Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 606: Mồi câu

Trước Sau

break
Cơn lốc tiễn khí vút lên tận đỉnh đại điện, khắp lòng điện cuồn cuộn gió lốc. Trụ đá và tường đều bị khí thế lăng lệ của tiễn khí phát ra cắt thành nhưng đường ngang dọc đan nhau sâu hoắm.

Trong tru thần lĩnh vực, thiên vu và Trát Mộc còn đang chấn động. Diệp Phong mỉm cười, chắp tay lùi sang bên nói: “Nếu Trát Mộc các hạ có thể an toàn rời khỏi tru thần lĩnh vực thì chứng tỏ Diệp Phong không có thực lực trảm sát Qua Bưu, kế hoạch sẽ theo như thiên vu đại nhân quyết định. Nhưng nếu các hạ không thoát được, chứng minh thực lực của mỗ đủ để hoàn thành. Tin rằng thiên vu đại nhân đã thấy kết quả của địa giai lần trước, trong tay mỗ còn thiều thủ đoạn để lấy mạng Qua Bưu.”

Lúc xưa gã nhờ vào Thất huyết phệ cốt thủy mới miễn cưỡng trọng thương cường địch, kích bại đối thủ. Nhưng giờ gã thuận lợi tấn cấp, không cần dùng độc thủy cũng có thể khiến Qua Bưu bó tay chịu chết. Hà huống là còn biết thêm hai môn thánh kỹ uy lực vô cùng, thực lực như hổ thêm cánh. Điều đó càng tăng thêm lòng tin cho gã.

Gã chỉ cần nhân mã Vu võ nhất tộc có thể cầm chân mọi thiên giai cường giả của Thánh điện. Như thế gã sẽ thần bất tri quỷ bất giác giết Qua Bưu xong, lấy tinh huyết rồi về Võ Nguyên đại lục.

Sau khi Diệp Phong thi triển tru thần lĩnh vực, thiên vu bằng vào trực giác cũng đoán được với thực lực địa giai của Trát Mộc, dù xông ra được chướng ngại tiễn khí cũng phải trả giá cực lớn. Trát Mộc không cam lòng nhưng liên tục thử mấy lần, suýt nữa bị trọng thương thì buộc phải thừa nhận, chướng ngại tiễn khí của tru thần lĩnh vực này uy lực kinh nhân, bằng vào nhục thân của y không thể thoát được.

“Được rồi, thu lại lĩnh vực đi, bọn tại hạ tin rồi.” Thiên vu thò tay, bàn tay lớn vụt lêm từ từ cắt vào chướng ngại tiễn khí. Tru thần lĩnh vực lập tức nứt ra mấy khe rộng cả thước, thiên Vu mang theo Trát Mộc lướt ra. Bàn tay chạm vào tiễn khí của y hơi run lên.

Động tác nhỏ nhặt đó không khiến Diệp Phong và Trát Mộc chú ý. Chỉ có thiên vu thầm kinh hãi, lực phá hoại của tiễn khí quá kinh nhân, đạt đến mức thương tổn được thân thể thiên giai của y. Diệp Phong mới chỉ là hư giai mà thôi. Trong số những người y gặp, chưa ai có thực lực và tu vi chênh nhau đến thế.

“Xem ra, Diệp Phong không chỉ được lão tổ truyền thừa! Thực lực của y quá đáng sợ, cũng may hiện giờ y không phải là địch nhân của Vu võ nhất tộc.” Thiên vu nhìn Diệp Phong từ từ thu liễm tru thần lĩnh vực, trong óc lóe lên vo vàn ý nghĩ.

“Hiện tại, thiên vu đại nhân chắc đã tin Diệp Phong có thực lực giết Qua Bưu, hoàn thành nhiệm vụ rồi chứ.” Gã không hiểu thiên vu nghĩ gì, mục đích duy nhất của gã là tự tay giết Qua Bưu rồi lấy tinh huyết, nên không ngại thể hiện thực lực trước mặt thiên vu.

“Các hạ có bản lĩnh này, bản thiên vu không tín nhiệm thì quá thiếu thành ý.” Thiên vu cười ha hả, đảo mắt một vòng rồi hỏi: “Các hạ nói là kế hoạch này còn một chi tiết quan trọng là dẫn dụ chiến lực chủ yếu của Thánh điện đi. Vậy các hạ định dụ bằng cách nào? Nên biết những nhân vật quan trọng đó không dễ dàng rời đại bản doanh.”

Nhân mã Vu võ nhất tộc không ứng phó được với toàn bộ thực lực của Thánh điện. Diệp Phong đã nói đến việc này, nên thiên vu mới hỏi gặng.

“Trong tình huống nào thì Thánh điện sẽ xuất động nhiều thiên giai và địa giai cường giả, chắc thiên vu đại nhân hiểu rõ hơn tại hạ?” Diệp Phong đã hoàn toàn thu liễm khí tức, cùng đứng với chúng nữ, mỉm cười bảo.

“Theo lão phu biết, chỉ một tình huống khiến Thánh điện xuất động nhiều thiên giai là phát hiện phú nhiêu hồn khoáng!” Thiên vu trầm ngâm một lúc rồi ngẩng lên nhìn gã: “Ý các hạ là lợi dụng phú nhiêu hồn khoáng xuất hiện để dẫn dụ Thánh điện xuất động phần lớn thiên giai, rồi chúng ta đánh lén?”

“Thiên vu đại nhân nói đúng lắm.” Gã gật đầu, nhìn đối phương nói: “Lúc trước quý tộc từng dùng cách này dẫn dụ Diệp Phong, giờ bổn cũ soạn lại câu con cá lớn Thánh điện cũng có thể thành công.”

“Phú nhiêu hồn khoáng, mồi câu này Thánh điện xác thật không cưỡng nổi, dã tâm của chúng với phú nhiêu hồn khoáng vượt xa các loại hồn khoáng khắc, mỗi lần tranh đoạt, Vu võ nhất tộc dốc hết tinh anh cũng khó chiếm thượng phong.” Thiên vu gật đầu đầy thâm ý, tựa hồ tán đồng.

“Nhưng quý giá như phú nhiêu hồn khoáng chỉ may mắn mà gặp chứ không thể cầu. Nên biết hồn thạch với Vu võ nhất tộc cũng rất quý giá, không nhiên cho Thánh điện một mỏ phú nhiêu hồn khoáng, tộc nhân khác vị tất cam lòng.” Thiên vu vẫn lo lắng.

“Vậy thiên vu đại nhân có nghĩ đến việc khi Thánh điện thiên giai xuất động gần hết, phòng thủ sẽ bạc nhược, dù kho hồn thạch cũng không được chắc chắn. Lúc đó mà cường giả quý tộc còn dư lực, thuận tay dắt dê cũng không khó…” Nụ cười của Diệp Phong càng lúc càng ranh mãnh, lại bổ sung: “Vừa hay Diệp Phong biết vị trí kho hồn thạch của Thánh điện, nếu sau khi chúng ta giết Qua Bưu, nhân mã Thánh điện xuất động chưa kịp về… Hắc hắc!”

“Hả, các hạ biết chỗ thánh địa cất hồn thạch?” Thiên vu lập tức phấn chấn, số lượng Thánh điện giữ không nhỏ, nếu đoạt được số hồn thạch này thì cán cân thực lực song phương sẽ ngả về phía Vu võ.

“Tại hạ xác thật biết một kho chứa hồn thạch của Thánh điện, nhưng có phải kho duy nhất hay không thì không chắc.” Lúc được thần tôn thưởng một vạn khối, gã từng theo Kiếm Vô Phong đi nhận nên biết đại khái về vị trí kho.

“Dù chỉ là một nơi thì cũng không ít hồn thạch. Mối làm ăn này chấp nhận được.” Thiên vu phất tay coi như đồng ý. Tính kỹ thì hành động không quá mạo hiểm với Vu võ, nếu thành công thì không chỉ trừ được phản đồ Qua Bưu mà còn lấy được tích lũy không biết bao nhiêu năm của Thánh điện, Vu võ nhất tộc cự tuyệt bằng cách nào?

“Việc thành rồi, Diệp Phong muốn được chia ba phần mười.” Diệp Phong xòe ba ngón tay đánh tan giấc mộng đẹp của đối phương.

“Tấn công kho hồn thạch sẽ gặp trở lực lớn nhất, Vu võ nhất tộc có thể phải trả giá rất đắt, các hạ chỉ việc chỉ điểm vị trí mà muốn ba phần mười, có phải quá đáng quá không.” Thiên vu sầm mặt, không vui vẻ gì: “Hà huống các hạ chỉ một mình, cần nhiều hồn thạch thế làm gì.”

“Tại hạ nếu thành công giúp quý tộc trừ được Qua Bưu, không hiểu đã mang lại lợi ích thế nào cho Vu võ nhất tộc? Hơn nữa để biết được vị trí kho hồn thạch, Diệp Phong cũng đã mạo hiểm không ít, sao lại nói mỗ không làm gì?” Diệp Phong biết trước thiên vu không đồng ý với mức ba phần, nhưng phân phối lợi ích thì phải đòi cho thật nhiều trước đã rồi từ từ mặc cả mới mong thu được lợi ích lớn nhất.

Một mình gã không cần nhiều hồn thạch đến thế nhưng còn chúng nữ, còn sư phụ và sư nương ở Võ Nguyên đại lục. Lần này trở về không biết còn cơ hội quay lại thánh địa không, vơ vét thêm chút hồn thạch sẽ tăng cường thực lực cho mình. Gã không cho rằng chạy về Võ Nguyên đại lục thì sự tình sẽ kết thúc.

Võ Nguyên đại lục không có cách nào lấy được hồn thạch, muốn cường giả phe mình tấn cấp thánh giai, phải trông vào gã cố gắng vơ vét mang về đại lục. Một khi có cơ hội, gã không bỏ qua chút hồn thạch nào.

“Dù thế nào Diệp Phong các hạ cũng đòi nhiều quá. Vu võ nhất tộc xuất động gần như toàn bộ tinh duệ, ít nhất cũng phải được chín phần. Một phần còn lại quá đủ cho các hạ tấn nhập thiên giai. Vu võ nhất tộc không hề để các hạ thiệt.” Vu võ nhất tộc nhiều năm giao tranh với Thánh điện, chưa từng trải qua việc đàm phán tranh đoạt lợi ích nên vừa lên tiếng là Diệp Phong đã biết giới hạn.

Sau cùng, gã trổ tài miệng lưỡi biện luận khiến thiên vu và Trát Mộc đầu váng mắt hoa, mơ mơ hồ hồ đáp ứng sẽ chia cho gã hai phần khi xong việc. Tuy rằng kết thúc đàm phán thì thiên vu giậm chân hối hận nhưng Vu võ tộc xưa nay trọng tín nghĩa, nói ra là giữ lời, dù không muốn tí nào nhưng đành chấp nhân. Hơn nữa với tám phần này, Vu võ nhất tộc thu hoạch cũng khá, lấy được tuyệt đại bộ phận nên không định truy cứu sự gian trá của Diệp Phong.

Với Diệp Phong, lấy được hai phần số hồn thạch cướp của Thánh điện là món tài phú lớn bằng trời. Nên biết Thánh điện đến thánh địa đã mấy vạn năm, tuy đông người, tiêu hao cũng lớn nhưng có các điện khống chế nên tuyệt đối không có tình trạng thu vào ít hơn xuất ra. Đủ biết số lượng hồn thạch trong một kho lớn đến mức nào. Ít nhất khi Diệp Phong theo Kiếm Vô Phong đi nhận hồn thạch, rút một vạn khối ra mà Kiếm Vô Phong thậm chí không thèm chớp mắt.

Diệp Phong thầm tính một lượt, số lượng hồn thạch chí ít phải trên trăm vạn mới khiến Kiếm Vô Phong phản ứng như vậy. Tức là hành động lần này mà thành công, ít nhất gã cũng lấy được hơn hai mươi vạn hồn thạch, lẽ nào còn không hoan hỉ đến phát cuồng?

break
Thiếu Phụ Khuê Phòng Và Thiếu Gia Hắc Đạo
Ngôn tình Sắc, Đô Thị, 1x1
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc