“Khó chịu quá..."
Tần Sắt Sắt nhìn từng dòng sữa phun vào trong thứ hút sữa ở trước ngực, ở trước mắt chính mình chậm rãi chảy ra ngoài, hạ thân vừa nóng vừa tê dại.
Dâm thủy từ đường đi chật hẹp hội tụ thành nóng hòa làm một với suối nóng.
“Muốn...” Tần Sắt Sắt vô cùng đáng thương nhìn về phía của Trần Bình An, "Muốn côn thịt vớn cắm vào frơng... Bên trong tiểu huyệt... thật là khó chịu... Khó chịu như vậy Sắt Nhi sẽ chết mát..."
"Ừm.” Trần Bình An cười nhẹ một tiếng: “Tiểu thư sẽ không chết đâu. Tiểu nhân sẽ không để tiểu thư chết."
Nói xong cây côn thịt hồng nhạt thô to kia hung hãng cảm vào huyệt mềm ngâm dưới dòng nóng, mà theo côn thịt vào trong còn có chất lỏng ấm áp của bể tắm.
"A... Sâu quá..." Tân Sắt Sắt yêu kiều rên rỉ ra tiếng, khoái cảm ở ngực do bị thứ đồ hút kia đè ép vẫn liên tục dâng lên: “Khó chịu..."
Thái dương của Trần Bình An toát ra mồ hôi, ánh mắt gã kinh ngạc mà thưởng thức dáng vẻ lúc này của đại tiểu thư.
Hai vú treo hai cái đồ hút sữa, hạ thân bị côn thịt của đàn ông thασ phát ra tiếng ọt ọt.
Nhìn Tần Sắt Sắt như vậy, Trân Bình An bỗng dưng sinh ra dục vọng Muốn chà đạp đóa hoa mềm mại này.
Bốp
Bạch bạch -
Bạch bạch, bạch bạch bạch
Liên tiếp đâm thọc tăng tốc làm eo bụng gã dùng sức vớn cực điểm.
Thúc hông, rút ra, lại dùng lực hung hãng cảm đi vào thaơ điên cuồng.
"Hức - Không... Quá nhanh... Quá nhanh..." Tân Sắt Sắt bị để ở bên cạn bè tắm nên căn bản không có lùi về phía sau tránh thoát được,
"Vú... Um a a a a... Vú của ta..."
Mà bên trong đồ hút sữa kia đã chứa đầy sữa, đang hút chặt lấy bầu vú. Mỗi một lần Trần Bình An thúc hông thao vào tiểu huyệt đều làm đôi vú mềm mại kia chịu đựng từng đợt kích thích do bị lôi kéo.
"Bình AN ca ca... Côn thịt... Côn thịt đâm chậm một chút... Đâm sâu quá rồi..." Tần Sắt Sắt nâng hạ thân lên, liên tục thở dốc: "Thật nhiều... Thật là nhiều..."
Bạch bạch bạch
Nước trong suối nóng bị lực va chạm văng khắp nơi, vẫn lên từng làn sóng cọ rửa thân hình mẫn cảm của thiếu nữ.
“Tiểu thư....” Trần Bình An đưa tay nâng vòng eo thon mà một cánh tay cũng có thể ôm hết ở trước mắt kia. sau đó dùng sức mà điên cuồng lao tới.
"Thoải mái không?" Gã hỏi.
Tân Sắt Sắt dơ cần cổ thiên nga thon dài kia lên như chú thiên nga đang hấp hối: "Quá... Quá nhanh... Muốn... Um a a a a... Không chịu nổi nữa..."
"Ca ca... Tha cho Sắt Nhi đi..."
Tần Sắt Sắt đỏ mặt, trong mắt đong đây xuân thủy, biểu tình mê ly: "Ha...Không cần côn thịt vớn nữa... Ở bên
trong đâm chọc..."
"Ô ô ô... Thật sự sắp không nín được rồi..."
Tần Sắt Sắt vẫn luôn nhẫn nhịn cơn buồn tiểu.
Tuy rằng nàng không rành thế sự nhưng mà mất khống chế ở trong suối nóng thì khẳng định là không được.
"Bình An ca ca..." Tân Sắt Sắt khóc lóc kêu rên, bởi vì nhịn nước tiểu lại nên tiểu huyệt của nàng lại kẹp càng chặt hơn nữa.
Cứ như vậy, thằng nhóc mới mọc vài sợi lông như Trần Bình An làm sao mà chịu đựng được, gã không những không có làm chậm tốc độ thọc vào rút ra mà ngược lại còn càng cảm càng nhanh hơn.
Cơn buồn tiểu càng ngày càng nặng, nàng sáp không chịu được nữa rồi.
"Ha a a a al Tè ra rồi..." Đầu tiên là đôi mắt của Tần Sắt Sắt mất đi thần thái, biểu tình mê loạn tiếp theo đó cả người nàng run lên bần bật, một hồi lâu nàng mới khôi phục lại tỉnh thần.
Hai mắt mỹ nhân ậc, cảm thấy cực kì thẹn thùng ủy khuất nói với người đàn ông ở trước mắt: “Sắt Nhi
là đứa bé hư...."
"Đều do Bình an ca ca!" Tần Sắt Sắt run giọng nói: "Sắt Nhi... Sắt Nhi đã nói là không cần rồi...."
Trần Bình An thấy nàng thật sự bực bội nên hai mắt xoay tròn lập tức nghĩ tới những biện pháp dỗ dành
người.