Chương 626: Cố Khuynh Thành thẳng thắn (6)
"Chẳng qua, còn tốt, sau cùng cô ta không phải là bị Thịnh Đường Đường tổng hủy bỏ hôn ước sao? Mà bây giờ cô và Thịnh Đường Đường tổng không phải quan hệ càng ngày càng tốt, dần vào giai cảnh sao? Rất nhiều chuyện, lúc đầu là dạng gì, căn bản không cần so đo, nhìn một kết quả, dù sao có thể cười đến cuối cùng mới là bản lĩnh thật sự, một người bị bỏ, không nên để vào mắt. ‖. . ."
Theo lời người xa lạ kia nói, Cố Khuynh Thành nghe thấy cửa gian phòng bị kéo ra, theo sát về sau, cũng là tiếng Trình Tả Ý bay tới: "Một người mặt dày mày dạn, nghĩ hết tất cả biện pháp lấy lòng đàn ông, tôi co chỗ nào cần để cô ta vào mắt?"
Cố Khuynh Thành nghe được câu này, trong đại não có vẻ trống rỗng, nếu không phải giọng nói quen thuộc như vậy, cô hoàn toàn cũng không dám tin, người nói lời này, lại cho tới nay, ở trước mặt cô đều ôn nhu quan tâm như vậy, Trình Tả Ý.
Mà lại, cô ta lại nói cô mặt dày mày dạn, nghĩ hết tất cả biện pháp lấy lòng đàn ông sao?
Sắc mặt Cố Khuynh Thành hơi trở nên có chút trắng bệch.
"Ha ha..." Người xa lạ nghe xong lời Trình Tả Ý nói, cười hai tiếng: "Tả Ý, miệng lưỡi cô thật đúng là độc."
Dừng một cái, người xa lạ kia còn nói: "Thế nào? Nhìn bộ đồ này của tôi làm sao?"
"Cũng không tệ lắm." Giọng Trình Tả Ý nghe không ra bao phần tán thưởng, sau đó qua một lát, tiếp tục trở lại chuyện chính: "Nói thật lòng, ngược lại tôi thật sự đã nhẫn Cố Khuynh Thành rất nhiều năm, thời đại học, tôi đã bắt đầu chán ghét cô ta."
Thời đại học đã bắt đầu chán ghét cô... trong đại não Cố Khuynh Thành, bị chấn động lần nữa.
Đại Học, cô và Tứ Nguyệt không phải ở một túc xá, bọn họ ở trong túc xá, có bốn nữ sinh, cô và Trình Tả Ý, cô vẫn cảm thấy quan hệ bọn họ là tốt nhất, khi đó Trình Tả Ý đối đãi với cô cũng rất tốt, lấy nước nóng giúp cô, cô ngẫu nhiên lười nhác đi xuống lầu ăn cơm, cô ta cũng sẽ mang về cho cô, cô tới đau bụng kinh nguyệt, cô ta sẽ pha một ly nước gừng táo đỏ cho cô, cô ta đối rất tốt rất thân mật với cô, làm sao đều không nhìn ra cô ta là chán ghét cô.
"Thì ra, hai người là bạn học thời đại học ..." Người xa lạ kia tiếp một câu.
"Đúng vậy, bốn năm, chúng tôi cùng túc xá." Lúc Trình Tả Ý nói những lời này, ngược lại là có mấy phần nghiến răng nghiến lợi: "Tôi đã sớm biết, cô ta và Đường Thời sẽ không đi xa, cô ta... Trừ mặt dày mày dạn lấy lòng đàn ông, còn có cái gì?"
Trình Tả Ý lại cường điệu Cố Khuynh Thành mặt dày mày dạn lấy lòng Đường Thời một lần nữa, sau đó mới chuyển lời nói: "Mấy bộ quần áo này cũng không tệ lắm, đi thôi, chúng ta qua tính tiền đi, tôi mua cho cô một lần."
"Tả Ý, tô thấy cô không đơn giản tình trường đắc ý, mà sự nghiệp, cũng từng bước thăng chức a..."
Sau đó, Cố Khuynh Thành nghe được tiếng giày cao gót ngoài gian phòng, dần dần từng bước rời đi.
Cố Khuynh Thành một mực chờ đến khi tiếng giày cao gót không còn, cô mới hít một hơi thật sâu, cô cảm thấy trong bụng có một đám lửa, gấp rút bốc cháy.
Cô đối với Trình Tả Ý chưa chắc là tốt nhất, nhưng khi Trình Tả Ý suýt nữa bị trường học đuổi, là người duy nhất đứng ra nộp học phí thay cô ta.
Chính vì vậy, lúc này cô mới tức giận như thế.
Nếu không phải nay cô chính tai nghe thấy, cô cả đời này, đều không thể tin được, Trình Tả Ý ở trong mắt cô, lại là người không chịu nổi như thế!
. . .