Mười một giờ tối, Vu Duẫn từ nhà Lam Xảo Nhiên trở về biệt thự riêng một mình. Vừa vào phòng đã buồn chán ngã xuống chiếc giường, sau đó với tay kéo ngăn tủ ở đầu giường lấy ra chiếc nhẫn của Lam Xảo Nhiên nhìn ngắm, cảm thấy nhớ vợ da diết khôn nguôi.
Lúc nãy gọi cho Đinh Tẫn Dực rủ đi quán bar tâm sự, câu nói ‘ để bạn gái ở nhà lo lắng chờ đợi, tôi thấy xót và chẳng nỡ! ’ khiến anh phải nhìn nhận lại bản thân mình.
Cậu ấy làm việc gì cũng đặt bạn gái lên hàng đầu, có thể vì bạn gái mà bỏ luôn bạn thân, hơn nữa ‘ nếu bây giờ bạn gái tôi không cho phép thân thiết với Tú Ảnh, tôi sẽ nghe theo đấy. Tú Ảnh chỉ từng đặc biệt trong lòng tôi, đã là quá khứ, sống ở hiện tại thì phải trân trọng người con gái ở hiện tại. ’
Vu Duẫn anh đã để vợ tủi thân rồi…
“ Xảo Nhiên, xin lỗi! ”
Tối nay vẫn như tối qua, Lam Xảo Nhiên không cho Vu Duẫn vào phòng ngủ cùng hay tha thứ, vẫn một mực kiên quyết với quyết định. Thế nên, mọi người bảo anh về nhà nghỉ ngơi vì thấy sắc mặt quá kém sau nhiều ngày mệt mỏi mất ngủ.
Lúc này, Vu Duẫn lấy chiếc điện thoại ra khỏi túi áo vest, lướt xem từng hình ảnh của Lam Xảo Nhiên và nhất là ảnh cưới cả hai. Sau đó, anh bấm gọi cho cô, kết quả kết thúc phũ phàng.
Thế nhưng, Vu Duẫn không muốn buông tay, tiếp tục thao tác trên màn hình soạn tin gửi đến cho cô.
“ Xảo Nhiên, anh nhớ em! ”
Trôi qua một đêm chẳng ai ngủ được, do chủ nhật không cần phải đi làm nên Lam Xảo Nhiên nằm nướng đến hơn tám giờ, sau đó bị bà Lam mắng chửi mới chịu vệ sinh cá nhân và xuống nhà ăn sáng.
Không biết Vu Duẫn đến từ lúc nào, nhưng cô đi xuống thì đã nhìn thấy anh ngồi uống trà cùng với ông nội Lam và ông Lam. Sau đó, cô cũng giả ngơ đi vào bếp.
“ Vào với tiểu Nhiên đi cháu, một lát ông đưa vợ cháu về cho. ”
“ Thật không ông? ”
“ Thật! ”
Được ông nội Lam chống lưng, Vu Duẫn vui mừng khôn xiết, sau đó xin phép vào trong tìm Lam Xảo Nhiên. Thấy cô ngồi ăn sáng, anh nịnh nọt đi đến lấy lòng, kéo ghế bên cạnh ngồi xuống.
Sau đó thì…chụt…
Lam Xảo Nhiên lập tức trợn mắt, đưa tay lên bên mặt ngay vị trí Vu Duẫn vừa hôn vào, xoay sang nhìn anh cáu gắt lên tiếng:
“ Ai cho anh hôn? ”
“ Phúc lợi nhỏ nhoi nhất cũng không được luôn sao? ”
“ Không, sắp ly hôn rồi! ”
“ Ai chịu? ”
Reng…reng…reng…
Lúc này, điện thoại của Lam Xảo Nhiên vang lên âm thanh thông báo cuộc gọi đến, cả hai lập tức nhìn vào màn hình, sau đó cô gấp gáp cầm lấy và áp vào bên tai:
“ A lô, em nghe đây chị ba. ”
“ Xảo Nhiên, hôm nay em rảnh không? ”
“ Em rảnh, có gì không chị? ”
“ Mấy chị hẹn nhau ăn trưa với shopping, em đi cùng cho vui ha? ”
Lam Xảo Nhiên lén lút nhìn qua Vu Duẫn, sau đó lên tiếng trả lời vợ của Vu Cảnh:
“ Vâng, chị gửi địa chỉ nhà hàng cho em nha, với để em rủ chị hai Tiệp Trân. ”
“ Được, hẹn em 11 giờ nhé! ”
“ Dạ vâng! ”
Khóe môi Vu Duẫn khẽ nhếch lên, nhìn theo hành động của Lam Xảo Nhiên đang thao tác trên màn hình bấm gọi cho Vu Tiệp Trân. Thực ra, lúc quen Tần Di Linh, anh cũng chịu nhiều áp lực lẫn chán nản, khi người thân của anh ai cũng phản đối.
Anh rất thích không khí gia đình, người thân hòa thuận vui vẻ xum vầy bên nhau…
“ Vậy 10 giờ 30 em sang đón chị nhé? ”
“ Chị đang đi công việc, để chị đến đón em. ”
“ Dạ được. ”
Lam Xảo Nhiên trở nên hí hửng vui vẻ, sau đó hàng loạt các tin nhắn rủ rê của chị dâu họ, chị họ, em họ, em dâu,… của Vu Duẫn gửi đến cho cô, cuối cùng soạn tin trả lời đến quên việc ăn.
Mặc dù lúc đầu khá hỗn loạn và không nhớ hết tất cả, nhưng dần dần cô cũng quen thuộc.
Thế là, Vu Duẫn lên tiếng nhắc nhở:
“ Ăn sáng trước đi em, vừa hết bệnh đấy. ”
“ Dù có bệnh cũng không liên quan đến anh, cũng chẳng cần anh chăm sóc. ”
Vu Duẫn khẽ cười, đưa mặt đến gần Xảo Nhiên, nhẹ nhàng hỏi lại:
“ Là giận lẫy anh đó hả? Hôm đó anh hết cách, anh không có phép thuật biến về. ”
Lam Xảo Nhiên nóng giận xoay mặt nhìn sang, nhưng nào ngờ đầu mũi thon cao vô tình phớt qua va chạm vào đầu mũi của anh, đôi môi cũng gần kề đôi môi…
Nhân lúc, Vu Duẫn lập tức nghiêng đầu chớp lấy đôi môi ngọt ngào của đối phương, lần này mạnh bạo tấn công, phải đánh nhanh rút gọn để đón vợ về nhà.
Lúc này, Lam Xảo Nhiên vội vàng ngã người về sau tránh né, nhưng bàn tay anh nhanh chóng vòng qua chiếc eo ôm lấy giữ lại, nụ hôn vẫn cứ tiếp tục tiếp diễn.
“ Ứm… ”
Một lúc sau…nụ hôn cưỡng ép kết thúc, Vu Duẫn vẫn dịu dàng ôm giữ Xảo Nhiên trong lòng, lên tiếng:
“ Xảo Nhiên, anh xin lỗi, anh không thể xuất hiện vào lúc em cần anh nhất, đã để em tủi thân rồi! ”
“ Anh cũng biết tôi tủi thân nữa hả? Thế sao anh xách gối ngủ riêng? ”
Lam Xảo Nhiên đẩy Vu Duẫn tránh xa, sau đó đưa tay quẹt ngang bờ môi lẫn giọt nước mắt vừa tuôn rơi rồi lập tức đứng dậy bỏ luôn bữa sáng chuẩn bị ăn, cầm lấy điện thoại nhanh chân chạy lên trên phòng.