Ở cửa ra vào của sòng bạc ngầm, ngoại trừ sự im ắng buồn tẻ thì chẳng có gì khác. Thế nhưng, càng đi vào trong sẽ càng náo nhiệt phức tạp.
Các loại trò đỏ đen ở đây cũng không ít hơn ở Macao, mạt chược, xúc xắc, cần gì có đó.
“Đặt tài, tôi đặt tài!”
“Ông đây không tin lần này sẽ thua nữa! Mở cho tôi!”
Trong làn khói chướng khi mù mịt, Tống Chi Bác ôm Quách Vân Vân, miệng ngậm điếu thuốc tay chỉ thẳng vào nhà cái gào thét.
Những người chơi bạc xung quanh đã buông tay đặt cược, cũng giống như Tống Chi Bác, bọn họ nhìn chằm chằm vào nhà cái đầy háo hức.
Tứ phía đều có mấy tên giang hồ cao to lực lưỡng, còn có cả ngân hàng tư nhân cho vay tiền áp trận.
“Mở!”
Xúc xắc được mở ra, một hai bốn bảy, ra xỉu!
“Lại thắng rồi!” Tống Chi Bác vui sướng đập mạnh xuống bàn, ôm ghì cổ Quách Vân Vân.
Ngước nhìn đống thẻ đánh bạc ngày càng chất cao ngổn ngang trước mặt, Tống Chi Bác cảm thấy đời này chưa bao giờ sung sướng sảng khoái đến vậy.
Ông ta hôn Quách Vân Vân thật mạnh: “Bảo bối, em đúng là thần may mắn của anh, ha ha!”
Tống Chi Bác lại ném một nửa thẻ đánh bạc ra, tự tin nheo mắt nhìn vào những con xúc xắc, hô to một tiếng: “Tài!”
Nhà cái lắc xúc xắc, mở ra, lại thắng!
Tống Chi Bác thắng đến đỏ mắt, kích động há miệng cười ha ha, vội vàng hốt thẻ về.
Người chơi bạc ở xung quanh đều tỏ vẻ hâm mộ ông ta, có cô gái reo lên: “Chẳng lẽ đây là thần bài sao? Lợi hại quá!”
Tống Chi Bác đắc ý ho khan một tiếng, dưới những ánh mắt ngưỡng mộ của mấy người xung quanh, lòng hư vinh trổi dậy, ông ta đẩy hai phần ba số thẻ đánh bạc ra: “Đặt tài!”
“Wow! Thật lợi hại quá!” Xung quanh vang lên những âm thanh cảm thán không ngớt.
Tống Chi Bác nhướng mày, vừa có giai nhân trong lòng, lại còn thắng bạc, hạnh phúc nhất đời người chứ còn gì?
Chẳng qua ông ta không hề chú ý đến Quách Vân Vân và nhà cái kín đáo liếc mắt nhìn nhau.
“Bốn năm sáu, tài!” Nhà cái hét to.
Tống Chi Bác hưng phấn đến nỗi nhảy dựng lên, ông ta rút ra một chồng thẻ đánh bạc thắng được cho Quách Vân Vân: “Cho em mua quần áo đây.”
“Cảm ơn chú!” Quách Vân Vân mừng rỡ sung sướng mà hôn lên má ông ta.
Tống Chi Bác lập tức vui mừng nhướng mày, cảm giác như đi trên mây, lâng lâng quên hết những thứ khác.
Đúng lúc này, trong sòng bạc ngầm xuất hiện một tốp đàn ông ăn mặc sang trọng đi vào phòng VIP.
“Thấy không? Đám người đó mới là những người thật sự có tiền, bọn họ chơi cũng phải một ngàn vạn một ván, nghe nói lần trước có người bị ép kéo vào theo con số đó, kết quả đến sáng hôm sau, thắng đến mức