Đang lúc đại quân Tiên Ti bị liên hoàn chiến xa trận của Quách Đồ ngăn cản thì Phương Duyệt dẫn sáu ngàn thiết kỵ xuất hiện đánh thẳng vào trung quân của Bộ Độ Căn, hai ngàn thân binh chết hết, Bộ Độ Căn cũng tử trận tại chỗ!
Thấy tình hình không ổn, Kha Bỉ Năng dẫn toàn bộ “ Thương binh” rút lui về đại mạc.
Khuất Đột thấy vậy vội dẫn quân quay lại cứu viện thì đã không kịp, năm ngàn kỵ binh Ô Hoàn đã âm thầm qua sông cùng với sáu ngàn thiết kỵ của Phương Duyệt hai mặt giáp công, quân Tiên Ti đại bại. Quân Hán chém hơn một vạn quân, bắt sống hơn ba vạn quân, chiến mã, vũ khí cướp được vô số, vương tử bộ lạc Thác Bạt là Thác Bạt Lực Vi, đại vương của bộ lạc Hoàng Kim là Bộ Độ Căn tử trận, hơn nữa lại bắt sống đại vương của bộ lạc Thác Bạt là Thác Bạt Khiết Phấn.
Khuất Đột dẫn tàn binh bại tốt kinh hoàng trở về đại mạc giữa đường lại gặp đại quân của Kha Bỉ Năng phục kích, toàn quân bị tiêu diệt. Đến lúc này thế chân vạc trên thảo nguyên đã hoàn toàn bị phá vỡ, bộ lạc của Bộ Độ Căn và Thác Bạt Khiết Phấn đã suy sụp, Kha Bỉ Năng cuối cùng đã thống nhất các bộ lạc trên thảo nguyên.
Ngũ Nguyên, đại doanh quân Hán.
Phương Duyệt hiên ngang đi thẳng vào đại trướng của Lưu Minh, ôm quyền nghiêm mặt nói: “ Mạt tướng thân mang giáp trụ không tiện hành đại lễ xin công chúa điện hạ thứ tội.”
“ Miễn lễ.” Lưu Minh cười nhạt, đôi mắt đẹp chăm chú nhìn vào mặt Phương Duyệt hỏi: “ Ngươi chính là tướng quân Phương Duyệt?”
Phương Duyệt ôm quyền cúi đầu đáp: “ Chính là mạt tướng.”
“ Thật là một tướng quân rất tài ba.”
“ Đa tạ công chúa đã ban khen.”
Đôi mắt đẹp của Lưu Minh chợt lóe lên đột nhiên hỏi: “ Tướng quân có thể vì triều đình cống hiến không?”
Phương Duyệt nghe vậy sửng sốt ngẩng đầu đáp: “ Công chúa sao lại nói vậy? Mạt tướng thân là người Hán, cũng là tướng nhà Hán, sao lại không nguyện dốc sức vì triều đình?”
“ Bản cung muốn ..” Lưu Minh khẽ mỉm cười nói: “ điều tướng quân dẫn tinh binh về Lạc Dương, bảo vệ kinh đô, ngươi có bằng lòng không?”
“ Mạt tướng không dám trái lệnh.” Phương Duyệt nghe vậy ấp úng nói: “ Nhưng mà việc này quá lớn, chưa được lệnh của tướng quân mạt tướng không dám tự tiện hành động.”
“ Nếu bản cung có thánh dụ của thiên tử thì sao?’ Lưu Minh đáp: “ Liệu có được không?”
Phương Duyệt không chút suy nghĩ gật đầu đáp: “ Nếu có thánh dụ của Thiên tử tất nhiên có thể.”
“ Nếu vậy ..” Lưu Minh đứng thẳng dậy cất giọng trong trẻo nói: “ Phương Duyệt nghe chỉ.”
Phương Duyệt do dự đáp: “ Việc này ..”
“ Sao hả?” Lưu Minh gương mặt đẹp sầm xuống, thanh âm lạnh lùng nói: “ Bản cung chính là công chúa đại Hán, chẳng lẽ còn có thể giả truyền thánh chỉ cho ngươi sao?”
Phương Duyệt bất đắc dĩ cúi quỳ xuống.
…
Tấn Dương đại bản doanh của Đổng Trác.
Lữ Bố cúi đầu xá Đổng Trác hiên ngang nói: “ Bố .. tham kiến chúa công.”
“ Phụng Tiên mau đứng lên, ha ha ha ..” Trông thấy Lữ Bố uy vũ hiên ngang, là một anh tài, Đổng Trác hai mắt sáng lên không nhịn được khen: “ Sinh được con như Phụng Tiên thì thật chẳng còn gì để hối tiếc.”
“ Lữ Bố hiểu ý cúi đầu xá một cái, cao giọng nói: “ Hài nhi xin ra mắt nghĩa phụ.”
“ A ha ha ..” Đổng Trác cực kỳ vui sướng, tự mình đến đỡ Lữ bố dậy vui vẻ nói: “ Phụng Tiên con ta mau đứng lên đi.”
“ Đa tạ nghĩa phụ.” Lữ Bố chắp tay lại nói: “ Hài nhi với thái thú các quận Thượng Đảng, Tân Hưng, Nhạc Bình, Nhạn Môn đều là chỗ quen biết cũ, con xin đi thuyết phục họ theo hàng.”
Đổng Trác vui sướng nói: “ Ta có được Phụng Tiên giúp đỡ thật như cá gặp nước!”
Tháng tư năm Trung Bình thứ tư, thuộc hạ cũ của Đinh Nguyên là Lữ Bố dẫn quân đầu hàng Đổng Trác. Không lâu sau Lữ Bố lại chiêu hàng thêm các quận khác. Toàn bộ Tịnh châu đã về tay Đổng Trác. Đến lúc này, Đổng Trác đã hùng cứ Lương châu, Tịnh châu và quận Hà Đông, dưới tay có hai mươi vạn hùng binh, hơn ngàn viên đại tướng, thế lực có thể nói là như mặt trời chính ngọ.
…
Thượng quận, quân doanh của Mã Dược.
Giả Hủ vội vã đi vào đại trướng, nói với Mã Dược: “ Chúa công có tin tức rồi.”
Mã Dược trầm giọng nói: “ Tin tức thế nào?”
Giả hủ nói: “ Lữ Bố đã đầu hàng, toàn bộ Tịnh châu đã rơi vào tay lão tặc Đổng Trác rồi.”
“ Cái gì?” Mã Dược đứng bật dậy: “ Lữ Bố theo hàng Đổng Trác?”
“ Đúng vậy.”
“ Đinh Nguyên đâu?”
Giả hủ hít sâu một hơi nghiêm giọng nói: “ Lão tặc Đổng Trác dùng độc kế của Lý Nho, thân chinh dẫn hai vạn tinh binh lẻn qua Vương Ốc sơn đột kích Tấn Dương thành công, Đinh Nguyên chết lâu rồi.”
“ Sao Đinh Nguyên lại khinh suất như vậy, hắn thật sự chết rồi sao.” Mã Dược nói một chập rồi vội kêu to: “ Cao Thuận, Chu Thương đâu? Điểm hai ngàn tinh binh cho bản tướng quân?”
Giả hủ nói: “ Cao Thuận, Chu Thương hai vị tướng quân hiện đang đóng quân ở bến Dã Ngưu.”
“ À ..”
Mã Dược nhẹ à một tiếng cau mày không nói.
“ Chúa công, tình hình diễn ra cực kỳ bất lợi với quân ta, sau khi Đổng Trác lấy được Tịnh châu đã thành thế bao vây ba mặt với Hà Sáo, nếu người Tiên Ti ở Mạc bắc cùng ra tay với chúng ta, sau này hậu hoạn khôn cùng!”
Giả Hủ nghiêm giọng nói tiếp: “ Cũng may các các quận ở Tịnh châu tuy đầu hàng nhưng chưa ổn định, lại có Công Tôn Toản, Hàn Phức theo dõi gắt gao, sẵn sàng ứng phó nên trong lúc này Đổng Trác vẫn chưa dám tùy tiện xuất quân. Bây giờ là cơ hội cuối cùng để chinh phục người Tiên Ti!”
“ Ừ.” Mã Dược gật đầu nói: “ Nếu không phải Lương châu có biến động, lúc này bản tướng quân đã thân chinh dẫn quân bắc phạt rồi.”
“ Báo ..” Mã Dược vừa dứt lời, cửa trướng độ nhiên vén lên, tiếng báo cáo vang từ ngoài vào, Cú Đột hất màn trướng đi vào: “ Tướng quân, Hà Sáo cấp báo.”
“ Hả, Hà Sáo?”
Đôi mắt Mã Dược lạnh hẳn đi, hai tay đặt trên án nắm chặt.
Cú Đột thở dốc mấy hơi nói tiếp: “ Mười ngày trước, bảy vạn thiết kỵ Tiên Ti đột nhiên xuất hiện tại Nam Lộc, Âm sơn, ý đồ tấn công Hà Sáo, Bùi Nguyên Thiệu tướng quân, Quách Đồ tiên sinh và Phương Duyệt tướng quân dẫn quân nghênh địch. Tại Ngũ Nguyên đã đại phá quân Tiên Ti chém đầu hơn một vạn địch, bắt sống hơn ba vạn, chiến mã, khí giới thu được vô số.”
“ Hả?”
Mã Dược sắc mặt vẫn như thường nhưng nắm tay đã buông lỏng ra.
Giả Hủ suy nghĩ một lúc nhướn mày nói: “ Chúa công, người Tiên Ti mới thảm bại, thực lực hao tổn rất nhiều, lúc này chúng ta nên nhân cơ hội thừa thắng chinh phục toàn bộ người Tiên Ti.”
“ Chúa công!” Giả Hủ vừa dứt lời, lại thấy Điển Vi bước nhanh vào trướng hét lớn: “ Quách Đồ tiên sinh vừa cho khoái mã đưa tin Phương Duyệt làm phản rồi.”
“ Hả?”
Bàn tay Mã Dược vừa thả lỏng lại nắm chặt lại.
Giả Hủ cũng vội hít sâu một hơi, khó tin nói: “ Phương Duyệt làm phản à?”
“ Vâng.” Điển Vi gật đầu nói: “Ba hôm trước, Bùi Nguyên Thiệu tướng quân và Quách Đồ tiên sinh nghe thấy chúa công đã về đến Thượng quận liền hộ tống công chúa đến Quy Tư nghênh đón chúa công, nhân lúc Bùi Nguyên Thiệu tướng quân và Quách Đồ tiên sinh không ở bản doanh Mỹ Tắc, tên nghịch tặc Phương Duyệt dẫn năm ngàn quân bản bộ rời khỏi Mỹ Tắc.”
Mã Dược giận đến xanh mặt, trầm giọng nói: “ Thằng phản tặc Phương Duyệt đang đi về hướng nào?”
Điển Vi đáp: “ Đang đi về hướng bến Dã Ngưu.”
“ Bến Dã Ngưu? Tên Phương Duyệt này chẳng lẽ muốn chạy theo Đổng Trác?” Mã Dược đột nhiên dứng dậy gấp gáp nói: “ Đi! Đại quân lập tức nhổ trại trong đêm, lập tức đến bến Dã Ngưu.”
…
Tấn Dương đại doanh của Đổng Trác.
Lý Nho vội vã đi vào nói nhanh: “ Chúa công, Lương châu cấp báo!”
“ Cái gì!” Đổng Trác cả kinh giật bắn người thất thanh hỏi: “ Lương châu à?”
“ Vừa mới nhận được tin cấp báo tám trăm dặm của Từ Vinh tướng quân cấp báo, Mã đồ phu dẫn một ngàn thiết kỵ đột nhiên xuất hiện tại Lương châu!” Lý Nho đưa tay áo lau mồ hôi lạnh trên trán nghiêm giọng nói: “ Khó trách hắn chỉ cho Cao Thuận dẫn hai ngàn binh mã tham gia liên quân, ngoài ra không có động tĩnh gì khác, thì ra là Mã đồ phu chỉ muốn dùng sáu lộ đại quân để thu hút sự chú ý của quân ta. Mục đích thực sự của hắn là đánh chiếm Lương châu, chiếm lấy căn cơ của tướng quân, tâm địa thật hiểm độc.”
Đại tướng Phàn Trù không đồng ý nói: “ Lương châu có Từ Vinh tướng quân với ba vạn quân trấn giữ lại có hai vạn thiết kỵ Lương châu của Lý Thôi tướng quân ở Trương Dịch, Mã đồ phu chỉ đem có một ngàn kỵ vào Lương châu thì làm được trò chống gì? Từ Vinh, Lý Thôi hai vị tướng quân chỉ cần tùy tiện búng tay một cái cũng có thể tiêu diệt hắn.”
“ Phàn tướng quân không nên coi thương Mã đồ phu! Phải biết rằng Mã đồ phu chính là cháu của mãnh tướng Tây Lương Mã Đằng, cùng là dòng dõi của Phục ba tướng quân Mã Viện từng chinh phục Tây Lương, rất có uy tín trong lòng người Khương Hồ! Rất dễ dàng kích động các binh sĩ Khương hồ ở các quận Lương làm phản.”
Lý Nho nói một hồi sắc mặt trở nên ầm trầm, nghiêm giọng nói: “ Mà sự thật đã xảy ra như vậy, Mã đồ phu vừa tới Lương châu thì đã sách động ba mươi sáu trại người Khương làm phản.”
“ Hả?’ Đổng Trác cả kinh: “ Ba mươi sáu trại người Khương làm phản?”
Phàn Trù cũng sự hãi hít sâu một hơi ấp úng hỏi: “ Ba mươi sáu trại người Khương! Chẳng phải là những bộ lạc Khương Hồ khó thu phục nhất sao? Chúa công đã vài lần phái người lên chiêu lãm mà không thành công.”
“ Hơn nữa Mã đồ phu mưu tính sâu xa khônh chỉ một lần.” Lý Nho nói: “ Kích động ba mươi sáu trại người Khương làm phản chỉ là bước đầu tiên trong quỷ kế của Mã Đồ phu, kế tiếp hắn còn mưu kế âm hiểm hơn là lợi dụng danh tiếng của Phục ba tướng quân Mã Viện và Mã Đằng kích động quân Khương Hồ trấn thủ tại các quận huyện làm phản.”
Mưu sĩ Lý Túc thất thanh nói: “ Nếu như vậy thì Lương châu nguy mất.”
Lý Nho thở phào một hơi nói: “ Cũng may là Từ Vinh tướng quân đã lập tức quyết định rất nhanh đem toàn bộ quân Khương Hồ điều đi Hán Trung, lại dẫn đại quân cố thủ tại bờ đông Hà Thủy, Mã đồ phu hết cách không làm gì được bèn dẫn đám quân Khương tộc làm phản đó lui về Hà Sáo.