Người gọi đến không ai khác là trợ lí Vương. Không biết đã qua bao lâu, cũng không biết trợ lí Vương gọi hắn có việc gì. Chỉ biết khi hắn quay lại, gương mặt trở nên lo lắng. Hắn vội vàng, xin phép ba mẹ, rồi đưa ray kéo cô rời khỏi trong sự ngỡ ngà của cả ba người.
Ba mẹ hắn còn chưa kịp hỏi chuyện gì xảy ra, thì hắn đã kéo cô chạy ra gần đến cửa. Dù ông bà có cố gọi với theo cũng không có tác dụng. Thấy hắn vội vàng như vậy, cô muốn hỏi xem có phải công ty có chuyện gì gấp hay sao. Tại sao còn chưa ở được bao lâu, thì hắn lại vội vội vàng vàng chạy như thế, khiến cô theo sau cũng không kịp bước chân hắn.
- Anh đi chậm thôi, tôi theo không kịp.
- Im miệng.
Vì không chạy theo kịp bước chân, cô chỉ cất tiếng nhắc nhở hắn đi chậm lại, mà bị hắn quay lại quát thẳng vào mặt. Vừa ra đến xe hắn đã đẩy thẳng cô vào trong xe không thương tiếc. Đẩy cô vào trong xe, hắn cũng không quên cảnh cáo cô.
- Cô hãy cầu nguyện cho bản thân mình đi.
Cô ngơ ngác không hiểu gì. Đang yên đang lành, tại sao lại bảo cô tự cầu nguyện cho bản thân. Cô đâu có làm gì hắn, cũng đâu trọc tức hắn đâu. Tại sao hắn lại đưa ra lời cảnh cáo như thế.
Hắn sau khi ổn định chỗ ngồi bên cạnh, liền rồ ga phóng đi thật nhanh. Khiến cô còn chưa định thần lại, thì đã phải hét toáng lên.
- Anh là sao? Muốn đi đầu thai hay gì mà lao nhanh thế?... Chậm lại.
Bỏ mặc tiếng hét chói tai của cô, hắn vẫn phóng xe với tốc độ cực cao về nhà. Ngồi trong xe mặt hắn nổi đầy gân xanh, hai tay nắm chặt vô lăng như muốn bóp nát nó vậy. Đánh ánh mắt chết người về phía cô.
Hắn làm sao ư? Câu hỏi đấy mà cô vẫn có thể hỏi. Chẳng nhẽ trong thâm tâm cô không có chút ấy náy gì hay sao. Uyển Như của hắn, hắn cho người tìm kiếm tung tích cả một tháng nay. Hắn lo lắng cho cô biết bao, ngày nào cũng âu lo thấp thỉnh liệu cô bạn gái nhỏ của hắn sống có tốt không?.
Trước ngày kết hôn khoảng hai hôm, khi hắn và cô đang đi dạo trên phố. Cô hỏi hắn rằng?. Hắn có yêu cô thật lòng không?. Liệu nếu cô làm gì có lỗi với hắn, hắn có tha thứ cho cô hay không?. Lúc đấy hắn không quan tâm đến lắm những câu hỏi ấy mà chỉ nhẹ nhàng xoa đầu cô rồi hôn nhẹ lên trán.
Cô là cả tâm can của hắn, làm sao hắn nỡ làm gì với cô cơ chứ. Hắn yêu thương cô còn không hết nữa là. Ấy vậy mà chỉ sau một đêm, người hắn cưới lại không phải cô mà lại là em gái cô.
Mới chỉ mười lăm phút trước thôi, hắn nghe trợ lí Vương gọi tới báo đã có tung tính của Cung Uyển Như, hắn vui mừng khôn siết. Nhưng khi nghe đến câu tiếp theo, rằng cô đang sống cùng một người đàn ông khác.
Dường như coi là bị gài bẫy nên đã phải theo một tên đàn ông cô không hề yêu. Nghe đến đây, hắn không còn bình tĩnh được. Nhưng vây giờ, người trước mặt hắn đây, kẻ đã nhẫn tâm ra tay với chị mình để có thể cưới được hắn. Lại đang ra vẻ không biết gì, nghĩ tới có đáng hận không?.
Không chần chừ lâu, bỗng hắn thắng xe gấp, khiến chiếc xe đang chạy với tốc độ cao. Vì bị thắng gấp mà phát ra tiếng ma sát lớn với mặt đường. Chiếc xe dừng gấp khiến cô ngã người về phía trước, đầu cô vì thế cũng đập vào phía trước xe. Khiến trên trán cô xuất hiện một vết máu mỏng.