Mặt trời lặn xuống dãy núi phía tây.
Hậu hoa viên của biệt viện có một hồ , đáy của hồ chính là suối ngầm. nóng
Độ ẩm trong suối nóng vừa phải, chỉ là ngâm lâu quá sẽ cảm thấy khát
Đập vào mắt, bên suối nóng đặt những cái giá để những dụng cụ muôn hình muôn vẻ.
Mà bên trong suối nóng có hai người đang ngồi, thiếu nữ khoác tấm lụa mỏng trên người ngã vào trong lòng ngực của thiếu niên đang trần như nhộng.
"Um..."
Mới vừa xuống ngâm không lâu thiếu nữ đã (b)ắt đầu chuyển tỉnh: “Ngươi... là Trần Bình An ca са..."
Tiếng nói của thiếu nữ mềm mại, mơ hồ có vài phần khàn khàn do ngâm suối nóng tới khát khô.
Trần Bình An dùng động tác ôn nhu lấy ra một cái bầu rượu từ bên cạnh suối nóng, gã cung kính nói: “Đại tiểu thư, đây là rượu quả, có muốή uống không?”
Nói là rượu quả thì chính xác là rượu trái cây, mới nếm thử sẽ không gắt, tác dụng chậm nhưng rất mạnh mẽ, đặc biệt là thân thể mới ngâm nóng xong càng dễ hấp thu rượu vào thân thể.
“Uống ngon không?” Tần Sắt Sắt do dự một chút, thấy Trần Bình an gật đầu thì vui vẻ nói: “Vậy ta muốή uống ~"
Nói là rượu quả thì chính xác là rượu trái cây, mới nếm thử sẽ không gắt, tác dụng chậm nhưng rất mạnh mẽ, đặc biệt là thân thể mới ngâm nóng xong càng dễ hấp thu rượu vào thân thể.
“Uống ngon không?” Tần Sắt Sắt do dự một chút, thấy Trần Bình an gật đầu thì vui vẻ nói: “Vậy ta muốή uống ~"
Tần Sắt Sắt ngoan ngoãn hé miệng ra, không hề phòng bị mà lộ ra môi răng ở dưới ánh mắt của thanh niên, Trần Bình An dùng động tác cẩn thận đổ chút rượu trái cây màu hồng nhạt vào miệng nàng, còn không quên lên tiếng khen: “Đại tiểu thư xinh đẹp, ngay cả môi lưỡi cũng đẹp quá."
Tần Sắt Sắt thấy sắc mặt của Trần Bình An có vẻ cực kì hâm mộ thì có chút tò mò; “Ngươi cũng đẹp mà."
Trắng nõn sạch sẽ, ngũ quan đoan chính, tuy nói chỉ vừa thấy không có gì đáng nói nhưng đúng là thuộc loại hình dễ nhìn.
Ngực Trần Bình An cứng lại, mặt mày rũ xuống thả bầu rượu lại, “Đại tiểu thư, thân phận của tiểu nhân hèn mọn, chưa bao giờ có gặp qua người xinh đẹp như là đại tiểu thư cả.
Tần Sắt Sắt đỏ mặt lên, bị khen tới có chút ngượng ngùng: “Ngươi, ngươi nói chuyện này để làm cái gì chứ? Đừng có nói nữa..."
Trần Bình An giấu đi dục vọng lộ liễu frong mắt, ánh mắt nhìn về phía vị mỹ nhân ngồi trong hơi mờ ảo như là tiên nữ giáng trần kia chứa đầy hâm mộ: “Đôi môi xinh đẹp như vậy nếu như có thể được sờ thì tốt quá."
“Ngươi...” Tần Sắt Sắt nghiêng đầu, bàn tay trắng nõn vỗ lên môi mình: “Vậy ngươi sờ đi...."
"Bình An ca ca cho ta uống rượu quả ngon quá, Sắt Nhi có thể cho ngươi sờ."
Nói rồi Tần Sắt Sắt nâng lên gương mặt nhỏ của chính mình, hơi chu đôi môi đỏ mọng sau đó hướng về phía Trần Bình An.
Tần Sắt Sắt không hề biết rằng lúc này trên gương mặt nàng nổi lên rặng mây đỏ do hơi say, hơi thở phát ra từ môi miệng đều nhiễm lên mùi rượu quả mê người.
Như thế là bất kể chuyện gì chỉ cần người làm là mỹ nhân trông đều có vẻ cảnh đẹp ý vui.
Con ngươi của Trần Bình An hơi lóe sáng.
Tuy rằng đại tiểu thư hơi ngây ngốc nhưng cái túi da này vẫn câu hồn hút phách người ta như cũ, làm con người ta căn bản không thể dời được tầm mắt.
Trần Bình An hơi mỉm cười, đặt đầu ngón tay thon dài sạch sẽ lên trên môi đỏ của đại tiểu thư: “Mềm quá."
Nói xong gã cúi người xuống đè lại đôi vai ngọc của Tần Sắt Sắt, đặt nàng ở bên cạnh bể tắm, môi hai người càng ngày càng gần nhau.