Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 502: Bao vây Bích Thủy cung

Trước Sau

break
“Đừng lắm lời với tiểu tử này nữa, hắn vừa từ Vạn niên hàn diếu ra, thực lực khẳng định không còn bao nhiêu, đang muốn kéo dài thời gian để khôi phục. Các vị động thủ thôi.” Võ hoàng tứ tông đã tới, Ninh Thu Vũ nắm chắc phần thắng, không cho gã cơ hội lấy hơi.

Mười võ hoàng đến nơi đều rúng động, từ Vạn niên hàn diếu đi ra thì cần thực lực thế nào? Khó tưởng tượng được một thanh niên hơn hai mươi đã siêu việt tất cả họ. Điều đó khiến các cường giả cao cao tại thượng dấy lên kinh đào hãi lãng trong lòng, vừa chấn kinh vừa ghen tị.

Nhưng lập trường hai bên khác nhau. Thanh niên thiên tư siêu tuyệt này là địch nhân của Ngũ hành tông và Thánh điện.

“Lam phong chủ, phối hợp với bốn võ hoàng tổ thành ngũ hành chiến trận bắt Thu Tố Nhã.” Ninh Thu Vũ có thân phận cao nhất tại trường, trực tiếp phân phối: “Những người còn lại cùng các võ hoàng tứ tông theo ta bắt Diệp Phong, xong việc bản cung chủ nhất định ghi công các vị với thánh sứ.”

Các võ hoàng Ngũ hành tông nhanh chóng chia làm hai toán, cường giả Bích Thủy cung cũng vây chặt tứ phía quanh Diệp Phong… Hai tổ ngũ hành chiến trận hoàn tất trong khoảnh khắc, ngũ hành lĩnh vực khí thế xung thiên phát ra uy lực vô cùng, khiến không gian chung quanh rung lên ầm ầm.

“Lần này hỏng rồi…” Diệp Phong cố vận nguyên lực, tuy còn có thể tạm thi triển chiến lực cấp võ hoàng nhưng không có hy vọng thắng được ngũ hành chiến trận uy thế kinh nhân.

Thu Tố Nhã mặt mũi nhợt nhạt, lòng đầy tuyệt vọng. Tình thế này, dù bà ta liều mạng cũng không thể giúp Diệp Phong đào tâu được… Làm cách nào? Cách nào đây?

Chiến trận ngăn chặn Thu Tố Nhã xuất thủ trước, ngũ hành lĩnh vực hóa thành sợi dây lưng che kín trời cuốn tới. Đối phương còn niệm tình cùng tông nên không hạ độc thủ ngay, chỉ muốn chế trụ Thu Tố Nhã để bà ta không thể chi viện cho Diệp Phong.

Ninh Thu Vũ chủ trì chiến trận còn lại, khí thế còn cao hơn. Bà ta hận thấu gã nên lập tức dốc toàn lực công kích, một ngọn thủy mâu khổng lồ đâm xuống, quanh đó đồng thời ảo hóa ra mấy nghìn ngọn thủy mâu nhỏ hơn, như vô số tàn ảnh trùm kín lấy gã.

“Diệp Phong.” Thu Tố Nhã bị chiến trận cầm chân, không thể cứu viện, đành trơ mắt nhìn gã bị thủy mâu như mưa rào trút xuống… Hơn nữa thi thân Thu Tố Thanh còn trong tay gã, Ninh Thu Vũ làm vậy là định diệt cả hai một thể, không để lại hậu hoạn.

Tiểu hỏa đồng trong hộp ngọc bị thủy nguyên áp lực dày đặc đánh thức, nguy cơ hiện hữu khiến nó chui ra, phóng thích toàn bộ tiên thiên hỏa nguyên chi lực, từ mặt đấy vút lên một con hỏa long nóng rực uy vũ.

“A!” Hỏa long gầm lên vang trời, thân thể hùng tráng phát ra từng làn hỏa lãng, thổi tan thủy mâu thành bạch khí.

Thủy nguyên của ngũ hành lĩnh vực tuy mạnh nhưng so với cực hàn chi khí trong hàn diếu thì không đáng gì. Tiểu hỏa đồng dốc lực phản kích, không chỉ đánh tan toàn bộ năng lượng công kích của bọn Ninh Thu Vũ mà hỏa long tiếp tục lao vào năm người trong ngũ hành chiến trận.

“Tiên thiên hỏa nguyên đáng chết.” Võ hoàng Liệt Hỏa tông phản ứng đầu tiên, lên tiếng chửi rủa.

Ninh Thu Vũ biến sắc, thao túng ngũ hành lĩnh vực dấy lên một đạo thủy thuẫn thiên mạc gần như ngưng kết, không khác gì cái bát úp lên hỏa lòng.

Chát. Cả hàn đàm rung chuyển sau cú va chạm, thủy hỏa quấn lấy nhau rồi nhanh chóng hóa thành hư vô. Ngũ hành lĩnh vực của Ninh Thu Vũ bị lực xung kích hất lùi liên tục, mãi đến khi va vào chướng ngại trận pháp của Bích Thủy cung mới đững vững lại trên không được.

“Xú tiểu tử mang theo vật này, chả trách an toàn rời khỏi hàn diếu được.” Sắc mặt Ninh Thu Vũ âm trầm đáng sợ, nhưng khi thấy tiểu hỏa đồng thoi thóp thì không giấu được nét hớn hở.

“Tiếc là nó đã hao tận năng lượng trong hàn diếu, không thì với tiên thiên hỏa nguyên của nó, muốn đối phó không dễ đầu.”

“Lão yêu phụ, hôm nay ta không chết, sau này sẽ lấy thủ cấp của ngươi.” Dáng vẻ mệt mỏi của tiểu hỏa đồng khiến gã hơi đau lòng, lửa giận ngút trời đốt cháy từng tế bào.

Đã hạ quyết tâm, mắt gã ánh lên quyết liệt.

Gã còn kiên trì Thần thông biến được mấy phút, chỉ cần chặn ngũ hành chiến trận lại là đủ cho Thu Tố Nhã đưa thi thể sư mẫu rời Bích Thủy cung, về Yêu điện gặp sư phụ.

Kể cả phải liều mạng, hôm nay ta quyết giết Ninh Thu Vũ.

Nguyên lực của gã nhanh chóng chảy một vòng, khí tức tăng dần khiến năm người trên không kinh ngạc, không sao ngờ được Diệp Phong sắp chết ở dưới kia còn ẩn chứa chiến lực kinh nhân thế này.

Đột nhiên, chúng nhân tại trường đều sững người… Ngoài xa, từ mọi hướng đều dấy lên năng lượng khí tức bàng bạc, những khí tức này đều là hoàng cấp, nhiều đến độ họ phải tặc lưỡi.

“Ở đâu ra nhiều võ hoàng thế này?” Ninh Thu Vũ xưa nay lãnh tĩnh giờ cũng kinh hoảng thất thố. Nhiều võ hoàng thế này cơ hồ là tổng thế võ hoàng của Võ Nguyên đại lục mà bà ta biết, nhưng thất tông tam bang ngũ thế gia không thể nào dốc toàn bộ võ hoàng đến bái phỏng Bích Thủy cung.

Võ hoàng của tứ tông còn lại đều kinh ngạc và hoang mang… Võ hoàng cường giả từ khi nào biến thành rau ngoài chợ vậy? Ở đâu cũng thấy.

“Lẽ nào…” Sau rốt cũng có người định thần lại, kết hợp những việc quỷ dị nhất gần đây lại với nhau, liên hệ số võ hoàng này với việc thánh sơn kịch biến mấy ngày trước.

“Không phải chứ… thánh sơn lấy đâu ra lắm tù phạm như vậy?” Ngũ hành tông tuy có liên hệ mật thiết với thánh sơn nhưng trong ngục sơn có bao nhiêu võ hoàng thì hộ cũng không rõ.

Hiện tại hoàng cấp cường giả của Ngũ hành tông đều là cường giả mới tấn cấp còn lại sau tai họa Yêu vương, võ hoàng lớp trước cơ hồ bị Yêu vương quét sạch. Nên họ không biết nhiều về địch nhân hoặc đối đầu của tông môn từ trăm năm hoặc mấy trăm năm trước, dù biết đôi chút cũng chỉ cho rằng có liên quan đến tông môn mà thôi…

Nên khi thánh sơn có chuyện, Ngũ hành tông tuy phòng bị nhưng không quá để tâm. Chắc những tù phạm đó tối đa chỉ chừng hai, ba mươi người còn só có cừu oán với tông môn không đầy mười người. Ngũ hành tông hiện tại tuy số lượng võ hoàng không nhiều nhưng có tông môn đại trận và vô số bảo bối, cũng không phải sợ đối phương. Hơn nữa Ngũ hành tông hùng bá Võ Nguyên đại lục mấy vạn năm, không phải so chiến lực từng tông mà là uy lực của ngũ hành chiến trận đủ chấn nhiếp bất kỳ thế lực nào.

Khi hơn trăm võ hoàng ào ào bay tới Bích Thủy cung thì mọi võ hoàng Ngũ hành tông đều nhợt nhạt mặt mày, thân thể cũng run rẩy; ngũ hành chiến trận tuy uy lực vô cùng nhưng đối diện với ngần đấy võ hoàng thì cũng vô lực hồi thiên. Dù cố gắng chơi trò hao tổn thì cũng bị đối phương khiến cho hao tổn mà chết trước.

Diệp Phong tất nhiên cảm tri được khí tức của ngần này võ hoàng, bất giác vui mừng hớn hở. Trong số này có không ít khí tức mà gã thân thuộc, hiển nhiên là tù phạm từ ngục phong thoát ra. Từ số lượng thì có vẻ toàn bộ võ hoàng của mười bảy ngục phong đều được phóng thích.

Gã từ từ ép khí thế xuống, lén đến gần Thu Tố Nhã. Võ hoàng Ngũ hành tông chấn kinh vì bị một toán võ hoàng rất đông bao vây, đều lơ lửng lên không nhìn nhau, mặt đờ đẫn quên cả bọn Diệp Phong ở dưới.

“Thu phong chủ, Bích Thủy cung sắp xảy ra kịch chiến, chúng ta tìm cơ hội sẵn sàng rút đi.” Diệp Phong hạ giọng khiến Thu Tố Nhã định thần lại.

“Thật ra là việc gì?” Thu Tố Nhã thấy gã thản nhiên thì biết gã nắm chắc mọi việc, liền hỏi han.

Gã giải thích sơ qua, bà ta hiểu ra, bất giác hít một hơi khí lạnh.

Hơn trăm võ hoàng đã thoát khỏi ngục phong có nghĩa là gì? Sự việc đến nước này thánh sứ sao còn chưa xuất hiện?

Diệp Phong hiển nhiên nhận ra nghi vấn đó, cười đáp: “Tại hạ đã nói rồi, Võ Nguyên đại lục không còn thánh sứ nữa.”

“Ngươi… lẽ nào là y?” Thu Tố Nhã nhanh chóng tỉnh ngộ, ánh mắt nhìn Diệp Phong càng kinh hãi. Thực lực của người đó đã hơn thánh sứ sao?

“Đợi khi rời khỏi Bích Thủy cung, tại hạ sẽ giải thích tường tận cho Thu phong chủ.” Gã chợt đổi sắc trêu: “Thu phong chủ có muốn cùng tại hạ về gặp sư phụ?”

“Ta…” Thu Tố Nhã cuống lên, lườm gã một cái rồi thở dài: “Đằng nào Bích Thủy cung không còn dung nạp ta, nếu Yêu điện không muốn nhận người của Ngũ hành tông thì ta đành tìm chỗ nào đó lẩn trốn một mình.”

“Sao lại không? Sư phụ thấy Thu phong chủ, nhất định sẽ cao hứng lắm.” Diệp Phong cười thầm, có khi ta lại có thêm một sư mẫu cũng nên.

Thu Tố Nhã lại là sư phụ của Thẩm Lan, tương tụ với sư phụ thì Thẩm Lan chắc sẽ vui lắm. Đó là ta nghĩ cho sư phụ và Thẩm Lan, gã thầm đắc ý.

Thu Tố Nhã cũng mong ngóng, sau cùng bà ta cũng hoàn toàn thoát ly Ngũ hành tông, không còn e dè gì nữa để làm theo suy nghĩ của mình. Tuy Võ Nguyên đại lục sắp hỗn loạn nhưng trong lòng bà ta, chỉ cần sớm chiều ở cạnh người tâm ái thì càng hạnh phúc hơn…

Dù chỉ mỗi ngày được thấy người đó, nói mấy câu thôi cũng đủ rồi. Thu Tố Nhã nhìn băng thi, mặt chợt đỏ lên thẹn thùng.

“Ha ha ha, xem ra chúng ta đến đúng lúc, hóa ra Ngũ hành tông cũng có nội loạn.” Các võ hoàng vây kín hộ tông đại trận của Bích Thủy cung, thanh âm hùng tráng từ giữa họ phát ra, chính là một thất giai võ hoàng mà Diệp Phong quen ở ngục phong số một.

break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc