Đang suy nghĩ lung tung, thì một âm thanh phát ra từ phía hắn khiến anh giật mình hốt hoảng.
- Vương Khang, anh liên hệ với diễn viên đang nổi Khương An Ngọc đến đây cho tôi.
Trợ lí Vương như không tin vào tai mình, mà ú ớ hỏi lại lần nữa.
- Diễn viên hạng A, Khương An Ngọc ấy ạ??.
- Ừm… Nhanh lên.
Hắn mất kiên nhẫn mà đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía trọ lí, khiến anh vội vàng lui ra mà làm việc.
- Vâng…vâng. Tôi đi liên hệ ngay đây ạ.
Dù chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra, người sếp xưa nay, máu lạnh vô tình không gần nữ sắc như boss của anh. Khi làm việc chỉ có nghiêm chỉnh và lạnh lùng ấy hôm này không nữa cả nữa ngày khong chịu làm việc mà còn bảo anh liên hệ với cô diễn viên hạng A từng muốn quyến rũ hắn tới đây. Thật khiến anh bất ngờ. Không nhẽ boss của anh vì mất đi cô Uyển Như mà trở nên xa đọa sao?. Nghĩ tới cũng khiến anh giật mình. Vôi vàng đi liên hệ với cô diên viên hạng A kia.
Không bất ngờ, thì khoảng ba mươi phút sau, một dáng người mặc nóng bỏng với bộ đồ màu đỏ bó sát lấy cơ thể. Khiến cho các đường cong trên cơ thể cô ả lộ rõ mồn một. Dáng đi ỏng ẹo đnag tiến về phía trước cửa phòng chủ tịch mà lên tiếng nói với thư kí của hắn.
- Xin chào, tôi là Khương An Ngọc, hôm nay được tổng tài của các người mời tới, tôi có thể vào trong không?.
Hai cô thư kí đang ngồi tập trung vào xử lí công việc, nghe tiếng nói chảnh chọe vang lên khiến hai cô không biết trả lời như thế nào. Đưa mắt nhìn nhau rồi lại nhìn cô gái trước mặt, vì không nghe thấy trợ lí Vương báo lại sẽ có người đến, nên hai cô nhìn cô ả xong liền cúi xuống làm việc tiếp mà mặc kệ cô ta đang đứng đấy.
Thấy hai cô thư kí không có phản ứng, Khương An Ngọc bắt đầu cáu khỉnh. Đưa tay đạp mạnh lên bàn mà quát lên:
- Hai cô bị điếc à?. Tôi bảo là cho tôi vào trong, không nghe thấy sao?.
Lúc này đây một trong hai cô thư kí liền đứng dậy mà lên tiếng:
- Xin lỗi cô Khương, phía trên không hề thong báo cho chúng tôi về việc cô sẽ đến, nên không thể cho vào được. Hằng ngày có biết bao người đến đây để lấy danh nghĩa được mời đến để gặp tổng tài. Không nhẽ ai chúng tôi cũng phải cho vào sao?. Phiền cô quay về cho ạ!.
Cô thư kí, cúi đầu lễ phép vừa nói vừa đưa tay hướng thang máy mời cô ả về. Đúng lúc này đây, trợ lí Vương vừa đi vệ sinh vào. Thấy một màn như này thì vội vàng chạy lại mà phân giải.
- A… Khương An Ngọc ŧıểυ thư, cô tới lâu chưa, tôi vừa có chút việc nên không kịp ra đón cô. Mong cô thứ lỗi.
Hai cô thư kí nhìn thấy biểu cảm của trợ lí Vương thì giật mình, chẳng nhẽ cô ta được mời tới thật sao?. Nhưng tại sao không nghe trợ lí Vương nói gì?. Vừa rồi còn cản cô ta lại như thế, không biết có bị trách phạt không nữa?. Một người lên tiếng hỏi:
- Trợ lí Vương chuyện này là…?.
Trợ lí Vương thấu hai cô thư kí ngơ ngác thì vội lên tiếng giải thích.
- Cô Khương đây đích thực là do boss mời tới, chẳng là tôi vừa đi vệ sinh còn chưa kịp báo cho hai cô thì cô Khương đã tới rồi. Thôi kẻ không biết không có tội, hai cô làm việc tiếp đi.
- Vâng, chào trợ lí Vương, chào cô Khương.
Cả hai đồng thanh kính cẩn chào, rồi ngồi xuống tiếp tục làm việc. Về phía Khương An Ngọc, sau khi được trợ lí giải thích rõ ràng cô ta càng vênh váo hơn. Đi ngang qua hai cô thư kí mà không quên để lại lời khiêu khích.
- Đúng là mắt nhìn hạn hẹp. Hừm.
Đi ngang qua hai cô thư kí, cùng trợ lí Vương bước tới cánh cửa phòng tổng tài lòng cô ta vô cùng vui sướиɠ.