đó hắn sẽ khai ích phản chấn trận quang.
Thần Ma tinh, mỗi một ngôi sao cũng ẩn chứa có một loại thiên phú thần thông, vả lại theo ngôi sao tphục dùngg nhiều, thần thông trở nên nhiều, mà từng loại thần thông cũng uy lực tphục dùngg cường.
Thần Ma của Ngân cốt chi cảnh, nhiều nhất tu luyện ra một ngôi sao.
Thần Ma của Kim thân cảnh, nhiều nhất tu luyện thêm hai ngôi sao.
Lúc thượng cổ, còn có Thần Ma bên trong ngôi sao, tế luyện thần bảo, ma bảo, là hiệu quả mấy chục lần do đan điền tế luyện. Đương nhiên có thể bỏ vào tế luyện bên trong ngôi sao phải là Thái Cổ thần binh!
Nếu có người có thể nhìn thấu ánh sáng của ngôi sao, liền sẽ phát hiện, bên trong ngôi sao đầu mày của Ninh Phàm, một thanh tinh quang kiếm ảnh, đang ngâm mộc bên trong vô số lôi điện. Hắn thu vào Thái Cổ thần binh ngôi sao thứ nhất vì Trảm Ly kiếm, mà thiên phú thần thông kích phát ngôi sao thứ nhất của hắn được đặt tên là ngự lôi!
Ngưng tụ ngự lôi tinh, điều này làm cho Ninh Phàm càng tin chắc, Âm Dương ma mạch của mình chính là ma mạch kỳ dị song tu thần, ma.
Loại ma mạch này uy lực mà nói, có lẽ không bằng Thái Dương thần mạch bá đa͙σ, không bằng Chú Hoang ma mạch quỷ dị, không bằng Bất Tử ma mạch khó giết, nhưng so với các loại ma mạch, đa͙σ pháp cao thấp mà nói, lại rõ ràng càng huyền diệu... Ninh Phàm mơ hồ cảm thấy, trong thiên địa có thể có ma mạch đồng tu thần, ma, chỉ có một loại Âm Dương ma mạch...
Loạn Cổ đại đế, Thần Ma song tu, danh tiếng ở thượng cổ có lẽ không hiện, nhưng Âm Dương ma mạch lại ngầm chứa thiên địa đại đa͙σ.
Ánh mắt của Ninh Phàm chợt lóe, lấy ngự lôi tinh của hắn, cộng thêm ngân cốt cảnh giới luyện thể thuật đủ để cùng phổ thông nguyên anh tu sĩ đối chiến bất bại, nhưng muốn thủ thắng, sợ là không dễ... Độn tốc theo không kịp, pháp lực chênh lệch quá lớn, có thể không bại, cuối cùng cũng lấy lực phá địch.
Nếu Thiên Nhất tử không cổ quái, Ninh Phàm có thể mới vừa rồi lúc ôm lấy Tố Thu, trực tiếp một quyền đánh giết lão, cũng thừa dịp lệnh Ninh thành tứ vệ điều động, khiến cho Quỷ tước, Hỏa Vân cao thủ, từ chỗ tối gấp rút tiếp viện.
Nhưng cho dù là có cự lực để lực địch nguyên anh tu sĩ, lại không bị thương nặng Thiên Nhất tử. Vả lại Thiên Nhất tử tam thi đồng, hắc quan, ngược lại khiến Ninh Phàm cảm thấy nguy hiểm.
Các loại chỗ cổ quái, khiến cho trong đầu của Ninh Phàm dâng lên một suy đoán, nhưng mà sự suy đoán đó cần phải đi nghiệm chứng một hai, nếu không sợ rằng sẽ là biến số của trận chiến này.
Ánh mắt rơi vào trên đại trận, trong lòng Ninh Phàm hơi có do dự. Ninh thành đại trận, danh liệt anh cấp, cộng 972 chỗ tâm trận, mỗi một nơi, lại chỉ bổ túc một trăm tiên ngọc. Tâm trận này đặt vào nhiều hơn tiên ngọc, đề thphục dùngg mạnh hơn lực phòng ngự, nhưng không cần thiết... Bởi vì Ninh Phàm cho tới bây giờ không quyết định dựa vào chính là một anh cấp đại trận chống lại Cực Âm môn cùng Thiên đa͙σ tông, phản chấn trận đó là kích thứ nhất cho Cực Âm môn. Vốn dĩ kế hoạch là sau khi phản chấn, liền điều động tất cả cao thủ, đúng là tử đấu... Nhưng hiện tại, hết thảy kế hoạch đều cần thay đổi.
- Thiếu chủ, ngài xem có phải nên phản kích hay không...? Nếu đại trận bị phá...
Trong ánh mắt già nua của Nam Dương tử rất có vẻ buồn rầu.
- Đợi đã! Thời cơ chưa tới, vả lại ta có một số việc, phải xác nhận một chút...
Ánh mắt của Ninh Phàm đông lại một cái.
Vòng thứ ba, vòng thứ tư... Thẳng đến vòng thứ chín công kích, Ninh Phàm vẫn bất động thanh sắc. Giờ phút này bên trong tâm trận, tiên ngọc cơ hồ hao hết, mà bên ngoài tường thành trận quang đã hư ảo, vết rách giphục dùngg đầy, bộ dáng tùy thời cũng phá vỡ.
Giờ khắc này, Ninh Phàm hạ lệnh.
- Nam Cung, chuẩn bị khai trận!
...
Chương 133: Ma Việt chi chiến. (3)
Chín vòng công kích, từng tên Cực Âm môn đệ tử pháp lực, cơ hồ hao hết, thúc giục âm châu công kích, đối với Ích mạch tu vi của bọn họ mà nói, tuyệt đối không dễ dàng, mà âm châu cũng sắp hao hết uy năng.
Thậm chí có mấy tên quỷ xui xẻo, bởi vì pháp lực chống đỡ hết nổi, bị âm châu phản phệ mà chết. Điều đó khiến cho từng tên Cực Âm môn đệ tử, thật cẩn thận, sợ mình bước theo hậu trần của những quỷ xui xẻo kia.
Tông môn đệ tử pháp lực hao hết, hết thảy các thứ này cũng không khiến cho Tức Mặc lão quái quá mức để ý. Nhiệm vụ của lão ta chỉ cần phá vỡ Ninh thành đại trận, chuyện sau đó... chỉ cần tất cả cao thủ trên Dung linh xuất thủ, xem ra tiêu diệt Ninh thành một thành tu sĩ, dư sức có thừa!
Nếu chỉ là phổ thông Kim đan, có lẽ sẽ còn sợ Ích mạch tu sĩ vây công, nhưng tại chỗ Kim đan lão quái, không khỏi là người đã trải qua giết hại. Vả lại còn có Tử Âm, Thiên Nhất hai tên lão tổ cấp cao thủ, Ích mạch tu sĩ, trừ phi thi triển hợp kích trận, nếu không căn bản không thể nào uy hiếp được lão tổ một tia.
- Một vòng công kích cuối cùng, bọn ngươi mỗi người thúc giục máu tươi, đem uy lực của âm châu phát huy tới lớn nhất, diệt đi trận này!
Tức Mặc ra lệnh không cho cự tuyệt, mà từng tên Cực Âm môn đệ tử chỉ có sắc mặt tái nhợt cắn chót lưỡi, phun ra máu tươi trên âm châu. Ngay lập tức từng viên âm châu sát khí đằng đằng cấp tốc xoay tròn, mơ hồ lộ ra tia máu quỷ dị, uy lực so với lúc toàn thịnh, bộ dáng còn mạnh hơn mấy phần.
Tức Mặc ánh mắt rơi vào trên đại trận, mỉm cười! Đây là một kích tối hậu rồi, sau một kích này, Ninh thành đại trận phá vỡ, Ninh thành tức diệt!
Thậm chí, Tức Mặc còn động tâm tư, không chỉ có muốn công phá đại trận, còn muốn sau khi công phá đại trận, lợi dụng uy lực còn lại của âm châu, công kích một chút Ninh thành ma tu, tạo thành một ít thương vong tốt nhất.
- Động thủ!
Từng đa͙σ huyết quang âm hàn đụng ầm vào trên trận quang, uy lực thậm chí không yếu hơn từng đa͙σ linh tiễn. Phòng ngự trận quang tan tành, vào lúc nó nát bấy, phát ra tiếng bể giòn giã, huyết quang mang tiếng xé gió, dư thế không giảm, đua nhau hạ xuống Ninh thành, mang khí tức ô trọc, thật giống như một tấm vải đỏ to lớn đậy xuống Ninh thành.
Dưới khí tức ô trọc đó, Ninh thành tứ vệ, thậm chí có không ít ma tu, bắt đầu hoa mắt choáng váng đầu óc. Tam thần quân đã đành, trong Nam Lâu chiến vệ, một ít tu sĩ mới gia nhập Ninh thành, làm gì thấy qua nguy hiểm như vậy, từng người lộ ra vẻ hoảng sợ, như bị huyết quang dính vào người, lấy thể xác phàm tục của mọi người khó bảo toàn không chết!
- Ta... Chúng ta mau chạy đi...!
Mấy tên ma tu mới gia nhập run rẩy nói, nhưng lập tức, liền nghe thanh âm lạnh lùng như kiếm của Tư Đồ.
- Người nào trốn phải chết!
Bị Tư Đồ kiếm khí chấn động, tất cả ma tu đều trong lòng rét một cái, làm gì còn dám chạy trốn, chỉ có gửi hy vọng vào Ninh thành các lão đại trước mắt, có phương pháp đối phó huyết quang kia.
Ninh thành xôn xao, khiến cho Tức Mặc trong lòng mừng rỡ. Ninh thành đại trận bị công phá rồi, Ninh thành nhất định là sắp tiêu diệt rồi. Mà nhìn xem, hôm nay bên trong Ninh thành, tựa hồ nhân tâm bất ổn, đối với mấy phe mà nói, tuyệt đối là một tin tốt.
Tử Âm lão ma ánh mắt cười chúm chím, tán thưởng nhìn về Tức Mặc lão quái, hiển nhiên đối với người sau công phá đại trận cực kỳ hài lòng.
Ngoài trăm dặm, mấy chục Việt quốc chính ma lão quái, lấy thần niệm cảm tri chiến cuộc, đua nhau lắc đầu. Về phần Tử Quang tông chưởng môn lại thở dài thật sâu.
- Đại trận bị phá rồi, Ninh thành coi như xong rồi... Tử Âm lão ma đã tuyệt mạnh, Thiên đa͙σ tông chủ kia lại thủ đoạn kinh khủng, ngay cả Thái Hư phái Tố Thu tiên tử cũng không phải là đối thủ, trừ hai người hắn còn có hơn mười mấy tên Kim đan lão quái tham gia trận chiến này... Ninh thành đan hoàn chi địa, làm sao ngăn cản cao thủ quần công. Mà Ninh Hắc Ma kia chậm chạp không lộ diện, chẳng lẽ là sợ hai tông này thế lớn... Ninh thành diệt rồi...
- Ninh Hắc Ma, dầu gì là tứ chuyển luyện đan sư, nếu là nhân vật thành danh đã lâu, nhất định không thể nào sợ hai tên Kim đan lão tổ ấy... Cho dù không địch lại, lấy mạng giao thiệp của tứ chuyển luyện đan sư, có lẽ có Nguyên anh cao thủ của nước khác nguyện ý cứu giúp... Nhưng Ninh Hắc Ma nếu giờ phút này cũng không hiện thân, lại khiến cho lão phu nhớ lại một lời đồn đãi... Lão phu nghe qua một đồn đãi, vào lúc ban đầu Ninh thành xây thành, rất nhiều người đều nói, Ninh Hắc Ma chính là Quỷ tước Ninh tôn Ninh Phàm! Lúc ấy, không người nào tin lời đồn đãi này, hiện giờ lão phu lại cảm thấy có một thành khả năng như vậy. Ninh tôn, chính là Ninh Hắc Ma... Như vậy, hết thảy liền nói xuôi được... Nhưng, hắn không tới 20 tuổi đã là tứ chuyển luyện đan sư, điều này sao có thể...?
Đoạt xá phái Thông Biến trưởng lão, ánh mắt trầm tư nói. Người này tâm trí không tầm thường, giỏi về suy đoán, lời của lão ta khiến cho không ít người đều hơi suy tư.
Từ khi cuộc chiến Ninh thành bắt đầu, Ninh Hắc Ma vẫn không hiện thân, chẳng lẽ Ninh Hắc Ma thật chỉ là một người thanh niên 18 tuổi thôi sao? Như vậy, toàn bộ Việt quốc cũng bị Ninh Phàm lừa gạt qua?
Không tin... Ngay cả Thông Biến trưởng lão nói lên lý luận, cũng chỉ có một thành nắm chặc, một thành ấy còn căn cứ vào vô số trinh thám trên thực tế. Chín thành khác phủ định, nguyên nhân là bởi vì Ninh Phàm quá trẻ tuổi!
- Có lẽ... Ninh thành có biện pháp đối phó huyết quang... Nếu ngươi là Ninh Hắc Ma...
Ánh mắt của Thông Biến âm thầm đưa mắt nhìn Ninh Phàm, nghi ngờ không chừng.
Huyết quang điêu tàn hạ xuống ở Ninh thành trường không, uy lực càng ngày càng thịnh.
Lỗ Nam tử lộ ra vẻ nhức nhối. Hỏa Phong thụ ở phụ cận Ninh thành, không ít đều bắt đầu bị huyết khí ô trọc mà khô héo.
- Thiếu chủ...
Lão ta khẩn cầu nhìn về Ninh Phàm.
- Còn thiếu chút nữa...
Thần niệm của Ninh Phàm, cũng từ đầu đến cuối quan sát Thiên Nhất tử.
Hắn phát hiện, vẻ mặt của Thiên Nhất tử, lại thủy chung là ung dung. Phảng phất Ninh thành diệt, lão ta cao hứng, phảng phất trận pháp phản chấn, Cực Âm môn chết, lão ta cũng rơi lợi ích...
- Quả nhiên là vậy! Nam Cung, khai trận đi...
Ninh Phàm lộ ra vẻ đáng tiếc, hắn nhìn thấu huyền cơ của Thiên Nhất tử, nếu giết Cực Âm môn đệ tử, chỉ sợ sẽ làm cho Thiên Nhất tử đạt được lợi ích cực lớn.
Nhưng hôm nay huyết quang hạ xuống, cũng không thể không phản kích. Tên đã lắp vào cung, không thể không phát.
- Dạ!
Nam Cung ánh mắt sát cơ chợt động, ngay vào giờ khắc này, một trận kinh biến, khiến cho Tử Quang tông chưởng môn vốn đang than thở, một hơi ứ trong cổ, cũng thốt không ra!
Trong mắt run lên, trong tay một khối trận lệnh la bàn, nhanh chóng xoay tròn.
- Khai trận!
Giữa một thoáng, trùng điệp trăm dặm trận văn to lớn, tản ra khí tức tang thương, đột nhiên hiện ra trên cả vùng đất bên ngoài Ninh thành.
Từng đa͙σ trận quang thật giống như lưu ly dâng lên, bày ra. Giữa không trung, vô số vòng xoáy ánh sao đua nhau xuất hiện, mang tiếng gầm to của viễn cổ cự nhân, khí sát phạt tiêu điều, khiến cho khắp Ninh thành ma tu không khỏi chấn động!
Không người nào dự liệu, Ninh thành lại còn có giấu trận pháp thứ ba. Vả lại trận pháp này, mặc dù chỉ là Anh cấp, nhưng quá mức chấn động lòng người!
Không người nhận ra, đại trận này có lai lịch ra sao, nhưng dưới từng tiếng cự nhân gào thét, căn bản không người có thể trấn tĩnh!