Sau khi cả hai tắm rửa còn thi cùng xuống dưới nhà ăn sáng, bừa sáng được người làm làm khá đầy đủ. Cả hai phần đều có bánh sandwich, trứng ốp và rau xanh, kèm theo một bát súp thịt gà nóng. Của cô là một ly sữa còn của hắn luôn luôn là cafe.
Khi cả hai ăn xong, hắn cũng hạ dao nĩa xuống rồi đứng lên chuẩn bị đi làm. Khi đã đi ra tới cửa thì lại quay lại, cúi xuống hôn nhẹ vào trán cô rồi nói.
- Nụ hôn buổi sáng, vợ yêu.
Hôn xong hắn lại chỉ chỉ vào môi mình, nhìn hành động của hắn khiến cô nhíu mày. Tên này là trẻ con sao, nhưng rồi vẫn đứng dậy đi lại phía hắn mà hôn nhẹ lên má.
- Đi làm đi.
Cô hôn xong thì đẩy hắn ra mà nói.
Hậm hực vì không được như ý. Hắn quay người tiến ra phía cửa lớn rồi lên xe đến tập đoàn.
___________.
Ngồi trên ghế da vừa kiểm tra tài liệu vừa nghe trợ lý Vương báo cáo lịch trình.
- Boss, lịch làm việc hôm nay của anh. Chín giờ sáng anh sẽ có một cuộc họp để bàn về đối sách thu mua công ty Minh Thành. Đến hai giờ chiều anh sẽ có bữa ăn cùng với Trần tổng.
- Được rồi cậu ra ngoài đi.
Nghe xong lịch trình hôm nay, hắn cũng vẫy tay cho trợ lý đi ra ngoài rồi tiếp tục di chuyển ngón tay trên mặt phím máy tính.
Đến chín giờ, cuộc họp diễn ra. Tất cả các giám đốc bộ phận của công ty đều đã có mặt đầy đủ. Cuộc họp bắt đầu diễn ra, đầu tiên là bên phía bộ phận tài chính đưa ra phương án, tiếp theo sẽ là định giá mức tiền thu mua do bên bộ phận kinh doanh đề xuất. Cuộc họp kéo dài tận hai giờ đồng hồ, dường như ai cũng mệt mỏi để chiều lòng vị tổng tài trẻ này.
Khi kết thúc cuộc họp cũng đã là mười một giờ. Hắn vừa trở về từ phòng họp, bước vào bên trong phòng làm việc đã bắt gặp cái tên gia hỏa Âu Dương Minh Dực đang ngồi trên ghế sofa.
Nhìn khuôn mặt ỉu xìu của anh khiến hắn khá tò mò mà lên tiếng hỏi.
- Cậu làm sao vậy. Gương mặt kia là thế nào?.
Tiến về phía bàn làm việc, tiếp tục kiểm tra các phương án mà thư kí đưa vào. Tay linh hoạt lật từng trang giấy, mắt cũng không dời tệp tài liệu. Nhìn cái dáng vẻ ung dung không thèm quan tâm của hắn khiến Âu Dương Minh Dực than ngắn than dài.
- Lão Phong cậu có tin vào tiếng sét ái tình không?.
- Ồ. Không tin. Sao một hoa công tử mà cũng có ngày trúng tiếng sét ái tình cơ à?.
Hắn nhẹ dời tầm mắt về phía anh rồi hỏi đểu.
- Ài… Cậu còn nhớ cô bạn thân của vợ cậu không?. Âu Dương Minh Dực lại thở dài mà than thở.
- Nhớ. Rồi sao?. Hắn thản nhiên đáp.
- Từ lần đầu tiên nhìn thấy cô ấy trong vụ tai nạn mà tôi bị cướp mất trái tim luôn rồi.
Vừa nói, vẻ mặt của Âu Dương Minh Dực càng thêm say đắm, ôm lấy ngực mình mà không ngừng mơ mộng.
- Rồi sao.? Liên quan gì tới tôi.
Nhẹ đặt tệp tin xuống bàn hắn dựa lưng vào ghế như một cưng gả mà hỏi lại.
- Có chứ, có liên quan đến cậu và vợ cậu. Chẳng phải vợ cậu là bạn thân cô ấy sao. Cậu bảo vợ cậu giúp tôi đi. Từ ngày gặp đầu tiên đấy, tôi cũng đã ngõ lời. Nhưng vì do cái quá khứ thảm hại của tôi mà cô ấy đã từ chối rồi. Thêm chuyện nữa, cô ấy cũng chính là vị hôn thê có hôn ước từ trước của tôi.
Âu Dương Minh Dực, ngồi dựa hẳn vào ghế rồi ôm đầu nói một hơi dài. Dáng vẻ đau khổ kia đúng là khiến hắn ha hê. Ban đầu thì từ chối khoog muốn gặp người ta, đến khi bị trúng tiếng sét ái tình thì lại yêu phải vị hôn thê bị mình ngó lơ kia. Ho nhẹ một tiếng hắn vẫn mối trêu trọc anh thêm.
- Vì sao cậu biết cô gái đó là vị hôn thê của cậu?. Tôi má tò mò đấy.
- Chẳng là hôm trước, ba tôi lại đề cập tới chuyện đi gặp vị hôn thê. Vì sự thúc giục quá nhiều của ông già, lại thêm bị cô ấy từ chối nên tôi cũng đi thử một lần xem sao. Ai mà ngờ đâu, người tôi phải gặp lại chính là người đã từ chối tôi.