Hôn Sủng Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng

Q.5 - Chương 168: Chương 101.8

Trước Sau

break
Tần Viễn ngước nhìn nữ chủ trì, nhưng tầm mắt lại xuyên qua cô ta mà xa xa nhìn vào những năm tháng đã qua.

"Nhưng ấn tượng đầu tiên cô ấy để lại cho người khác là vô cùng lạnh lùng, cô ấy giống như nàng công chúa bước ra từ trong lâu đài, đứng ở nơi đó nhìn xuống, khiến bạn không thể kiềm lòng được mà muốn đi đến ngước nhìn cô ấy, có người nói yêu cô ấy là tự tìm đường chết. Cô ấy lúc nào cũng như vô tình mà giúp đỡ bạn, nhưng cô ấy chưa bao giờ chủ động nói cho bạn biết là cô ấy làm, cũng bởi vì như thế có không ít người hiểu lầm cô ấy. Người đàn ông nào được cô ấy yêu sẽ rất hạnh phúc, hoặc là không yêu, hoặc là yêu thương sâu sắc, cô ấy sẽ không chút do dự bỏ qua một đoạn tình cảm không tinh khiết, nhưng cũng sẽ vì một tình yêu chân thành mà sẽ giữ lấy dù thành cát bụi..."

Tần Viễn nói đến đây, dịu dàng cười, "Nếu như muốn tôi đếm hết ưu điểm của cô ấy, tôi có thể kể một ngày một đêm."

"Nếu mối tình đầu đối với anh mà nói quan trọng như vậy, có nhiều ưu điểm như vậy, tại sao lúc trước hai người lại ..."

Tần Viễn nghiêng tai suy nghĩ một lúc, đúng lúc này dáng vẻ thoáng phiền muộn.

"Tôi không thể lấy cớ là do lúc ấy mình còn quá trẻ tuổi, nguyên nhân duy nhất là, tôi không thể giữ vững niềm tin của mình trong đoạn cảm tình đó, tương tự cũng không thể đủ mạnh mẽ để làm cho cô ấy hoàn toàn tin tưởng tôi, khiến cho cô ấy, cũng khiến cho bản thân mình, ở trong mối quan hệ này, đi ngược lại nhau, hai bên mỗi lúc càng cách xa nhau, cuối cùng khó có thể gắn bó."

"Ý của anh là, mối quan hệ này của anh sở dĩ không thể tiếp tục duy trì, chia tay kết thúc mỗi người mỗi ngả, nguyên nhân là bởi do anh sao?"

Dường như nữ chủ trì không quá bằng lòng tin rằng một người đàn ông ôn hoà nho nhã như vậy không ngờ lại khiến cho phụ nữ thất vọng.

"Phải, là do tôi." Tần Viễn hào phóng thừa nhận "Nếu như nhất định phải chỉ ra trách nhiệm của đối phương, như vậy, cũng chỉ có thể nói, mối tình đầu của tôi lúc nào cũng vì người khác mà suy nghĩ, nhưng lại không thèm đi giải thích. Đây là chỗ làm sai duy nhất của cô ấy."

Nữ chủ trì mở to hai mắt, "Thật vậy chăng."

Tần Viễn cười lên, "Thật sự."

"Bên ngoài có đồn đãi mối tình đầu của ngài chính là phu nhân chủ tịch Tống thị, không biết là thật hay giả?"

Tần Viễn không hề tránh né, "Không sai, chính là cô ấy, đại tiểu thư Cận Thị Cận Tử Kỳ."

"Có người nói ban đầu là cô ấy ham mê hư vinh, ruồng bỏ anh ngã đầu vào lòng cháu ngoại của chủ tịch Tống thị, vài năm sau trăn trở lại gả cho con trai của chủ tịch Tống thị, chẳng lẽ những điều này thuần túy là tin đồn nhảm?"

"Đúng, Cận Tử Kỳ là cô gái rất thuần khiết."

"Hôm nay chủ tịch trước của Tống thị bất hạnh gặp chuyện ngoài ý muốn bỏ mạng, Tần tiên sinh anh thấy thế nào?" Nữ chủ trì hỏi.

Trong câu hỏi của cô ta còn ẩn hàm một ý khác, cô ta thực sự là muốn hỏi chính là anh sẽ theo đuổi Cận Tử Kỳ nữa hay không khi cô ấy khôi phục tình trạng độc thân?

Tần Viễn lạnh nhạt mà kiên định nói, "Tôi vừa nghe được tin tức này rất đau lòng, chủ tịch Tống cũng là bạn học đại học của tôi, lúc ấy chúng tôi còn ở chung trong một căn hộ, cậu ấy là một trong những người hiếm hoi mà tôi nể trọng, hiện tại, vợ của cậu ấy phải nhận lãnh trách nhiệm mà cậu ấy vẫn chưa hoàn thành, tôi chỉ muốn nói, hôm nay cô ấy đã lột xác thành một người phụ nữ để cho tôi kính nể, cô ấy là một cô gái tốt."

Tần Viễn mang trên mặt nụ cười nhạt, anh cúi đầu, ngón tay chuyển động chiếc nhẫn bạch kim trên ngón áp út của tay trái, động tác thật nhỏ này cũng không bị thu vào trong màn ảnh, sau đó ngẩng đầu nhìn hướng hoa phượng vỹ nở rộ cách đó không xa.

Những đóa hoa như lửa đỏ nở rộ đón ánh mặt trời rực rỡ, Tần Viễn nâng khóe môi lên, Tiểu Kỳ, anh không biết em có thể nhìn thấy chương trình phỏng vấn này hay không, nhưng đây là điều trước mắt duy nhất anh có thể làm cho em, giúp em loại bỏ đi bụi gai trên con đường đi về phía trước.

"Đây xem như là anh ta làm sáng tỏ những bài báo kia là không thật cho em đó sao?"

Cận Tử Kỳ thu hồi tầm mắt từ trên truyền hình, đứng dậy: "Em phải trở về gấp, vậy nên anh hãy ở lại đây dùng cơm."

Doãn Lịch làm bộ làm tịch mà phủi phủi quần, "Anh ta nói như vậy ngược lại đã phá hỏng đường lui của mình rồi."

"Doãn Lịch, khi nào thì anh đã nhiều chuyện như vậy rồi hả?"

"Phụ nữ quả nhiên là sinh vật máu lạnh."

Doãn Lịch gật gù hả hê mà cảm thán xong, mới lằng nhà lằng nhằng theo sát cô đi ra ngoài.

——— ————

"Có chuyện gì quan trọng để em phải vội chạy về như vậy?"

Doãn Lịch liếc ngang người phụ nữ trên ghế lái phụ đang nắm thật chặt dây an

break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc