Vòng hai tay qua cổ hắn, cô ta bắt đầu thay đổi tư thế từ thùy mị khép nép, nay đã ngồi hẳn vào giữa hai chân hắn mạnh bạo. Thấy hành động bạo gan của cô ả, hắn vẫn không mảy may gì mà chỉ một tay ôm eo cô tay một tay nâng ly rượu vang đưa lên miệng nhếch mép một cái rồi uống cạn ly rượu trong tay.
Thấy hắn không có ý định đẩy mình ra, Khương An Ngọc, phấn khích bắt đầu kéo tay hắn đang đặt ở eo mình, mà trực tiếp đưa thẳng tới bộ ngực to tròn của bản thân. Vừa đưa tay hắn lên vừa uốn éo trước thân hắn mà rêи ɾỉ.
- Ưm… Phong tổng, anh có thể xoa giúp em không, dường như em rất khó chịu!.
- Được thôi.
Nói xong câu hắn nhếch mép cười, thản nhiên thả ly rượu rỗng trong tay xuống sàn khiến chiếc ly bị va đập mà vỡ tan tành. Đưa hai tay trực tiếp đặt lên ngực cô ả mà xoa nắn. Bị động tác tay của hắn tác động khiến cô ả không ngừng rêи ɾỉ, đưa tay ra phía sau chiếc váy bó sát mà kéo nhẹ chiếc khóa váy xuống. Một đường kéo đã khiến chiếc váy bị lực bó sát mà bật ra tuột hẳn xuống ngang eo để lộ cặp đào to tròn.
Hắn sau khi thấy cặp đào kia liền cúi xuống mà cắn mυ"ŧ nụ hồng cao vút đang nhấp nhô trên ngực cô ả. Bị hắn cắn mυ"ŧ ngực khiến cô ả sung sướиɠ mà rêи ɾỉ. Đưa tay ôm chặt lấy sau gắt hắn mà không ngừng rên lên.
- Mộ Dung thiếu gia, anh…anh…nữa đi…người ta thích…ưm…
Hắn không ngừng cắn mυ"ŧ một bên ngực của Khương An Ngọc, một bên không ngừng xoa nắn khiến nụ hồng cứng cáp mà đứng thẳng lên. Ngước gương mặt có chút nhiễm sắc tình lên hỏi dò.
- Còn muốn hơn không?.
- Ưm… Tất nhiên người ta muốn nữa…
Khương An Ngọc, ở trên thân hắn mà không ngừng rêи ɾỉ xin thêm. Lúc này đây khi nghe âm thanh rêи ɾỉ điên cuồng của cô ta, tâm trí hắn dường như lại nghĩ đến cô. Lúc cô bị đè chặt dưới thân hắn không hề phát ra nhưng âm thanh thèm khát như vậy. Mà chỉ có điên cuồng mắng chửi hắn. Còn bây giờ đây, trên người hắn đang là một cô gái với sự khoa khát mà van xin hắn thêm nhiều hơn, khiến hắn như chán ghét, nhưng hắn vẫn không đẩy ả ra. Ánh mắt không còn nhiễm chút sắc tình nào, hắn giọng lạnh đi mà lên tiếng.
- Muốn nữa thì tự hành sự đi.
- Tự…hành sự sao.?
Đang trong cơn khát tình, nghe thấy câu nói của hắn mà Khương An Ngọc đứng hình vài giây. Dù cho cô không phải lần đầu nhưng từ trước đến nay, mỗi một ông lớn, hay nhà đầu tư nào muốn có cô ta thì cũng phải ở trên cô ta mà luân động. Dù chỉ là diễn viện hạng A nhưng cô ta cũng là ŧıểυ thư của Khương gia, một gia tộc có tiếng tăm của cả nước. Vậy mà bây giờ, trước mặt hắn, cô vậy mà phải tự thân vận động.
Nghĩ thấy bản thân không đáng phải bị sỉ nhục như vậy, nhưng vì sự nghiệp vì ngôi vị ảnh hậu. Cô ta cắn răng, thẳng người ngồi trên hắn mà bắt đầu đưa tay cởi từng cúc áo hắn ra. Nhưng tay vừa đưa lên đến chiếc cúc đầu tiên, còn chưa kịp tháo bỏ đã bị tiếng nói của hắn làm cho ngưng lại.
- Không được cởi áo của tôi, nếu muốn thì xuống phía dưới.
Ngưng động tác cởi cúc áo của hắn, cô đưa ánh mắt to tròn nhìn về phía hắn mà ngượng ngùng cười cho qua. Vội vàng lui ra tụt khỏi người hắn, bắt đầu quỳ vào giữa hai chân hắn mà cởi xuống chiếc đai lưng, tiếp theo lại đến chiếc khóa quần kia. Chiếc quần được kéo đến ngang gối. Khi vật đàn ông được giải phòng khỏi chiếc quần tây, cô ngỡ ngàng trước sự khủng lồ của nó. Nhìn khối thịt to bự đang không ngừng nổi đầy gân xanh mà ngóc dậy, cô ta có chút lưỡng lự mà nuốt nước bọt.